Duy Ngã Độc Tôn
Chương 364
Một luồng kiếm ý mạnh mẽ tột đỉnh, gắt gao tập trung vào chỗ yếu hại của Vương Thắng. Đối với loại người tâm khí cao ngạo như Vương Thắng mà nói, chuyện này đương nhiên không thể dễ dàng tha thứ, nhất là dưới khí thế suy nhược của Tần Lập, người bên cạnh Tần Lập không ngờ còn vọng tưởng đánh lén hắn, càng làm cho Vương Thắng giận không thể át chế, thậm chí dưới tình huống quá mức tự tin, hắn quên rằng điều võ giả cần duy trì nhất là sự bình tĩnh.
Quên đi suy nghĩ một chút, một người có thể dùng kiếm ý chế trụ người, thật sự cần dùng thủ đoạn đánh lén sao? Thật sự không phải đối thủ của lão sao?
Vương Thắng vừa dứt lời, một luồng năng lượng cuồng bạo ầm ầm bắn tới, nương theo nó là một lời nói trào phúng tràn ngập lạnh giá:
- Ngươi mới là muốn chết!
Ầm!
Một tiếng nổ long trời ầm ầm vang lên, thân hình Vương Thắng bị luồng lực lượng cuồng bạo này quét qua, lập tức vang lên một trận âm thanh xương cốt vỡ vụn!
Thân thể cao lớn của Vương Thắng, vừa rồi phát ra một luồng nóng bỏng kinh người, giống như gặp nước lũ, lập tức bị dập tắt vô ảnh vô tung!
Thân thể cũng bị đánh ra ngoài một cách mạnh mẽ, vốn bức tường kia xuất hiện lỗ hổng thì hiện tại hoàn toàn bị đâm cho sụp xuống. Gian phòng này cũng không thể chịu đựng được trọng tải như thế, ầm ầm sụp xuống!
Tất cả mọi người trong phòng dùng tốc độ nhanh nhất nhảy ra ngoài, lại nhìn bên cạnh Vương Thắng xuất hiện một bóng dáng màu đen, chỉ dùng một loại trạng thái không thể địch nổi công kích về phía Vương Thắng!
- Lưu lại cho lão một hơi!
Giọng nói của Tần Lập không lớn, nếu không lắng nghe thậm chí có chút nghe không rõ.
Mà bóng dáng màu đen trong không khí lại giống như phát ra một tiếng hừ lạnh từ mũi, dừng công kích lại, nhìn Vương Thắng một đầu tóc dài màu đỏ tươi như máu không ngờ hoàn toàn biến mất, cũng không biết Xà Xà làm như thế nào, khiến cho Vương Thắng này có một cái đầu hoàn toàn trọc lốc.
Sau khi Xà Xà đình chỉ công kích, Vương Thắng rơi trên mặt đất với vẻ măt uể oải, miệng không ngừng phun máu tươi ra ngoài, một đôi ma9t1 thật lớn gắt gao nhìn chằm chằm Xà Xà, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ và không dám tin.
Nhìn qua, Vương Thắng dường như cũng không bị thương quá nghiêm trọng, nhưng trên thực tế, xương cốt trên người hắn đã không còn mấy chỗ lành lặn, phần lớn đều bị Xà Xà công kích một hồi hung hăng đánh cho gẫy đi, thậm chí là vỡ vụn. Nếu không phải bằng vào một luồng ý niệm cường đại, đổi lại là người thường thì đã sớm ngã xuống đất hôn mê rồi.
- Ngươi...ngươi đến tột cùng là ai? Như thế nào có thể...có được thực lực Phá Toái Hư Không?
Đầu Vương Thắng biến thành trọc lốc, khiến người ta có loại cảm giác rất là quái dị, bản thân lão lại ngây thơ chưa phát hiện ra điều này.
Mà lời này của Vương Thắng khiến những người âm thầm rình coi vẫn chưa phục hồi lại tinh thần theo biến cố này lập tức hoảng sợ nhìn nhau. Bọn họ đã từng hoài nghi, hắc y nữ tử bên cạnh Tần Lập, rất có thể có thực lực đạt tới cảnh giới Thiên Tôn, nếu không thì sẽ không có khả năng cùng đối chiến với võ giả có cảnh giới Phá Toái Hư Không của Thôi gia mà không có bất cứ thương tổn gì.
Đây cũng là vì chuyện lúc đó phát sinh quá nhanh, rất nhiều người căn bản là không thấy rõ ràng. Sau một kích của Xà Xà, lại không có thi triển thực lực cảnh giới Phá Toái Hư Không nữa. Cho nên, rất nhiều người tuy rằng vẫn đang hoài nghi nhưng chưa bao giờ có người chấp nhận tin rằng nàng có được thực lực cảnh giới Phá Toái Hư Không.
Bởi vì điều đó quá mức không thực tế!
Phá Toái Hư Không a! Đó không phải là cảnh giới Phá Thiên! Nhìn khắp xx, ngàn vạn năm qua, có thể đạt được cảnh giới này, có danh tiếng, cũng có trên dưới một trăm người. Cùng một thế hệ, chỉ sợ cung không vượt qua mười, làm sao có thể đột nhiên xuất hiện một cường giả như vậy?
Kì thật trong lòng rất nhiều người, không tin Tần gia có thể có được cường viện như thế! Dựa theo lý giải của người thường, nếu Tần gia có thể có một võ giả có thực lực cảnh giới Phá Toái Hư Không tọa trấn, không nói xưng hùng xưng bá trên xx, nhưng ít ra không có khả năng dễ dàng tha thứ cho một số gia tộc môn phái làm nhục họ.
Phải biết rằng, ngay trong đoạn thời gian này, tất cả các nơi kinh doanh của Tần gia trên xx đều gần như phải chịu đả kích mang tính hủy diệt. Dường như mặc kệ là loại thế lực nào, đều dám cưỡi trên đầu Tần gia.
Lãnh Dao nhìn thấy đầu Vương Thắng trọc lốc, ngẫm lại vừa rồi với mái tóc màu đỏ có dáng vẻ kiêu ngạo ương ngạnh, mạnh mẽ nín cười, khóe miệng co giật kịch liệt, một đám con cháu Tần gia bên cạnh lão đều cảm thấy vui vẻ trong lòng, đồng thời nghi hoặc khó hiểu với hiện tượng này.
Chỉ sợ ôm nghi vấn này còn có rất nhiều người đang ẩn nấp xung quanh.Bạn đang đọc truyện tại - https://
Tần Lập không quan tâm chuyện này, trực tiếp hỏi:
- Đánh nhau thì đánh nhau, cạo sạch tóc trên đầu lão làm gì chứ?
Trong lúc nhất thời, vành tai vô số người đều vểnh lên muốn nghe xem nữ tử siêu cấp cường hãn này nói cái gì.
Xà Xà bĩu môi nói:
- Ta không quen nhìn bộ dáng kiêu ngạo vẫy tóc của lão, cắt tóc lão, nhìn xem lão còn kiêu ngạo như thế nào?
- Ha ha ha...
Ở đây không biết bao nhiêu người rốt cuộc kìm không nổi cất tiếng cười to.
Khuôn mặt Vương Thắng từ tái nhợt rồi trở nên đỏ, lại từ đỏ chuyển sang tím, cuối cùng trở nên xanh mét, từ trong miệng phát ra một câu:
- Tiền bối khinh người quá đáng!
- Ây da! Hiện tại biết gọi tiền bối sao?
Tần Lập cười lạnh một tiếng, sau đó bỗng nhiên lạnh mặt, cả giận nói:
- Cút! Lập tức biến khỏi nơi này, nhớ kỹ, hôm nay ta không giết lão, không phải sợ thế lực Vương gia của lão, mà là đơn thuần là không muốn giết lão, chỉ muốn cho lão một giáo huấn mà thôi! Cho lão hiểu được, muốn bức người thì cũng phải có thực lực. Không có thực lực đó thì không nên xuất hiện ở trước mặt ta.
Tần Lập nói xong, không thèm nhìn cặp mắt oán độc của Vương Thắng, nói tiếp:
- Còn có những đám hỗn tạp âm thầm nhìn nơi này, các ngươi đều nghe lão tử nói đây:
- Trước kia các ngươi đối xử với Tần gia như thế nào thì Tần gia cũng sẽ không quên. Tục ngữ nói "Bánh ít đi, bánh quy lại", hoặc là tự mình chủ động đến nhận sai, bồi thường gấp đôi những tổn thất tạo thành cho Tần gia, hoặc là chờ lão tử tìm đến trước cửa đấy! Nhớ kỹ, bất cứ một môn phái và gia tộc chiếu cố Tần gia, mặc kệ lớn hay nhỏ đều sớm được ghi chép hết. Cho nên, không cần có tâm tư cầu may nào.
Tần Lập nói với khuôn mặt lạnh lùng, nhìn lướt qua Vương Thắng, lạnh nhạt nói:
- Còn chưa chút, muốn ta tiễn lão một đoạn sao?
Vương Thắng đột nhiên giống như một con dã thú cuồng bạo, giận dữ hét về phía Tần Lập:
- Tiểu tử miệng còn hơi sữa! Nếu ngươi không dựa vào vị tiền bối bên cạnh ngươi thì ngươi dám kiêu ngạo như thế sao? Ngươi hãy nhớ kỹ cho ta...
Ầm!
Không ai thấy Tần Lập ra tay như thế nào...không, là ra chân, dù sao khi một tiếng trầm muộn vang lên, thân hình Vương Thắng đã như con tôm từ trên mặt đất bay lên, mạnh mẽ văng ra ngoài.
Một cước này của Tần Lập, không ngờ đá Vương Thắng bay ra xa hơn hai mươi thước, nện về phía một đám phòng ốc phía sau khách sạn, phát ra một tiếng nổ ầm ầm.
Sau đó mười mấy người từ những hướng khác nhau với tốc độ cực nhanh xông tới nơi đó, hiển nhiên đều là người Vương gia.
Tần Lập bĩu môi, nói:
- Nhớ kỹ cái gì? Ta không muốn nhớ kỹ cái gì. Người như ta hiểu biết đối cới cừu hận, đều là có cừu hận thì phải báo tại chỗ! Không có bản lĩnh đó, đều thanh thật trở về ẩn nấp, nói lời chó má làm gì?
Nói xong, Tần Lập chuyển hướng về phía Phong Tử Kỳ đang có vẻ mặt dại ra:
- Ngươi thấy đúng không?
Cơ thịt trên mặt Phong Tử Kỳ muốn co giật, đột nhiên thoáng nhẫn tâm nhằm về phía Tần Lập, hai tay không biết từ khi nào xuất hiện ra hai thanh chủy thủ xanh thẳm, đồng thời giận dữ thét:
- Tần Lập! Ngươi giết ta đi!
- Nghĩ thật là hay!
Tần Lập quát lạnh một tiếng khinh thường, cũng đồng thời nhằm về phía Phong Tử Kỳ, khoảnh khắc thân thể hai người sắp đụng nhau, đôi tay cả Tần Lập nhẹ nhàng phất lên một cái...Phong Tử Kỳ liền phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, hai tay của hắn không ngờ bị chính hai thanh chủy thủ của mình cắt đứt!
Hai cánh tay lập tức máu chảy như suối!
Sau đó Tần Lập phất tay trên người Phong Tử Kỳ một chút, lập tức cầm máu cho hắn, đồng thời phân phó với con cháu Tần gia:
- Dùng thuốc tốt, đừng cho hắn chết, sau đó mang về Tần phủ!
Tần Lập không cảm thấy lời nói vừa rồi của mình khiến đám người âm thầm nhìn trộm đều phẫn nộ không thôi, thậm chí có một số thanh niên có nhiệt huyết, kích động đến muốn xông lên để quyết đấu cao thấp với Tần Lập.
Đáng tiếc bọn họ đều bị người bên cạnh kiềm chế, giỡn hay sao? Không thấy hắc y nữ tử bên cạnh Tần Lập sao, vẻ mặt nàng biểu hiện đánh còn chưa đã tay đâu!
Võ giả có cảnh giới Phá Toái Hư Không, có thể có bao nhiêu cao thủ Chí Tôn cùng lên thì mới có thể giết chết đối phương? Gia tộc nào có thể chịu tổn thất như vậy? Siêu cấp thế lực cũng không dám!
Đám người Phong gia, tất cả cũng đều buông lỏng chống cự, được con cháu Tần gia trói chặt, mang về Tần phủ.
Mắt thấy đám con cháu Tần gia vênh váo tự đắc mang đi đám con cháu Phong gia với vẻ mặt ủ rũ, cảm thụ trong đó thì cũng chỉ có những người thật sự đang ẩn nấp mới có thể hiểu được.
Trong lúc nhất thời, nhìn qua thành Phong Sa giống như là bình lặng, trên thực tế đã trở nên giống như núi lửa sắp phun trào. Các đoàn thế lực, lớn lớn nhỏ nhỏ tụ tập lại một chỗ thương thảo đối sách.
Thực lực Tần gia đã bắt đầu trồi lên mặt nước, có một đại nhân vật có cảnh giới Phá Toái Hư Không tọa trấn, thử tưởng tượng trước đây nghĩ muốn thắng dễ dàng Tần gia, đã là một trò cười!
Nhưng nếu muốn bọn họ dễ dàng buông tha, thậm chí là bồi thường gấp đôi cho Tần gia, chẳng những không ai cam tâm, cũng quá mất mặt nha!
Gần như hầu hết gia tộc, môn phái trên xx, toàn bộ xuất động tinh nhuệ, sau đó liền rơi vào một kết cục, hiện tại trước mặt bọn họ phát sinh một vấn đề chính là: Ai có thể áp chế đại nhân vật có cảnh giới Phá Toái Hư Không của Tần gia?
Nếu như bên ta cũng có thể có một đại nhân vật có cảnh giới Phá Toái Hư Không, thật tốt biết bao! Đây...gần như là cùng một hi vọng xa vời của tất cả thế lực đối địch với Tần gia.
Rất nhanh, trong phủ đệ của Tần gia liền phát ra một tiếng hoan hô thật lớn, âm thanh cực lớn, toàn bộ thành Phong Sa đều nghe được hết, càng khiến cho vô số người không dám dòm ngó gì nữa, thậm chí còn có người quá sức run sợ.
Không ít các gia tộc và môn phái có thực lực bình thường đã bắt đầu rút lui có trật tự, thể diện thật sự rất quan trọng, nhưng cho dù quan trọng như thế nào thì cũng không quan trọng hơn tính mạng chứ?
Mạng cũng không có, thể diện cho quỷ nhìn sao?
Tần Văn Hiên cảm thấy cuộc đời của mình, lần đầu tiên ngủ ngon như vậy. Nếu không phải tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, thậm chi hắn còn có thể tiếp tục ngủ nữa. Hắn mở to mắt, khóe miệng hàm chứa một chút tươi cười. Từ lúc chào đời tới nay, đây cũng là lần đầu vui vẻ giống như hôm nay.
Bởi vì nhi tử của hắn rốt cuộc cũng chấp nhận hắn rồi!
Truyện khác cùng thể loại
106 chương
164 chương
89 chương
868 chương
2480 chương
8 chương