Mặt trời vừa ló dạng, Yukino đã lục đục từ sáng sớm để soạn tài liệu. Yuna vui vẻ đến trường như thường lệ, Shiki đang nhâm nhi tách trà thơm ngon. Tất cả đều hòa quyện vào hai chữ yên bình, mọi người cùng ngồi lại ăn bữa sáng.  Bên cạnh đó là một cô gái có gương mặt u buồn, chứ không phải là gương mặt sáng sủa hoạt bát của năm xưa. Cô nhớ về kí ức cũ, nhớ về một người ân nhân, nếu không có người đó thì chắc cô cũng sẽ chết lâu rồi.... 5 năm trước... -Hic, tại sao chứ? Tôi đã làm gì sai?!! -Cô khóc lóc trong tuyệt vọng -Em không làm gì sai, người sai là hắn. Đã để em tôi phải ngồi trong cơn mưa này... -Anh là ai? -Mel bối rối -Thật sự không nhận ra sao? Con nhóc này! -Anh là Kun? Đúng rồi! Anh Kun, sao anh lại ở đây? Chẳng phải anh đã.... Kun Kinomoto, anh trai ruột của Mel. Anh đã mất từ khi lên 9, lúc ấy Mel chỉ 7 tuổi. Khi cô 15 tuổi, anh đã 17 tuổi rồi. Tại sao anh lại ở đây?  Mel đã hỏi anh rất nhiều, và hỏi đi hỏi lại là tại sao anh lại ở đây? Anh bảo: -Anh vẫn sống, và cái xác ấy không phải của anh!  Cái đó là của... -Của ai?! -Cô hét -Anh không biết. Thế rồi cô không hỏi gì nữa. Hai anh em đi về trong mưa. Mel thuật lại tất cả, hai anh em đã lập kế hoạch. Và kết hoạch đó là gì? Nó ra sao? Mời các bạn đón xem trong phần tiếp theo!