Tiết học đầu tiên tại trường Hogwarts của Harry đã bị Henry làm xáo trộn hết cả lên, trong tiết biến hình cậu ta vô tình biến con ếch của Neville thành 1 bã nhầy, biến cái mũi của Tom thành mấy bông hoa sặc sỡ. -Harry đừng cản ta, hãy để ta cho nó vài cái Avada… -Tôi cũng muốn tống cổ nó đi lắm nhưng phải nể mặt giáo sư Mcgonagall…-Harry vô cảm thở dài. Đó là điều mà Harry sốc nhất từ khi cậu đặt chân vào thế giới này. Henry không hề giống cậu hồi nhỏ, cậu ta trái ngược hoàn toàn so với Harry. Henry gây ra rất nhiều phiền phức, rắc rối cho các học viên và giáo sư. Cậu ta quậy còn dữ hơn cả mình. Harry đang đau đầu với tiết của giáo sư Snape. Lúc cậu ta lo ngồi giỡn và không hoàn toàn nghe giáo sư Snape giảng bài, giáo sư rất tức giận và đặt 3 câu hỏi cho Henry. -Nghe đây ngài Henry Potter, nếu ta cho rễ cây lan nhật quang vào dung dịch ngải tây thì ta được gì? -Tạo ra loại thuốc….thuốc đói cực mạnh? -Ta tìm sỏi dê ở đâu? -Ở suối. -Cây mũ thầy tu và cây bả chó sói khác nhau ở điểm nào? -Khác nhau ở cái tên! -Sai hết rồi thưa cậu Potter! Nghe đến đây thôi thì ai mà chả cười cho được, cậu ta đang đùa phải không? Harry tự vã mặt mình coi như chấn chỉnh lại bản thân, ôi trời ơi thật may mắn cho mình vì là người sống bình thường. Tom thì nhìn Henry với nét mặt khinh bỉ. Còn giáo sư Snape…bạn có thể tưởng tượng ra được cái nét mặt của con rắn khi mà bị chọc ghẹo chưa? Cái nét mặt của nó giống y chang Snape bây giờ, hiện tại là ông ấy hận không thể phun nọc độc ngay trước mặt con sư tử kia. Chưa dừng lại tại đó, Snape còn hốt Harry theo cùng. Được để ý cũng là 1 tác hại nhỉ? -Trò Louvis! Trò có biết đáp án chính xác là gì không? -Thưa giáo sư, câu trả lời lần lượt là tạo ra thuốc ngủ cực mạnh, sỏi dê là sỏi ghiền được lấy bao tử của dê, 2 cây đó là 1. -Tốt trả lời đúng rồi, thế ta hỏi trò thêm 1 câu: Trộn ít bột rễ cây quế hoa với dịch nhện thì sẽ ra làm sao? -Tạo thành 1 loại chất dính có thể ăn mòn đồ vật. -Rất tốt, trò Potter đã không chú ý đến bài giảng của ta, trừ nhà Gryffindor 10 điểm, trò Louvis đã trả lời đúng tất cả câu hỏi, cộng thêm cho nhà Gryffindor 10 điểm. Còn không mau chép vào? Cái cách cộng điểm của ổng thấy mà tức ghê. Chả lời được gì cả... Giờ giải lao… -Ôi trời ơi, cái tiết độc dược của ông nội Snape này làm mình khó thở ghê, mình đói bụng quá.-Henry ôm bụng than thở. -Mà này Harry sao cậu lại biết trước mấy câu hỏi đó vậy?- Ron tiếp lời. -Đọc sách trước.- Harry thản nhiên nói. Lâu lâu nói xạo 1 bữa chắc cũng không sao đâu, đơn giản là mấy câu đó ăn sâu vào máu mình rồi…A ha ha. Ôi hãy tha cho Harry bé nhỏ này đi, kiếp trước giáo sư Snape đì cậu đủ rồi, sao qua đây vẫn bị đì vậy? -Tương lai chắc cậu giỏi độc dược lắm nhỉ?- Draco vỗ vai Harry- Chúng ta có thể là đối thủ đó ha. Tôi không muốn dính phải tên rắc rối như cậu nữa đâu Draco. -Không đâu, có người còn giỏi hơn cả tớ đấy.- Harry thở dài. -Ai thế? Chắc là nhà Ravenclaw, lũ đó học độc dược kinh lắm.- Draco ngạc nhiên. -Không chắc nữa nhưng là tên kia kìa. Harry vương mắt, chỉ tay hướng về phía Tom, cậu ta đang cố vắt cạn sức lực của ông Slughorn ở thế giới mới. Xem ra ông này khá trẻ và đẹp đẽ nhưng mà nói gì mà vui vẻ quá vậy? À mà khoan….1 phút suy nghĩ của Harry bắt đầu. --------------- Khoan đã, mình ở đây với mục đích dọn sạch đường cho cứu thế chủ ở thế giới này. Vậy mà mình còn thảnh thơi cười nói ở đây. Mình với Tom vốn là tử địch của nhau nhưng sao bây giờ lại thành bạn bè rồi, ôi tôi lại còn nhìn ông giáo sư độc dược nhát gan đó với ánh mắt ghen tỵ nữa chứ. Nhưng mà Tom chưa cười với mình bao giờ mà, đáng hận. Haizz, phải suy nghĩ để giải quyết lun tên Voldemot kia mới được. Từ khi thanh kiếm Gryffindor biến mất, mình có 1 dự cảm không lành. Ôi cuộc sống an nhàn của tôi, sao số tôi khổ thế này…. --------------------- Harry suy nghĩ rối bời vò đầu các kiểu… -A là tên đó à, hắn ta lúc ở cùng phòng với tôi thì chả nói câu nào cả. Chỉ có vài chữ “ờ”, “ừm” thôi. Đôi khi hắn còn kênh mặt với tôi nữa chứ, ba tôi mà biết thì hắn chết chắc.- Draco khó chịu. -Thôi cái giọng bám cha của mày đi Malfoy.- Ron cười đểu. -Im đi thằng nhóc này.- Draco chĩa đũa phép vào Ron. -Mày dám? (Bố chìu mày lun nóng máu rồi). Henry chen vào: - Thôi nào 2 cậu, đều con nhà máu trong sao lại cư xử như vậy. -Đôi lúc tôi thấy cậu giống Slytherin hơn đấy Henry.- Ron nhíu mài. -Hừ - Draco chạy đi chỗ khác. - Mà Harry cũng con nhà máu trong nhỉ? – Henry quay qua hỏi. Máu trong? Mình cũng chưa biết rõ thân phận của mình ở thế giới này nữa…. Cái thân thể này… nó là của mình hay của kẻ khác? -Mình cũng không rõ nữa Henry, mình đến từ cô nhi viện… Lo mãi suy nghĩ nên Harry cũng không biết đằng xa Tom đang nhìn cậu với 1 ánh mắt nhuốm đầy sắc đỏ, nó chứa sự khát khao chiếm hữu tận sương tủy…