Dược Thần
Chương 223
Im lặng, vắng vẻ giống như tất cả đã chết, toàn bộ trường đấu dường như bị đóng băng trong nháy mắt, không chút âm hưởng nào.
Tư Lý Lan Tạp chỉ cảm thấy trái tim của chính mình bị co rút mạnh, nguyên bản đã định trước nắm chắc thằng lợi trong tay, chợt hắn há mồm lên thật to, thì thào vẻ khó có thể tin:
- Không… không có khả năng!
Ngoại trừ Tư Lý Lan Tạp, những tuyển thụ dự thi và khán giả trong toàn trường cũng cơ hồ rớt tròng mắt, trong lòng chấn động vô cùng.
Ngay cả bọn Tây Nhĩ Đốn đại sư, trong ánh mắt cũng một mảnh kinh hãi, Kiệt Sâm này đến tột cùng là làm thế nào?
Thế nhưng mặc kệ thế nào, kết quả của trắc thí lực đã hiện lên trên màn hình lớn, căn cứ theo thành tích mà sắp xếp thẳng hàng.
Một lát sau, đám người Tây Nhĩ Đốn thoát khỏi chấn động, lập tức quay xuống liếc mắt nhìn người chủ trì trên khán đài.
Người chủ trì hội ý xong, ho khan hai tiếng lên loa, hấp dẫn ánh mắt mọi người lạ, sau đó cười nhẹ, quát lớn:
- Chư vị, lần này kết quả năm vòng đấu Linh Dược sư đại hội của chư quốc Tây Bắc đã có kết quả… Kiệt Sâm… đến từ vương quốc Áo Lan Đa… nhất giai đê cấp Linh đồ Kiệt Sâm, cuối cùng sau trải qua một trắc thí đạt thành tích đệ nhất, thu được quán quân lần thứ hai mươi chín của Linh Dược sư đại hội các vương quốc Tây Bắc…
- Quán quân!!!
Người chủ trì vừa nói xong, toàn trường một mảnh tĩnh mịch, nhất thời…
- Ào ào!
Toàn bộ khán trường trong nháy mắt sôi trào lên!
- Kiệt Sâm, Kiệt Sâm!
- Quán quân, quán quân!
Trong nháy mắt toàn trường vang ra tiếng hoan hô nổ như sấm dậy, không một ai không vỗ tay. Ở trong bầu không khí nhiệt liệt này, mọi người trong toàn trường đều bị nhiễm, cả đám đứng lên điên cuồng gầm rú!
- Đặc sắc, thực sự quá đặc sắc!
- Kích thích, kích thích vô cùng không gì sánh được!
Vốn mọi người tưởng rằng Tư Lý Lan Tạp điện hạ đã chiến thắng nhưng lại không ngờ cuối cùng người chiến thắng lại là Kiệt Sâm mà không ai xem trọng. Kiệt Sâm bất ngờ thu lấy danh hiệu quán quân gần như đã rơi vào trong túi của Tư Lý Lan Tạp điện hạ, đánh nát mộng tưởng thắng hai quan, thật sự là xuất kỳ bất ý.
- Chuyến đi này không tệ, chuyến đi này không tệ a, lần Linh Dược sư đại hội này thật là hay, quá kích thích, quá chấn động.
Mặc dù trong lòng những khán giả không biết đang xảy ra chuyện gì, bọn họ đều không rõ vì sao Linh Dược tề mà Kiệt Sâm phối chế ra lại bộc phát được lực lượng lớn như vậy nhưng điều đó không ngăn trở niểm vui trong lòng bọn họ.
Bọn họ chỉ biết là trong đại hội Linh Dược sư ngày hôm nay, Kiệt Sâm đã mang đến cho bọn họ vô số kinh hỉ!
Ngay từ lúc bắt đầu đã để toàn bộ khán giả trong trường chấn động, để cho khán giả cảm thụ được một loại kích thích chưa từng có từ trước tới nay. Mỗi một lần xuất chiêu đều thay đổi càn khôn, trong nháy mắt tất cả khán giả đều điên cuồng, bọn họ không chút nào tiếc rẻ tiếng hoan hô và vỗ tay của chính mình dành cho người mình thích.
Trên thực tế, thiếu niến như Kiệt Sâm ở trên trận đấu không có tiếng tăm gì mà lại nổi trội như vậy, đối với dân chúng bình thường mà nói chính là thần tượng, đó chính là hỉnh ảnh thu nhỏ của những người như này.
Trong tiếng hoan hô đinh tai nhức óc của mọi người, thanh âm của người chủ trì lại vang lên:
- Đến từ Duy Tư vương quốc, tứ giai đê cấp Linh Dược Thiên sư Tư Lý Lan Tạp, thành tích cuối cùng thu được ba vạn tám nghìn bốn trăm năm mươi cân, thu được Á quân Linh Dược sư đại hội. Đến từ Đông Thăng vương quốc, tứ cấp đê giai Linh Dược Thiên sư trắc thi có thành tích ba vạn năm nghìn bảy trăm hai mươi cân, thu được Quý quân của Linh Dược sư đại hội…
Nhìn toàn trường náo nhiệt hoan hô, Tư Lý Lan Tạp không khỏi đỏ bừng mặt, nguyên bản những tiếng hoan hô này lẽ ra phải thuộc về hắn, hiện giờ lại đặt ở trên mình người khác.Ở vương quốc Duy Tư, cho dù thân phận Linh Dược sư thiên tài hay thận bát vương tử điện hạ đều cấp cho Tư Lý Lan Tạp địa vị vô cùng tôn quý. Từ nhỏ đến lớn Tư Lý Lan Tạp đều thuận buồm xuôi gió, không gặp phải ngăn trở cường đại nào, nhưng chính vào lúc này, Kiệt Sâm lại hạ hắn một cú ngã đau như vậy, hắn cảm giác chính mình như một vở hài kịch, bị xấu hổ trước mặt toàn bộ dân chúng của chư quốc Tây Bắc.
Mơ hồ có quang mang đỏ rực chợt lóe lên trong hai tròng mắt Tư Lý Lan Tạp, hắn không khỏi nắm chặt song quyền lại, một cỗ cừu hận không hiểu nhanh chóng bốc lên trong lòng.
- Tư Lý Lan Tạp!
Chính vào lúc này, một đạo thanh âm tràn ngập uy nghiêm đột nhiên truyền vào trong tai Tư Lý Lan Tạp, Tư Lý Lan Tạp chợt cả kinh trong lòng, hắn ngẩng đầu nhìn lên thấy đạo sư Hi Nhĩ Đốn của chính mình không biết từ lúc nào đã đi tới đài tỷ thí, mà phía sau hắn là chư vị đại sư La Bá Tỳ.
Thấy đạo sư Hi Nhĩ Đốn của chính mình chợt léo ra ánh mắt đầy hàm ý, Tư Lý Lan Tạp không khỏi chấn động toàn thân, cừu hận dường như bị nước đá làm tiêu tan, biến mất trong nháy mắt.
- Ta bị làm sao vậy?
Tư Lý Lan Tạp lắc đầu, trong ánh mắt lóe ra một tia khinh thường đối với chính mình, rồi âm thầm tự vấn nói:
- Không phải chỉ là một hồi thi đấu thôi sao, Tư Lý Lan Tạp, ngươi không phải loại người tùy tiện có thể bị đả kích. Lúc này Kiệt Sâm có thể thắng, nhưng sau này ta nhất định sẽ thắng lại!
- Kiệt Sâm…
Hi Nhĩ Đốn đại sư đi tới trước mặt Kiệt Sâm, đối với Linh Dược tề mà Kiệt Sâm vừa phối chế khi nãy. Trong lòng đám người Hi Nhĩ Đốn cũng hiếu kỳ không ngớt, nhất thời quay sang Kiệt Sâm cười nói:
- Chúc mừng ngươi thu được quán quân lần Linh Dược sư đại hội này, không biết Linh Dược tề mà ngươi pha chế lúc trước…
- A!
Không chờ Hi Nhĩ Đốn nói hết lời, đột nhiên bên cạnh truyền đến một tiếng kêu thống khổ vô cùng.
Đám người Hi Nhĩ Đốn kinh ngạc quay lại nhìn, chỉ thấy Tang Cát uống Linh Dược tề mà Kiệt Sâm phối chế khi trước đang thống khổ quỳ rạp xuống mặt đất, cắn chặt răng. Gân xanh nổi hằn trên mặt, mồ hôi giàn giụa, có vẻ thống khổ vô cùng không gì sánh được.
Dáng dấp quỷ dị của Tang Cát nhất thời khiến mọi người đều chuyển lực chú ý qua, sau một thoáng, nguyên bản toàn trường ầm ĩ nhất thời vắng vẻ, mọi người kinh hãi nhìn Tang Cát ở trên đài, trong ánh mắt tràn ngập vẻ nghi hoặc.
- Tuyển thủ số sáu này bị làm sao vậy? Sao ta thấy hắn có vẻ rất thống khổ?
- Chẳng nhẽ do nguyên nhân hắn dùng Linh Dược tề lúc trước của Kiệt Sâm, Kiệt Sâm này…
- Lực Lượng dược tề do Kiệt Sâm phối chế đã xảy ra chuyện gì? Vì sao khiến hộ vệ kia thống khổ như vậy?
- Lẽ nào Lực Lượng dược tề có tác dụng phụ sao?
Trong nhất thời, khán giả toàn trường đều nghị luận, ánh mắt nhìn về phía Kiệt Sâm mang theo một tia thần sắc không hiểu.
Khán giả có thể tiếp thu một người dùng thủ đoạn đặc biệt để đạt được thắng lợi, nhưng tuyệt đối sẽ không chấp nhận một người vì đoạt giải quán quân mà tổn thương tới thân thể người khác.
- Không cần cảm tạ ta, đây chính là nỗ lực và kết quả của ngươi!
Kiệt Sâm nhẹ nhàng vỗ vai Tang Cát, nhàn nhạt nói.
Truyện khác cùng thể loại
402 chương
157 chương
261 chương
131 chương