Dụ dỗ đại luật sư
Chương 745 : Em Không Thích Hợp Để Làm Mẹ
Nhạc Hạ Thu sợ hãi, nhưng vẻ mặt vẫn cố gắng duy trì nụ cười như cũ: “Sao có thể chứ, trẻ con đơn thuần đáng yêu, như thiên sứ nhỏ vậy, em rất thích.”
Hoắc Anh Tuấn mím chặt môi.
Nhạc Hạ Thu kéo tay anh, rũ mắt nói: “Anh Tuấn, em biết là hiểu lầm tối qua khiến anh không vui, nhưng còn không phải là do lần đầu em đối mặt với trẻ con nên chân tay luống cuống sao, em bảo đảm lần sau sẽ không như vậy nữa, lần sau anh đưa Hiểu Khê tới chơi nhiều chút, em có thể tập luyện chơi với trẻ con nhiều hơn”
Nếu như Khương Hiểu Khê dám nói chuyện hôm qua cho Hoắc Anh Tuấn biết, vậy thì cô ta nhất định sẽ dùng mọi cách thần không biết quỷ không hay để cho con bé một bài học.
Thậm chí, cho dù có chết cũng cũng có thể khiến cái chết của con bé không liên quan tới mình.
“Luyện tập?” Hoắc Anh Tuấn nhíu mày: “Hiểu Khuê chỉ là một đứa bé, không chú ý một chút là sẽ bị thương, thậm chí là một cái xương cá, một cái hạt cũng có thể nguy hiểm tới tính mạng”
Khuôn mặt Nhạc Hạ Thu trở nên trắng bệch, vội vàng giải thích: “Không phải em có ý đó, em sẽ thật cẩn thận, thật cẩn thận, tuyệt đối sẽ không để chuyện như vậy..”.
“Hạ Thu, anh cảm thấy em tạm thời không thích hợp để có con đầu!” Hoắc Anh Tuấn đột nhiên ngắt lời cô ta.
“Vì sao chứ, chỉ vì tôi qua em không chăm sóc tốt cho Hiểu Khê sao?” Hạ Nhạc Thu sốt ruột phát khóc: “Anh Tuấn, anh không cảm thấy mình quá thiên vị sao, đó là con của Hoắc Phong Lang, cũng không phải của anh, không sai, em thừa nhận là em không làm tốt, nhưng anh cũng không thể cướp đoạt quyền làm mẹ của em, em nhất định sẽ chăm sóc tốt cho con của mình”
“Hạ Thu, vì sao em lại uy hiếp một đứa trẻ không được phá hoại tình cảm giữa chúng ta?” Hoắc Anh Tuấn vốn dĩ đã cảm thấy không thoải mái, vừa thấy cô ta khóc, thật sự chịu không nổi nữa: “Chỉ vì không phải con của em, em lại nói với nó rằng bác của nó và bố của nó anh em bất hòa, nó chỉ là một đứa cháu gái, sau này anh sẽ có con, nếu như nó phá hoại tình cảm của chúng ta, em sẽ bảo anh không thích nó nữa”
Nhạc Hạ Thu há hốc mồm.
Tối hôm qua sau khi bị cô ta uy hiếp, thấy dáng vẻ sợ hãi không trên một tiếng của Hiểu Khê, cô ta còn tưởng là mình đã uy hiếp được con bé rồi.
Dù sao thì nó vẫn còn nhỏ như vậy, đa số đứa trẻ tầm tuổi đó ngay cả khả năng biểu đạt ngôn ngữ còn chưa rõ ràng.
Nhưng con nhóc thối đó lại dám cáo trạng mình với Hoắc Anh Tuấn.
Hoắc Anh Tuấn lại tiếp tục chỉ trích: “Chỉ vì nó làm quần áo em bị ướt mà e đẩy ngã nó, suốt lúc tắm rửa, nó một mình tắm, em ở bên cạnh chơi điện thoại, Hạ Thu, không phải em không kiên nhẫn, em căn bản không thích trẻ con, không có tình thương”
Không giống như Khương Tuyết Nhu, sẽ làm một bữa sáng đầy đủ chất dinh dưỡng cho con, còn chải đầu, đánh răng cho con.
Thậm chí vì lo lắng cho con mà đi tắm còn không dám đóng cửa.
Càng so sánh, Hoắc Anh Tuấn càng cảm thấy Khương Tuyết Nhu tốt hơn.
Năm đó, anh còn muốn giao hai đứa trẻ song sinh của Khương Tuyết Nhu cho Nhạc Hạ Thu chăm sóc, anh cho rằng cô ta nhất định sẽ chăm sóc thật tốt.
Nhưng sự thật là cô ta đối xử với hai đứa trẻ hơn hai tuổi còn uy hiếp như vậy, vậy đối với trẻ con nhỏ hơn thì sao đây?
Anh không dám nghĩ tiếp nữa.
Nhạc Hạ Thu run rẩy khóe miệng.
Suốt hơn ba năm nay, Hoắc Anh Tuấn lần đầu tiên nhìn cô ta bằng ánh mắt đầy thất vọng và tức giận như thế này.
Một cảm giác bất an ập tới.
Cô ta áy náy liên tục rơi nước mắt: “Xin lỗi anh, em không có cách nào khác, em không cố ý đầu, tối hôm qua lúc đưa Hiểu Khê đi tắm, lúc thì nó kêu nóng lúc thì nó kêu lạnh, làm loạn một lúc lâu, em cảm thấy nước ấm không hề có vấn đề gì, em bị con bé làm cho mất hết kiên nhẫn nên mới nói vài lời dọa nó, bởi vì em thấy có vài đồng nghiệp có trẻ con trong nhà cũng như vậy, nhưng em không hề có ác ý, em chỉ là cảm thấy Hiểu Khê không thích em”
“Nhưng em phải nhớ rằng Hiểu khê vừa mới mất mẹ”
Hoắc Anh Tuấn cũng lười tranh cãi tiếp với cô ta: “Tóm lại, trẻ con không phải một con chó hay một con mèo, nếu đã muốn sinh ra thì nên bảo vệ và chăm sóc cho tốt, có rất nhiều chuyện đều phải tự mình làm, em không thể cứ trông chờ vào bảo mẫu, con không phải do bảo mẫu sinh ra, sao em biết được là bảo mẫu có đối xử tốt với nó hay không?
Giống như anh, cũng từng bị bảo mẫu ngược đãi..
Truyện khác cùng thể loại
8 chương
104 chương
3 chương
49 chương
16 chương
17 chương