-Vậy cháu là Dương Thiên, còn vì người con trai kia là Tuấn Khải
-Cô biết cháu!- Thiên bất ngờ trước câu nói của của Thanh Hằng.
-Băng Nhi mỗi lần về thăm cô đều nhắc đến cháu,nói rất nhiều về cháu còn nhiều hơn cả về người nó yêu.
-Em ấy có nhắc đến cháu là cháu vui rồi,!- Thiên vui mừng
-Khi nghe Băng Nhi nói cháu rất tốt với nó chăm sóc nó rất tận tình, thì cô đã biết cháu có tình cảm với nó-vẻ mặt bà ôn nhu- nếu Băng Nhi thích cháu thì tốt biết mấy,thì đã không có chuyện này xảy ra rồi- nói đến đây bà lại khóc nất lên.
-Cô không nên xúc động quá- nhìn bà Thiên thấy thật hối hận."Tại sao trước kia mình không nói thích em ấy sớm hơn,có thể em ấy sẽ tiếp nhận tình cảm của mình"-Cháu vẫn tôn trọng ý kiến của Băng Nhi!-Thiên
Ông bà ngoại Nhi nãy giờ bị lơ
-E hèm- Ông ngoại Hào ho lên vài tiếng, kéo sự chú ý về mình.
-Con đang đánh dấu con rễ tương lai à-Bà ngoại Thanh Thùy làm cho ông ngoại Nhi cười rộ lên.
-Mẹ à!- mẹ Nhi không biết nói gì.
Rồi bỗng 1 khoảng im lặng kéo dài
2 tiếng trôi qua ( đã được 5 tiếng khi Băng Nhi được đưa vào phòng cấp cứu
------Trong phòng cấp cứu----------
-Nhịp tim cô bé đang giảm thưa bác sĩ- cô y tá hốt hoảng.
-Kích điện nhanh lên-làm ông bác sĩ già nua cũng hoảng theo.
-Tim của cô bé đã ngừng đập hoàn toàn rồi bác sĩ-cô y tá khác giọng buồn thiu lên tiếng.
Đèn phòng cấp cứu chuyển sang đỏ, cửa phòng cấp cứu mở ra.Vị bác sĩ già bước ra.
-Con gái/cháu gái tôi sao rồi bác sĩ- ông ngoại và mẹ Băng Nhi đồng thanh hỏi
-Xin lỗi! chúng tôi đã cố gắng hết sức-rồi ông bác sĩ bước đi.
Vừa nghe bác sĩ nói xong mẹ Băng Nhi ngất đi. Ông bà ngoại Băng Nhi thì đi theo ý tá làm thủ tục, giấy tờ cho Nhi. Khi bà Thanh Hằng được đưa vào phòng bệnh,thì mẹ nó có điện thoại là ông nội Nguyễn Uy của Nhi, cô y tá thấy có người điện tới thì nghe máy.
-A lô!-cô y tá trả lời.
-Cô là-
-À! tôi là y tá, chủ điện thoại vừa mới bị ngất nên không thể nghe điện thoại được- cô y tá nhanh miệng trả lời.
-Sao con dâu tôi lại bị ngất- tiếng ông hấp tấp.
-Con gái cô ấy là Băng Nhi vừa qua đời nên cô ấy bị sốc nên ngất thưa ông-cô y tá vội trả lời.
Mặc dù biết người nhà qua đời người thân thường ngất,cô thân là y tá đã gặp qua mấy lần, nhưng cô cảm thấy Băng Nhi thật tội à.
Vừa nghe xong Nguyễn Uy liền cứng người, làm rơi cả điện thoại, may có cậu thư ký bên cạnh hỏi han. Ông thấy mình thật ngu ngốc, khi nghe tin cháu gái mình bị tai nạn ông đã lập tức mua vé máy bay sớm nhất để trở về nước mà không nghĩ đến chuyện mình có phi cơ riêng, nếu đi phi cơ riêng thì có thể về nhanh chóng, có thể ở cạnh Băng Nhi lúc cô cháu gái yêu quí của ông về với ông bà.
-----------Tại bệnh viện--------
Khi nghe nhưng lời bác sĩ nói Thiên đã chết lặng và đứng tại đây nhìn cửa phòng cấp cứu đợi y tá đẩy Nhi ra, để cậu có thể gặp em ấy lần cuối."Tại sao em ấy lại bỏ mình lại mà đi chứ,em còn chưa nghe những lời thật lòng muốn nói với em mấy nay mà,em mạnh mẽ lắm mà,em đúng là cô bé ngốc nhất mà anh từng gặp".
Trong phòng cấp cứu 10p sau khi bác sĩ ra thì y tá và mọi người đang giúp tháo các dây và thiết bị ra khỏi người Nhi để đưa thi thể vào nhà xác. Thì người cô tự dưng rung lên rồi nhịp tim đập lại bình thường(lúc người Băng Nhi rung lên là lúc hồn của Linh Nhi nhập vào thân xác của Băng Nhi).
-Nhịp tim cô bé đập lại rồi,nhanh, mau gọi bác sĩ-mọi người náo loạn lên người gọi bác sĩ người đứng đó vui mừng. Thấy mọi người hốt hoảng chạy ra từ phòng cấp cứu, thì cũng vừa thấy vị bác sĩ mới chữa trị cho Nhi quay lại phòng cấp cứu, cậu kéo một cô y tá lại hỏi:
-Có chuyện gì vậy chị-Thiên hỏi.
Cô y tá mắt trân trân nhìn cậu, mới nãy hoảng quá không nhìn cậu kĩ hơn,không ngờ cậu lại đẹp như vậy,đôi mắt xám tro,hàng mày rậm,da trắng,môi mỏng,màu tóc nâu quyến rũ,không ngờ tiểu tử này đẹp chết đi được à.
-Chị ơi!-cậu đang rất kho chịu khi có người lại nhìn mình chầm chầm, nhưng vẫn tỏ ra tự nhiên.
-À!cô bé bị té lầu nhịp tim bỗng hoạt động lại bình thường, và đã qua cơn nghi kịch-cô y tá nọ hứng khởi trả lời.
Cậu đứng yên."Mình không nghe lầm chứ,Nhi tỉnh lại rồi,sao lại như vậy được nhĩ.Em làm tốt lắm ".Nhưng cậu vẫn phải hỏi lại y tá cho chắc chắn.
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
140 chương
18 chương
80 chương
127 chương
183 chương
145 chương