Dược Thần
Chương 235
- Ha ha!!!
Nhìn Vi Ân trôi nổi ở trước mặt mình, thần thái nhẹ nhõm, không có nửa điểm khẩn trương, Nặc Duy Tư Cơ phát ra một tiếng cười lạnh hung hăng càn quấy, trong ánh mắt lộ ra một tia khinh thường không thèm để ý chút nào.
- Ngươi dám nói ta cút xuống. Rất tốt, rất tốt!
Hai con ngươi của Nặc Duy Tư Cơ có chút nheo lại, Hỏa Hệ linh lực trong cơ thể lại một lần nữa sôi trào lên, nhiệt độ quanh người hắn dần dần dâng cao, biểu hiện ra ngoài của Vi Ân khiến Nặc Duy Tư Cơ rất không vừa mắt và đã triệt để chọc giận hắn. Nặc Duy Tư Cơ cười lạnh nói:
- Bản thân ta muốn xem ngươi đến tột cùng sẽ làm như thế nào để ta phải cút xuống.
Trong tiếng quát chói tai, trong hai tròng mắt Nặc Duy Tư Cơ mạnh mẽ tuôn ra một đoàn hung mang, từng đạo Hỏa Hệ linh lực điên cuồng tiến nhập vào trong cơ thể của hắn, ở bên trong, ở bên trong, không khí rung động lắc lư, một cái bàn tay cực lớn màu đỏ rực ẩn ẩn ẩn ẩn hiển hiện trong không khí nhắm ngay Vi Ân hung hăng chộp tới, đến mức ngay cả không khí cũng bị bốc cháy bạo liệt.
- Hư không nguyên tố Thủ Ấn!
- Quả nhiên không hổ là cao cấp Hoàng Linh Sư, đối với điều khiển nguyên tố đã đạt đến mức độ khủng bố như thế.
- Nặc Duy Tư Cơ rõ ràng xuống tay không hề lưu thủ, Vi Ân này muốn xui xẻo rồi, nếu như lúc trước đối chiến Đế Lâm Nặc Duy Tư Cơ thi triển một chiêu này thì đoán chừng Đế Lâm hiện tại đã bị thương thật nặng, chỉ còn nửa cái mạng rồi!
Chứng kiến Thủ Ấn hỏa nguyên tố cực lớn như có như không, toàn bộ thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư trong vương thành lập tức mở to hai mắt nhìn, trong miệng đều phát ra một tiếng sợ hãi thán phục.
Thất giai Hoàng Linh Sư đối với lục giai Tôn Linh Sư là sự khác biệt về linh nguyên tố chi lực tựa như lạch trời trong thiên địa.
Nhưng mà Hoàng Linh Sư không đồng đẳng cấp thì đối với điều khiển linh nguyên tố chi lực bên trong không khí cũng có khác biệt thật lớn, một kẻ vừa mới tấn cấp thất giai Hoàng Linh Sư cấp thấp thì chỉ có thể đơn giản không ngừng hấp thu nguyên tố nguyên tố chi lực bên trong không khí.
Mà Thủ Ấn hư không Nặc Duy Tư Cơ hiện tại thi triển ra đã ẩn ẩn đạt đến cảnh giới đem hỏa nguyên tố chi lực bên trong không khí thực chất hóa, loại năng lực điều khiển điều khiển linh nguyên tố này chỉ có một số ít cao cấp Hoàng Linh Sư cường đại mới có thể hiển lộ. Ngay tại thời điểm tất cả mọi người cho rằng Vi Ân sắp bị đánh bại thì Vi Ân thân là người trong cuộc đối mặt với thủ ấn hư không màu đỏ rực đánh úp lại vẫn không có biểu lộ gì trên mặt.
- Điều khiển Linh nguyên tố còn sơ sài như thế mà cũng dám múa rìu qua mắt thợ?
Trong miệng Vi Ân phát ra một tiếng cười lạnh:
- Được rồi, ta liền cho ngươi thấy cái gì mới thật sự là thực chất hóa Linh nguyên tố.
Trong tiếng cười lạnh, tay phải Vi Ân hơi nâng lên.
Đột nhiên, linh nguyên tố trong thiên địa đều thay đổi.
Nguyên bản bởi vì Nặc Duy Tư Cơ bộc phát khiến nhiệt độ trong không khí nóng thêm mấy phần, trong lúc này đột nhiên sinh ra vài hơi lạnh, nguyên bản khí trời nóng bức như mùa hạ thoáng cái như là ngã vào mùa đông khắc nghiệt, thời điểm tất cả mọi người hô hấp đều vì thời tiết lạnh quá mà phun ra một đoàn sương trắng.
- Xảy ra chuyện gì?
Mọi người kinh ngạc ngẩng đầu, một bàn tay cực lớn phạm vi hơn mười trượng nhanh chóng ngưng kết trước mặt Vi Ân Vi Ân lập tức mang theo khí thế nghiền áp hết thảy khí thế, hung hăng đánh lên Thủ Ấn hỏa nguyên tố hư vô do Nặc Duy Tư Cơ tạo thành.
Oanh!!!
Hàn Băng gặp được Liệt Hỏa, một tiếng cực lớn vang lên, trong sự giật mình, kinh ngạc ngốc trệ của tất cả mọi người, Thủ Ấn hỏa nguyên tố Nặc Duy Tư Cơ toàn lực thi triển như là trứng gà đánh lên tảng đá, lại giống như sóng biển đánh lên đê đập, lập tức tan rã tán loạn một lần nữa hóa thành từng đạo hỏa nguyên tố chậm rãi tiêu tán trong không khí.
Mà Cự chưởng Hàn Băng Vi Ân ngưng tụ thì thể tích không thấy thu nhỏ lại chút nào, nhắm ngay Nặc Duy Tư Cơ, hung hăng nghiền áp tới.
- Không có khả năng!
Nặc Duy Tư Cơ trừng lớn hai mắt, lộ ra vẻ khó có thể tin, trong miệng tuôn ra một tiếng rống sợ hãi tuyệt vọng.
Trong ánh mắt kinh hãi của Nặc Duy Tư Cơ, thủ ấn Hàn Băng cực lớn do Vi Ân thi triển lập tức đập trúng Nặc Duy Tư Cơ lơ lửng trên bầu trời, một cỗ cự lực cự lực để cho hắn không cách nào chống cự lập tức truyền đến, Nặc Duy Tư Cơ rống giận, Hỏa Hệ linh lực trong cơ thể thốt nhiên bộc phát, muốn đem Hàn Băng Cự chưởng mở ra, nhưng mà kết quả chỉ như dế mèn lay động cành cây, căn bản không nhúc nhích được mảy may.
Vô luận hắn bộc phát ra lực lượng cường đại cỡ nào Hàn Băng Cự chưởng thủy chung chưa từng có chút dao động, càng làm cho Nặc Duy Tư Cơ hoảng sợ chính là không gian chung quanh hắn cũng tựa hồ bị rét lạnh đọng lại, ngay cả muốn né tránh đều không thể làm được.
Oanh!!!
Trong tiếng nổ vang cực lớn, Nặc Duy Tư Cơ lúc trước còn trôi nổi ở giữa không trung bá khí liên tục, coi rẻ hết thảy, quét ngang vô địch sau một khắc liền bị Vi Ân hung hăng đè xuống dưới đất.
- Nói ngươi cút xuống rồi mà, mau cút xuống cho ta.
Vi Ân trôi nổi ở giữa không trung, mặt không biểu tình, lạnh lùng nhìn Hàn Băng Cự chưởng áp Nặc Duy Tư Cơ xuống mặt đất, hắn đạm mạc lên tiếng.
Hít!!!
Chỉ một thoáng, toàn trường lập tức vang lên từng thanh âm hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt tất cả mọi người đều đều ngây ngốc nhìn Vi Ân lẳng lặng phiêu phù, trong hai tròng mắt toát ra thần sắc kinh hãi vô cùng.
- Linh nguyên tố thực chất hóa, đây mới thực sự là linh nguyên tố thực chất hóa.Ở bên trong bầu trời cách đó không xa, những thất giai Hoàng Linh Sư vương quốc khác mặt mũi lộ vẻ kinh hãi kinh hãi, khiếp sợ liếc nhìn nhau, trong miệng thì thào lên tiếng.
Người thường xem náo nhiệt, người trong nghề xem tinh diệu. Đối với những người bình thường kia mà nói thì chân chính khiếp sợ chính là lúc trước Nặc Duy Tư Cơ đại nhân còn một chiêu đánh bại Đế Lâm đệ nhất cao thủ Áo Lan Đa vương quốc, rõ ràng tại sau một khắc đồng dạng bị một chiêu đánh bại.
Mà đối với những thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư của vương quốc khác thì thực lực mà Vi Ân lúc trước thi triển là truy cầu cả đời này của bọn hắn.
- Này...
Tình huống sao lại trở thành như thế này? Nặc Duy Tư Cơ rõ ràng lại thất bại sao?
Trong trang viên Uy Tư vương quốc, đám người Hi Nhĩ Đốn trừng lớn lấy hai mắt nhìn Vi Ân trên bầu trời, trong miệng thì thào những thanh âm không thể nào tin nổi. Đừng nói trong lòng họ khiếp sợ, mà ngay cả các thành viên đoàn đại biểu Uy Tư vương quốc cũng sinh ra sự sợ hãi.
- Nói, Mạt Lạp Khắc đến tột cùng đang ở nơi nào?
Trên bầu trời, âm thanh lạnh như băng của Vi Ân lần nữa truyền đến, để cho thân thể đám người Hi Nhĩ Đốn không khỏi run lên.
- Không có khả năng, ta mới là đệ nhất cao thủ Tây Bắc, không phải là cái tên khốn kiếp ngươi...
Truyện khác cùng thể loại
386 chương
532 chương
31 chương
146 chương
462 chương
80 chương