Đông Phương Tầm Mỹ Kí
Chương 22 : Bất Động Minh Vương – Triệu Vô Cực (1 )
Sau khi người cuối cùng thất vọng mà đi , lão giả cũng lên tiếng
“ Mộc Bạch , dẫn bọn họ vào”
“ Dạ “ Đái Mộc Bạch đáp , nhưng ánh mắt của hắn vẫn nhìn vào cô gái mới đến
Tiến vào thôn làng , có thể nhìn đến , tất cả đều là kiến trúc bằng gỗ , nơi đây kiến trúc có thể dùng đơn giản mộc mạc bốn chữ đến để hình dung .
Đi không bao xa , Đái Mộc Bạch mang bọn hắn tới một mảnh đất trống . Chung quanh toàn là nhà gỗ , mảnh dất trống ước chừng chỉ có 500 mét trái phải , vừa lúc ở Sử Lai Khắc học viện chính trung tâm .
Lúc trước thông qua sơ thí thí sinh thì ở phía trước , rõ ràng hồn lực chấn đồng khiến không khí hơi run rẩy .
Đái Mộc Bạch chỉ phía trước “ Các ngươi ngay ở nơi này tiến hành thứ hai cuộc thi , lão sư sẽ nói cho các ngươi biết làm thế nào “
Cách đây rất gần , có thể xem đến cái kia bán lạp xưởng nhân thân không khác bọn hắn là mấy , xe đẩy lên còn có một tấm gỗ có khắc bốn chữ
“ Hương Tràng Vô Địch “
Lão bản vừa nhìn có người tới , lập tức nhiệt tình nói "Bán Hương Tràng, bán hương tràng đây. Tiều nhất tiều, khán nhất khán, tẩu quá lộ quá bất yếu thác quá. Hương tràng nhãn hiệu Áo Tư Tạp hương vị thơm ngon. Giá rẻ mà số lượng lại nhiều. Chỉ năm đồng tệ một cái. Ăn hương tràng thương hiệu Áo Tư Tạp, cam đoan các ngươi càng dễ dàng thông qua khảo thí nhập học."
Chỉ gặp lão bản trông như một đại hán , để người ấn tượng nhất là bộ râu rậm rạp của hắn .
Đường Tam nghe thấy , liền quay về phía Đường Miên Phong cùng Tiểu Vũ hỏi “ Các ngươi có muốn hay không ? “
Đường Miên Phong chưa kịp trả lời , thế là Tiểu Vũ đã cướp lời hắn , nói
“ A , Miên Phong , ta muốn “
Đường Miên Phong nhìn Tiểu Vũ với ánh mắt quái dị hỏi
“ Ngươi xác định “
Tiểu Vũ không hiểu tại sao Đường Miên Phong nhìn mình với ánh mắt kì quái , nhưng vẫn lắc lắc tay hắn , làm nũng
“ Nhân gia muốn mà “ Âm thanh đơn giản là ngọt đến tận xương , Đường Miên Phong chỉ hận không thể ở ngay chỗ này đem nàng chánh pháp .
Đường Miên Phong cùng Đường Tam đi tới trước cửa hàng . Đường Tam mỉm cười nói “ Đại thúc , làm phiền ngươi cho ta hai cây “
Chủ bán hàng mặt cứng ngắc hỏi lại “ Ngươi gọi ta cái gì ? “
“ Đại thúc a , có vấn đề gì sao ? “
“ Đương nhiên là có vấn đề , hơn nữa còn rất lớn . Huynh đệ , đại ca , năm nay ta mới 14 tuổi a , ngươi dĩ nhiên gọi ta đại thúc ? “ Đầu tiên là tên lão bản túm lấy hai vai Đường Tam , sau đó vẻ mặt khổ túc nhìn hắn .
“ Ách , ngươi thật sự mới 14 tuổi ? “ Đường Tam giật mình , hoài nghi hỏi
“ Đương nhiên , ta là Áo Tư Tạp , năm nay 14 tuổi , chính là học viện học viên , ngươi hỏi ai cũng biết ta là 14 tuổi “
Người xung quanh nghe vậy thầm nghĩ trong lòng , không hổ là học viện quái vật , một cái 14 tuổi thiếu niên , râu mép lại có thể dài đến như vậy , tuyệt đối là một đóa kì hoa rồi .
Áo Tư Tạp từ xe của mình cầm lấy hai cây hương tràng , dài tới 10cm , đưa cho Đường Tam , tản ra mùi thơm nồng nặc
Đường Tam đang chuẩn bị giao tiền , Đái Mộc Bạch trao đổi với khảo thí lão sư xong , nhìn thấy cảnh này liền tức giận hét lên
“ Áo Tư Tạp “ Thanh ấm rất là phẫn nộ
Áo Tư Tạp vừa nhìn thấy Đái Mộc Bạch , nhất thời lộ ra nụ cười chết cha
“ Đái lão đại , có muốn hay không tới cây hương tràng ? “
“ Đi chết “ Đái Mộc Bạch đi đến trước mặt , lườm hắn một cái nói “ Ngươi thật cho học viện mất mặt , Triệu lão sư đã không chỉ một lần cảnh cáo ngươi không nên ở trong học viện bán hương tràng . Lẽ nào ngươi nghĩ làm cho tất cả mọi người đều nôn mửa sao ?”
Nói xong quay về phía Đường Tam “ Hương tràng nay không thể ăn “
Đường Tam nghi ngờ hỏi “ Tại sao ? “
Vẻ mặt Đái Mộc Bạch biến ảo rất thú vị , giống hệt như vẻ mặt khi nãy của Đường Miên Phong “ Tiểu Áo , ngươi làm căn mới hương tràng đi ra “
Áo Tư Tạp vẻ mặt trở nên lúng túng “ Đái lão đại , không cần đi . Nếu làm vậy sẽ để cho mới tới học đệ đối với ta có oán niệm a . “
Đái Mộc Bạch hừ một cái “ Ta chỉ cho tân sinh một cái nhắc nhở mà thôi , đừng để ta động thủ “
Áo Tư Tạp bất đắc dĩ duỗi ra tay của mình , có chút hèn mọn dùng hắn cái kia ôn nhu thanh âm gọi một tiếng
“ Lão tử có căn xúc xích to “
Quang mang màu vàng chợt ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn, hai cái quang hoàn màu vàng từ dưới chân Áo Tư Lạp mọc lên, ngay sau đó, một cây hương tràng cùng cây trong tay Đường Tam giống nhau như đúc hiện ra trong lòng bàn tay hắn.
"Ách..." Đường Tam vừa nghe cái câu "Lão Tử có cây xúc xích to" của hắn thì có chút cứng người lại. Câu này cũng thật là có nhiều nghĩa rồi. Trước không nói hương tràng phẩm chất thế nào, có thể ăn hay không. Chỉ vì lời này của Áo Tư Lạp cũng làm người khác không dám ăn.
Ánh mắt hắn trở nên hơi phẫn nộ , người xung quanh thì ánh mắt quái dị . Riêng về phần Đường Miên Phong thì không tiếc hình tượng ôm bụng cười to
“ Ha ha ha , cười chết ta .. Ha ha , không được không xong rồi , không thể dừng lại được ... ha ha ... “
Mặt Tiểu Vũ đỏ như trái táo chín , trách không được vì sao khi nãy Đường Miên Phong nhìn nàng với ánh mắt quái dị như vậy , thì ra hắn đã biết trước rồi . Nghĩ tới đây , nàng không nhịn được quăng ánh mắt tức giận về phía Đường Miên Phong . Thấy ánh mắt đầy sát khí của Tiểu Vũ , Đường Miên Phong lập tức ngừng cười , ưỡn ngực đứng thẳng , lại trở về thiếu niên phong độ phiên phiên . Vẻ mặt hắn biến đổi cực nhanh , nếu không phải vừa chứng kiến thì chắc chắn người xung quanh không thể nào liên tưởng được trước mắt có khí chất xuất trần thiếu niên nhân này , khi nãy lại không hề hình tượng ôm bụng cười to .
Bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy , dù là da công của Đường Miên Phong đã đăng phong tạo cực , cũng không thể nhịn được hơi phiếm hồng .
Thấy vẻ mặt hắn như vậy , các cô gái “ phốc “ một tiếng , cười lên , cảm thấy hắn đặc biệt đáng yêu . Dù là lãnh băng băng Chu Trúc Thanh cũng hơi mỉm cười , khuôn mặt sương lạnh được hòa tan , y như tiên tử giáng phàm .
Đái Mộc Bạch vỗ vỗ vai Đường Tam nói "Đi thôi, ta mang mọi người vào khảo thí. Không cần xếp hàng."
Đường Tam nói "Như vậy không tốt a."
Đái Mộc Bạch đáp "Yên tâm, ta không có thiên vị, cái này chính là đãi ngộ các ngươi được nhận." Ánh mắt nhìn hắn và Đường Miên Phong hơi thâm ý , vừa nói vừa văng theo hai người hướng đội ngũ phía trước đi tới.
Phụ trách đợi khảo thí thứ 2 la một gã sư phụ lớn tuổi, bởi vì mua hương tràng, Đường Tam còn không biết bên này khảo thí là cái gì.
Đái Mộc Bạch đi đến bên người lão sư, bên tai hắn nói mấy câu gì đó, lại chỉ chỉ Đường Miên Phong mấy người .
Sư phụ nọ gật gật đầu nói "Được. Ngươi dẫn bọn họ trực tiếp đến đệ tứ quan. Thông qua là trúng tuyển."
Đái Mộc Bạch trở lại bên người Đường Tam cùng Tiểu Vũ, dẫn hai người hướng phía trong học viện đi tới. Cả bọn thí sinh đang xếp hàng cũng mặc kệ.
Một gã nam thí sinh nói "Sư phụ, chuyện này là sao? Tại sao bọn họ lại có thể vào thẳng vòng 4. Chúng ta lại phải thông qua từng cửa?"
Lão sư lớn tuổi lạnh nhật nói "Nếu ngươi có hồn lực vượt qua 25 cấp vậy cũng trực tiếp đến vòng 4 khảo thí, không cần ở nơi này làm chậm trễ thời gian. Mà ngươi khi kiểm tra hồn lực chỉ có 21 cấp, vậy phải lưu lại từng cửa mà thông qua."
Nam thí sinh nghi hoặc "Hồn lực của bọn họ ngoài 25 cấp? Không có khả năng, chúng ta mới có 12 tuổi, nhưng thế nào có thế có hồn lực cao như thế?"
Có thể đến nơi này, đều là hồn lực vượt qua 21 cấp, hơn nữa tuổi cũng không quá 12, trong sơ cấp học viện cũng coi như là một nhân vật trung tâm. Mà đến Sử Lai Khắc học viện này lại liên tục đụng vào tường đá, tâm tình cũng khó trách được có chút biến hóa.
Đái Mộc Bạch lạnh lùng hừ một tiếng "Chính mình không được, đừng nghĩ rằng người khác cũng không được. Khi ta tiến vào học viện hồn lực cũng là 25 cấp, tân sinh, cho bọn chúng thấy hồn lực của ngươi đi." Vừa nói, hắn vừa cầm lấy một khối thủy tinh màu trắng trên bàn cấp cho Đường Tam.
Thủy tinh kiểm tra căn cứ vào cấp bậc bất đồng biểu hiện màu sắc bất đồng.
Loại thủy tinh màu trắng này là kiểm tra hồn lực dưới 30 cấp, nếu hồn lực trên 30 cấp sẽ làm thủy tinh nổ.
Đường Tam lúc này mới hiểu tại sao Đái Mộc Bạch nói thông qua cửa này cũng là đãi ngộ của bọn hắn, hiển nhiên, một cửa này là thi kiểm tra hồn lực của thí sinh chuẩn xác là bao nhiêu.
Lập tức hắn cũng không mở miệng, tiếp nhận lấy thủy tinh màu trắng, trực tiếp đem hồn lực vào trong .
Trong phút chốc, chỉ thấy trong tay Đường Tam phát ra bạch quang mạnh mẽ, thuỷ tinh màu trắng trở nên sáng như ngọc, quang mang mãnh liệt từ thủy tinh phát ra chiếu khắp mọi nơi, rõ ràng là sắp đạt tới cấp ba mươi.
Vị trắc thí lão sư lộ ra nụ cười hài lòng “ Không tệ , năm nay lại thu được thêm vài hạt giống tốt “ Kế đến Tiểu Vũ , Chu Trúc Thanh , Ninh Dung Dung cũng lần lượt khảo thí , hồn lực cấp bậc phân biệt là
Tiểu Vũ : hồn lực cấp 29
Ninh Dung Dung : hồn lực cấp 26
Chu Trúc Thanh : hồn lực cấp 27
Cuối cùng cũng đến phiên Đường Miên Phong . Chỉ thấy trong tay Đường Miên Phong phát ra bạch quang chói lòa , vượt qua nhiều lần Đường Tam khi nãy . Quang mang mãnh liệt từ thủy tinh chiếu ra khắp nơi , cuối cùng
“ Crắc , rắc “ Trắc thí thủy tinh trực tiếp vỡ tan
Mọi người bốn phía sững sờ . Vị lão sư kia kích động nhất , nhìn về phía Đường Miên Phong hơi nóng bỏng hỏi
“ Ngươi , ngươi , hồn lực của ngươi đạt đến cấp bậc gì rồi ? “
Đường Miên Phong trên khuôn mặt lau một nụ cười tự tin
“ Đường Miên Phong , 12 tuổi , hồn lực cấp độ : 37 “
Bốn phía lập tức kinh hô , không thể ngờ được mới 12 tuổi , Đường Miên Phong đã có hồn lực khủng bố như vậy . Về phần Đường Tam cùng Tiểu Vũ đã biết rõ nên cũng không kinh ngạc , mỉm cười nhìn Đường Miên Phong
Ánh nắng trưa chiếu lên khuôn mặt , nhuộm vàng mái tóc bạch kim của Đường Miên Phong , phối hợp với gương mặt anh tuấn tự tin của hắn , càng là mị lực tỏa ra bốn phía , hấp dẫn nữ học sinh .
Liên tiếp mấy đạo thanh âm hiện lên trong đầu Đường Miên Phong
“ Gây ra nhiệm vụ “ Công lược Ninh Dung Dung “
Tiến độ : 50/100
Tưởng thưởng : hồn cốt ( tay ) mười vạn năm ( số lượng : 1 ) , số lần rút thưởng 1 “
“ Gây ra nhiệm vụ “ Công lược Chu Trúc Thanh “
Tiến độ : 50/100
Tưởng thưởng : hồn cốt ( chân ) mười vạn năm ( số lượng : 1 ) , số lần rút thưởng 1 “
Truyện khác cùng thể loại
72 chương
172 chương
60 chương
92 chương
75 chương
158 chương
74 chương
52 chương