Dược Thần

Chương 318

Trong sân rộng, Kiệt Sâm bước vài bước tới bàn thí nghiệm của mình. Tay phải hắn lóe lên một đạo hào quang yếu ớt. Đột ngột một bộ dụng cụ phối chế phát ra tử quang dưới ánh mặt trời xuất hiện trên bàn. - Đây là không gian giới chỉ? Thấy dụng cụ đột ngột xuất hiện, phát hiện trên người Kiệt Sâm có một không gian giới chỉ thời điểm, bọn người Văn Sâm Đặc chẳng những không có vẻ thèm khát mà còn liếc nhau, đầy sợ hãi. Thật sự là hành động của Kiệt Sâm quá mức khoa trương, khiến cho bọn họ tràn đầy nghi ngờ thân phận của hắn. Nghe khẩu âm thiếu niên này cùng với người hộ vệ cụt tay căn bản không giống người địa phương của Hỗn Loạn Chi Lĩnh. Trên người hắn có vô số linh dược tề thần bí, người hộ vệ cụt tay lại càng có thực lực đạt đến cảnh giới thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư. Phải biết rằng tại Hỗn Loạn Chi Lĩnh, chỉ cần đạt đến thất giai Hoàng Linh Sư, vô luận xuất thân như thế nào cũng đều được vào gia tộc cung phụng, không có đi ra ngoài làm hộ vệ cho người khác. Hơn nữa thiếu niên kia sau khi bị phát hiệ thân phận người gửi bán thì chẳng những không hề sợ hãi mà ngược lại còn hết sức hung hăng, căn bản không đem Bát đại gia tộc vào mắt. Hiện giờ trên người hắn lại càng có không gian giới chỉ vô giá, điều này khiến cho bọn người Văn Sâm Đặc vốn đang đỏ mắt với linh dược tề của đối phương như bị dội một gáo nước lạnh, trong lòng tràn đầy kiêng kị. Một đại gia tộc muốn vĩnh viễn truyền thừa thì quy củ làm việc tối trọng yếu nhất là không thể quên. Vĩnh viễn không thể đắc tội người không thể đắc tội chính là một trong số đó. Vào lúc bọn người Văn Sâm Đặc còn đang nghi ngờ thì đám Linh Dược Sư dưới đài thấy hành động của Kiệt Sâm lấy ra dụng cụ liền nhao nhao bàn tán. - Dụng cụ màu tím kia là gì? Có người lên tiếng hỏi. - Nó là dụng cụ làm từ Tử Ly tinh thạch, tuy so ra kém dụng cụ thanh thủy tinh nhưng cũng xem như dụng cụ cực đắt. -Tử Ly tinh thạch? Linh Dược Sư khác cau mày: - Không giống, Dụng cụ Tử Ly tinh thạch đều là màu tím nhạt, thiếu niên kia lấy ra dụng cụ màu tím làm ta cảm giác như là mộng ảo Tử Tinh, ngươi nhìn màu tím, mượt mà thấu triệt, rất giống thuộc tính của mộng ảo Tử Tinh. - Ta cũng thấy là mộng ảo Tử Tinh, thiếu niên kia rất khó lường. Một bộ dụng cụ phối chế bằng mộng ảo Tử Tinh trên đại lục có giá 1000 vạn linh tệ, không phải Linh Dược Sư bình thường có thể mua được. - Các ngươi nhìn, dụng cụ để ánh sáng thông thấu, đúng là mộng ảo Tử Tinh rồi. - Đúng, đúng, với kinh nghiệm linh dược học của lão phu mấy chục năm, dụng cụ này tuyệt đối là mộng ảo Tử Tinh. Một Linh Dược Sư râu tóc hoa râm vuốt râu gật đầu, bộ dạng cao thâm mạt trắc. Cam Đạo Phu đại sư đứng bên cạnh Kiệt Sâm nghe đám Linh Dược Sư bàn tán suýt nữa phì cười. Hắn thật muốn nhảy ra ngoài hét lớn một tiếng: - Đồ mắt chó, đây chính là vật báu vô giá dụng cụ tử thủy tinh mà tất cả Linh Dược Sư tha thiết ước mơ. Nhưng hắn không làm như vậy vì biết những người ở đây tuyệt sẽ không tin, ngược lại sẽ còn cười to cho là hắn không có đầu óc. Thật sự dụng cụ từ tử thủy tinh quá mức trân quý nên đối với những Linh Dược Sư bình thường là bảo vật trong truyền thuyết. Bọn họ ngay cả dụng cụ bằng tử thủy tinh cũng không dám nghĩ tới, sao có thể nhận ra? - Cái này...... Cái này...... Không có khả năng. Trong toàn bộ quảng trường, chỉ có Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng biết Kiệt Sâm lấy ra dụng cụ tử thủy tinh, vốn trong lòng còn trào phúng, lập tức mở trừng lớn hai mắt, nói không ra lời. - Không, không, nhất định là mắt của ta hoa rồi. Hắn dùng sức dụi dụi mắt, cảm nhận khó có thể tin. Cho dù là Cư Lí gia tộc là linh dược thế gia truyền thừa hơn ngàn năm ở Hỗn Loạn Chi Lĩnh thì cũng chỉ có một bộ dụng cụ thanh thủy tinh mà thôi, nhưng thiếu niên trước mặt này...... Kiệt Sâm làm cho hắn rúng động, thật giống như một tiểu quý tộc dựa vào thân phận để bắt nạt người khác, lại phát hiện trước mặt mình chính là mình quốc gia vương tử, toàn thân nhịn không được run rẩy. Lần đầu tiên, Bì Ai Nhĩ bắt đầu dao động, thậm chí nghi ngờ thân phận của Kiệt Sâm....... Kiệt Sâm im im lặng lặng đứng bên bàn thí nghiệm, nhìn thật sâu mắt vào phụ thân đứng thủ hộ bên người rồi sau đó hai mắt nhắm nghiền. Muốn làm cho cánh tay phụ thân phục sinh, trước hết phải chế biến ra thất giai cấp thấp tái sinh dược tề. Linh dược tề lần đầu tiên thành công để cho Vi Ân khôi phục thực lực có nguyên nhân rất lớn là bát giai vật phẩm Băng Linh Thánh quả, lần này Kiệt Sâm phải dựa vào bản thân. Một tia linh thức tứ giai cấp thấp từ trên người Kiệt Sâm dần dần tán phát ra ngoài, cuộn vào tất cả tài liệu trên bàn. Hắn nhớ lại khắc ban đầu phối chế ở Vương Thành, chẳng những trong nội tâm yên lặng mà toàn bộ tâm linh dung hợp với thiên địa. Cũng không biết qua bao lâu, Kiệt Sâm động. Thân thể của hắn giống như một con quay, cước bộ sử ra bộ pháp quỷ dị, nhanh chóng xoay tròn cao tốc vòng quanh bàn thí nghiệm, linh thức cường hãn trùng trùng điệp điệp phát ra, tạo thành vòng xoáy linh thức quanh thân. Một cây gốc thảo dược cùng tài liệu lập tức như mọc cánh nhảy múa trên bàn thí nhiệm, dưới sự khống chế của linh thức và linh lực bay vút về Kiệt Sâm. Từng đạo huyễn ảnh mơ hồ từ thân thể Kiệt Sâm bay vút ra bốn phía. Trong mắt người xem lúc này chỉ thấy một huyễn ảnh không ngừng xoay tròn quanh bàn thí nghiệm. Vô số tài liệu theo huyễn ảnh kia xoay tròn, lại có từng đạo huyễn ảnh không ngừng xẹt qua từng loại tài liệu, không ngừng phân giải. - Cái này...... Đây là cái gì? Trên quảng trường, người xem kinh hô. Bọn họ không rõ Kiệt Sâm đang làm gì, thậm chí dưới sự chuyển động của xoáy tròn, ngay cả diện mục của Kiệt Sâm cũng không cách nào thấy rõ. Toàn bộ trong sân rộng chỉ có mấy người thân là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư như mấy người Văn Sâm Đặc là có thể nhìn ra từng động tác của Kiệt Sâm. Thấy được hắn không ngừng xoay quanh bàn thí nghiệm, trên người trong nháy mắt như mọc ra ngàn tay, rất nhanh xử lý tài liệu bên người, tốc độ cực nhanh, ngay cả bọn người Văn Sâm Đặc cũng không cách nào hoàn toàn thấy rõ. Lục giai cao cấp linh dược tôn sư Bì Ai Nhĩ vừa hồi phục lại tinh thần, lúc này cũng mở trừng mắt. - Làm...... Làm cái gì? Có tạo nghệ linh dược học cường đại như hắn lúc này cũng hoàn toàn không rõ Kiệt Sâm đến tột cùng đang làm gì, đứng đó ngơ ngác. Kiệt Sâm từ từ nhắm hai mắt, suy nghĩ lâm vào hồi ức. - Còn nhớ, phụ thân ngậm đắng nuốt cay nuôi dưỡng mình lớn lên. - Còn nhớ, bờ vai rộng lớn của phụ thân. - Còn nhớ, mái tóc bạc trắng, ánh mắt hiền lành của phụ thân. - Còn nhớ, khi bản thân gặp nguy hiểm thì phụ thân xả thân dập tắt lửa. Đó là thân tình máu mủ cha con. Tình yêu của phụ thân khiến cho Kiệt Sâm kiếp trước thân là cô nhi cảm động sâu sắc, linh hồn hắn lúc này đã hoàn toàn kết hợp với thân thể, cũng không phân biệt lẫn nhau. Tâm tùy ý động, hình cùng ý hợp. Một giọt nước mắt dọc theo khóe mắt Kiệt Sâm chảy xuống. Phụ thân, mặc dù là đi khắp thiên sơn vạn thủy, núi đao biển lửa, lên tận trời xanh hay xuống suối vàng thì Kiệt Sâm của người vẫn phải hồi sinh lại cánh tay cho ngươi, thần cản sát thần, phật cản giết phật, dù là trụy lạc A Tỳ địa ngục, dù là người bị muôn đời tra tấn...... Kiệt Sâm thầm gào thét. Thân thể của hắn đột nhiên dừng lại, đột ngột tới mức muốn thổ huyết. Vô số tài liệu sót lại nhẹ nhàng rớt xuống, trên bầu trời, một đoàn dung dịch màu xanh sẫm lơ lửng rồi đáp xuống, rơi chuẩn vào một bình dược tề. Toàn bộ bàn thí nghiệm chỉ còn lại Vân Vụ linh quả màu xanh biếc. - Đây là linh dược tề gì? Phối chế hoàn thành sao? Trên quảng trường tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn qua bình dung dịch màu xanh sẫm trên bàn thí nghiệm. Nó không hề có một tia chấn động linh lực, cũng không có đặc thù của dược tề hoàn thành, im lặng đứng đó. - Đã thất bại a? Có người không dám tin. - Hô...... Bì Ai Nhĩ vô cùng khẩn trương thở ra một hơi, trong lúc bất tri bất giác, phía sau lưng đã bị mồ hôi thẩm thấu. - Ha ha, tiểu tử, nhận thua đi...... Hắn cười to, tuy không rõ vừa rồi có chuyện gì nhưng thân là lục giai cao cấp linh dược tôn sư, hắn vẫn nhìn ra được một lọ linh dược tề phối chếthành công hay không. Không đợi hắn dừng cười, Kiệt Sâm đã cầm lên Vân Vụ linh quả. Một khí tức sinh mệnh nồng đậm lập tức phiêu tán trong không khí, Kiệt Sâm hơi hít sâu một hơi, cảm nhận được sự khoan khoái dễ chịu. Sau đó, dưới cái nhìn trừng trừng của mọi người phía dưới, Kiệt Sâm đem Vân Vụ linh quả nhẹ nhàng bỏ vào bình linh dược tề. - Ầm ầmMột đạo khí tức sinh mệnh kinh thiên từ bình dược tề lao mạnh ra, tạo thành trên bầu trời một đám mây mù màu xanh lá cây rồi bao phủ lấy mọi người. - Cái này...... Cái này...... Sắc mặt Bì Ai Nhĩ tái nhợt, thì thào: - Thiên địa dị tượng, cái này, đây là thất giai Hoàng cấp dược tề mới có thể xuất hiện..... - A, thật thoải mái- Trời ạ, chuyện gì xảy ra? Sao vết sẹo trên tay ta biến mất? - Chân của ta đã hết đau. - Ha ha, ha ha ha, ánh mắt của ta, ánh mắt của ta lại thấy được rồi. Bì Ai Nhĩ còn đang khiếp sợ, trên quảng trường bỗng nhiên ào lên vô số tiếng người gào rú kinh hỉ. Toàn bộ quảng trường, tất cả mọi người lập tức điên cuồng