Yukino và Shiki về nhà với một tâm trạng thẩn thờ. Chẳng phải cô đã mất tích rồi sao ? Tại sao chứ ? Sao mình không thể thoát khỏi Mel và sống bình yên cùng gia đình chứ ? Số phận của gia đình cô hình như không thoát được  chữ "Mel". Còn Yuna, cô bé rất hứng thú với Mel, về đến nhà còn chat facebook với Mel nữa.  Mới đó đã 3 tháng trôi qua, gia đình Yukino vẫn làm ăn tốt với Emma, từ đó công ty rất có tiếng trên cả nước. Yuna càng lớn càng xinh,ngoan ngoãn, nhưng cô bé rất hay đi chơi mà không xin phép bố mẹ. Việc đó làm Yukino lo lắng, vì nếu con bé ra ngoài thường xuyên và tiếp xúc nhiều với Mel, thì công sức của cô bao lâu nay sẽ đổ sông đổ biển.  -KHÔNG!KHÔNG!KHÔNG!!!! -Yuki hét lên. -Em bị sao vậy ? Mơ ác mộng à ? -Shiki ân cần hỏi. -Em không sao, anh giúp em lấy li nước được không? -Đợi anh chút! Shiki đi lấy nước, cô rón rén đến bên nhà vệ sinh, nôn vài bọc, rồi thầm nghĩ:"Mình nôn nhiều, không lẽ mình đã..." Sáng hôm sau, cô vẫn đến công ty như thường lệ, Shiki cũng phải đến nhà mẹ thăm các em và đưa Yuna đến trường. Cô tủm tỉm cười trên đường đi, hai cha con Shiki thấy lạ, bèn hỏi: -Em có sao không vậy?? Sao lại cười? -À dạ không có gì đâu anh yêu ạ! -Vậy tốt rồi. "Anh có biết vợ yêu của anh đã có thai rồi không? Sao bình tĩnh vậy chứ? Hihi, chồng dễ thương, vợ  sẽ cố sinh thêm một đứa con để hoàn thiện gia đình hợp pháp nha Shiki!" Yukino thầm nghĩ trong bụng, cô không thèm đi khám, suốt ngày khăng khăng là mình có thai cơ. Cô muốn giữ bí mật đến khi đứa bé được sinh ra sẽ khoe cho Shiki biết, để anh cảm thấy hạnh phúc và sẽ tin cô thêm lần nữa! Về phần của Mel, cô không muốn mình sa vào lưới tình của Shiki thêm lần nữa, cô muốn một mình.... Những vết thương Shiki đã mang lại cho cô bên ngoài thì không có gì,  nhưng tận sâu trong tâm, anh đã gắn một vết thương không bao giờ lành lại cho cô... -Vậy là sao ? Tôi đã nhắc đi nhắc lại chuyện này bao nhiêu lần rồi! Haizz, các cô nghe đây! Trong vòng 1 tuần mà không làm xong những thứ này cho tôi, thì lập tức thu dọn hành lí và rời khỏi các công ty này nghe rõ chưa?!- Emma đùng đùng nổi giận. -Dạ! Tụi em sẽ làm trước một tuần thưa chị! Nói rồi các cô nhân viên tức tốc chạy đi làm việc. Vừa lúc đó Yukino đến, Emma chạy đến và nói: -Cô coi đấy, có bao nhiêu giấy tờ thôi mà nhân viên của cô làm 2 tuần chưa xong! Cô có biêt hôm nay là hạn chót kí tên với công ty nông nghiệp thế giới không hả ? Trong cam kết cô đã hứa với tôi những gì? Sao bây giờ lại thành ra như vậy? -Sao lại như vậy? Thành thật xin lỗi cô, tôi hứa sẽ hoàn tất mọi việc trong hôm nay, mong cô thứ lỗi. -Tôi là người làm việc quyết đoán và nhanh nhẹn, tôi cực ghét sự lề mề. Những lần sau tôi không muốn những cảnh tượng này xảy ra, cô rõ chưa? -Được được, tôi xin hứa! Emma vừa đi, Yuki thở phào nhẹ nhõm, tình huống hồi nãy làm cô rất bất ngờ, không biết xử lí tình huống  ra sao . Cô đành nói đại và có lẽ cô phải thực hiện chúng thôi., còn cái thai tính sau!