Đừng bỏ anh
Chương 68
Vì vừa tan học Thiên Nhi đã chạy ngay vào bệnh viên nên cô chưa tắm, cô quyết định tắm luôn ở nhà của hắn mà chẳng cần hỏi ý kiến của hắn.
Yết hầu hắn chuyển động không ngừng, chẳng biết vô tình hay cố ý mà Thiên Nhi không đóng cửa phòng tắm, cái cửa lại đối diện với chiếc giường hắn đang ngồi, cảnh tượng như tiên cứ lúc ẩn lúc hiện lọt vào mắt hắn. Hơi nóng cùng hương thơm tỏa ra ngoài hắn đều cảm nhận được hết. Thiên Nhi ngâm mình trong bồn tắm bỗng chốc quay đầu liền nhìn thấy ánh mắt của Thiên Vương đang dán chặt vào người cô. Thiên Nhi nhìn thẳng vào mắt hắn, nở nụ cười đầy ý giễu cợt khó phát hiện.
Bị cô phát hiện, hắn ngại ngùng quay mặt đi, tay chân luống cuống không biết nên làm gì, cảnh tượng vừa rồi quá hút mắt, hắn không thể rời ra được. Hắn ho nhẹ :
- Em quên chưa đóng cửa, anh chỉ vừa liếc quá thôi.
Thiên Nhi nhướng mày, đôi môi anh đào khẽ cong lên :
- Không quên, em biết cửa vẫn mở.
- Em......
Hắn ngẩn người, thẳng thắn quá rồi. Một loạt hành động tiếp theo của Thiên Nhi lại càng khiến hẳn sửng sốt.
Sau khi nói xong câu nói, Thiên Nhi mặc hắn có mặt ở đó, thản nhiên đứng dậy bước ra khỏi bồn tắm lấy khăn tắm che đi thân người.
Nếu trước đó hắn đã muốn nhìn, vậy cô sẽ đáp ứng. Hắn đã hại cô, hắn sẽ phải trả giá gấp nhiều lần. Hắn, hoặc không xuất hiện trên thế giới này, hoặc đừng xuất hiện trong cuộc đời của cô.
- Em...
Cổ họng cứng ngắc không thể phát ra những từ khác, hắn chỉ có thể lắp bắp mỗi một từ Em. Từ khi khỏi bệnh, Thiên Nhi đã thay đổi hoàn toàn, cô đối với hắn đã không còn bài xích, hơn nữa còn thân mật hơn trước rất nhiều, khác hoàn toàn với trước đó cả người lúc nào cũng phát ra luồng khí lạnh lẽo muốn xua đuổi hắn đi. Lần này cô còn cố tình để hắn nhìn thấy cơ thể trắng nõn kia, từ đầu đến cuối đã làm mắt hắn nhiễm một tầng sắc dục.
Cô bước ra ngoài mang theo hương mùi vị mà lâu ngày hắn chưa được nếm lại, cố tình lướt qua hắn, ánh mắt tựa như đang lôi kéo hắn đến mà ăn cô đi, đầy quyến rũ, đầy mời mọc đến ngây người. Mùi hương quen thuộc đọng lại ở chóp mũi càng khiến lớp sương trong mắt hắn đậm dần, cơ thể theo phản ứng mà nóng lên.
Thiên Nhi chưa hề đến đây một lần nào nhưng cô biểu hiện như rất quen thuộc căn phòng này, hướng tới tủ quần áo của hắn chọn đại một chiếc áo phông, hắn cao lớn hơn Thiên Nhi nhiều nên chiếc áo cô mặc vào đã dài đến quá nửa đùi. Rất tốt, cô không có ý định mặc thêm quần vào nửa.
Cảnh tượng đó một lần nữa lọt vào mắt hắn không xót chi tiết nào. Cô giỏi lắm, làm tiểu đệ đệ của hắn bên dưới phản ứng, dưới lớp quần truyền đến một cơn đau nhẹ.
Hắn không thể làm bậy, mà muốn cũng không được, hắn giờ bước đi còn khó khăn. Hắn sẽ đợi cho đến khi nào cô chấp nhận hắn hoàn toàn, tự động muốn quan hệ cùng hắn, hắn không muốn chuyện kia lại xảy ra.
Hắn thở hắt, hơi thở đã nhuộm sức nóng, đưa mắt nhìn :
- Anh muốn tắm, giúp anh vào phòng tắm đi.
Hắn cần tắm nước lạnh ngay và luôn, hắn thật sự không muốn mình vì nhịn quá nhiều lần mà dẫn đến sau này không thể sinh con.
Thiên Nhi có thể nhìn thấu, hắn đang rất khó chịu, cô mới dùng một chút thủ đoạn đã đánh thức ham muốn của hắn. Gương mặt xinh đẹp lộ rõ vẻ thích thú, nhìn bộ dáng chịu khổ của tên này cũng khá thỏa mãn nha.
- Có cần em tắm cho không?
Giọng nói đầy thản nhiên, cô hỏi hắn.
Đề nghị này có phải là rất tuyệt không? Hắn cầu còn không được mà nay cô lại tự đề xuất, hắn liền không suy nghĩ đến hậu quả mà đồng ý luôn.
Hắn đã mắc một sai lầm đó là không nhìn ra sự nham hiểm trong đôi mắt của Thiên Nhi.
Thiên Nhi dìu hắn để hắn ngồi vào trong bồn tắm, không ngần ngại giúp hắn cởi áo, cởi quần ngoài. Trên người hắn còn duy nhất một chiếc quần lót, đến đây thì cô khựng lại, hai má không tự chủ nóng lên, theo phản xạ lập tức quay đầu đi. Hạ bộ của hắn có phản ứng, đã lớn còn lớn hơn khiến Thiên Nhi không khỏi xấu hổ.
- Sao vậy? Cởi nốt đi.
Hắn hỏi, trong lời nói đầy ý tứ chọc ghẹo, hắn tin cô sẽ không có bản lĩnh lớn như vậy. Thiên Nhi lườm hắn, gò má ửng đỏ trên làn da trắng sứ càng khiến cô trở nên đáng yêu hơn.
Cô đứng dậy, bắt đầu xả nước vào bồn.
- Anh muốn tắm nước lạnh, chắc lí do thì em hiểu rồi đó.
Vài câu khinh bỉ hắn Thiên Nhi nuốt hết vào trong, không để nó phát ra ngoài, cổ họng chỉ còn tiếng hừ lạnh.
Hắn nhướng mày đầy vô tội :
- Em thái độ cái gì vậy, rõ ràng là do em hại anh thành ra như vậy, anh còn chưa dám làm gì em, đành tắm nước lạnh mà em còn mặt nặng mặt nhẹ với anh?
- Em không có.
Cô cãi lại. Cô lấy sữa tắm, tạo bọt rồi thoa lên người hắn, tỉ mỉ tránh đi vết thương chưa lành trên ngực, vai. Hắn không quá cơ bắp như những người tập gym lâu năm hay lực sĩ nhưng múi nào đều ra múi nấy, da thịt rắn chắc. Cô chỉ giúp hắn kì cọ thân trên, không hề đụng chạm đến phần từ thắt lưng trở xuống. Thiên Nhi tinh tế nhận ra, nước lạnh không hề làm dịu đi con thú đói trong người hắn mà càng làm nó trở nên bộc phát hơn.
Hơi thở phát ra mạnh mẽ, nóng hổi, đôi mắt đã đục ngầu, cả cơ thể đều đang cố kiềm chế cơn ham muốn nguyên thủy. Hắn thở mạnh, kì lạ rằng tay Thiên Nhi chạm đến đâu, da thịt chỗ đó đều râm ran, tỏa nhiệt độ cao tới đó, cô đang thử sức chịu đựng của hắn?
Chiếc quần Calvin Klein không thể ngăn nổi sự bùng phát bên dưới, hắn đau, khó chịu, mặc cô đang ở đó mà đưa tay lột phăng thứ đồ còn lại duy nhất trên cơ thể mình ra, trên người hắn không còn một mảnh vải nào cả, làn nước như trong suốt không thể che nổi sự lộ liễu kia, phần hạ bộ dũng mãnh vô tình lọt vào mắt Thiên Nhi, mặt cô nóng tưởng chừng có thể bốc hơi, không cần nghĩ đến mình đang trêu đùa, trừng phạt hắn, cô mặc kệ, còn nhiều lúc khác, lập tức đứng dậy đi ra ngoài. Phản ứng của cô nhanh thì của hắn càng nhanh hơn, hắn đưa tay nắm chặt lấy cổ tay cô, lực đạo không mạnh nhưng cô lại dùng nhiều lực trước đó, vì vậy theo quán tính cô ngã nhào vào bồn tắm, đè lên người hắn.
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
56 chương
42 chương
33 chương
21 chương