Đông Phương Tầm Mỹ Kí

Chương 197 : Ngộ cầm ý ( 2 )

( Bí tiêu đề chương ý mà (ʃƪ˘ڡ˘) ) " Khúc thứ hai, Địa Hãi Thiên Kinh. " Âm thanh trong trẻo hòa nhã, lay động lòng người bỗng chốc biến đổi. Cảnh tượng trước mắt bọn họ không còn là Hai tay của Đường Miên Phong biến đổi. Tay trái huy động đầu ngón tay, đem từng đạo kình khí bắn về phía hơn ba mươi tên Phong Hào Đấu La. Ngón giữa tay phải móc lên, ngón áp út đặt trên dây đàn, tiếp theo ngón trỏ duỗi ra, thuận thế đánh vào dây đàn. Một kình khí màu tím vọt tới phía trước, hai tay lấy tốc độ rất nhanh chấn động dây đàn, vô số kình khí hướng về phía bọn Cửu U. “ Phốc “ “ Phốc “ “ Rắc “ “ Rắc “ “ Rắc “ Kình khí đánh vào người không hề gây ra bạo tạc, mà chỉ có từng âm thanh nhỏ nhẹ vang lên. Gần bốn mươi tên Phong Hào Đấu La, đã có hơn chục người táng thân dưới tay của Đường Miên Phong, vẻ mặt của đám còn lại cũng hoảng sợ không ngớt, trên người xuất hiện từng loại vết thương không giống nhau. “ Khốn kiếp ! Ngươi đáng chết. “ Hai mắt Cửu U tràn ngập huyết hồng hận ý nhìn Đường Miên Phong. Tinh thần lực của Phong Hào Đấu La mạnh mẽ bực nào, sức phong tỏa từ Định Thần Âm ngay sau đó liền bị bọn họ phá vỡ. "Diệt Hồn Ba!" Cửu U, tay phải nắm một viên hắc sắc quang cầu, năm ngón tay xiết chặt, hắc sắc quang cầu bạo liệt, hóa thành chùm sáng hình quạt bắn về Đường Miên Phong. " Không tốt ! " Cảm nhận linh hồn ba động, Đường Miên Phong thầm kêu một tiếc không tốt. Không có ngờ tới Cửu U còn có hồn kỹ còn có thể công kích linh hồn. Linh hồn của Đường Miên Phong mạnh mẽ cỡ nào, chính bản thân hắn cũng không biết. Nếu như chỉ có một mình Cửu U, đương nhiên hắn cũng sẽ không sợ linh hồn công kích. Thế nhưng nhìn xem, một đám Phong Hào Đấu La cũng sử dụng ra hồn kỹ của mình. Đủ loại hồn hoàn quang mang ánh lên, đủ loại màu sắc tràn ngập bầu trời, bất thình lình đều là chiêu thức mang theo linh hồn công kích. Đường Miên Phong ngày hôm nay đã sử dụng Ma Thần Hộ Thể rồi, không thể nào sử dụng lần thứ hai nữa. Đầu óc vận chuyển linh hoạt, rất nhanh đã có thể nghĩ ra cách đối phó. Hồn hoàn thứ hai của Cùng Kỳ Ma Thú sáng lên. “ Vạn Ma Đại Pháp ! “ Một hồn hoàn màu đen từ dưới chân Đường Miên Phong dâng lên. Trận chiến của Đường Miên Phong, Hạo Thiên Tông cùng Minh Thần Giáo đã qua nửa ngày. Mặt trời dần dần xuống núi, âm khí ngày càng trầm trọng hơn . . . Từng đợt khí tức u ám mà lạnh lẽo tỏa ra từ trên người Đường Miên Phong không khỏi làm người ta sợ hãi đến rét run. “ À cà là xì bà xồ... ai mua hành tôi... đồng nát sắt vụn bán đey... “ Một đoạn chú ngữ khó hiểu vang lên từ miệng Đường Miên Phong. Khí thế của trở nên ngày càng mạnh hơn, trên người cũng như ẩn như hiện ánh sáng màu tím. Nhất thời từng đám từng đảm lửa màu xanh bỗng vô cớ bùng cháy, trôi nổi trong không khí, ngay sau đó là một đám âm binh xuất hiện. Thực lực của đám âm binh này cùng lắm cũng chỉ tương đương với hồn sư cấp bậc Hồn Tôn mà thôi, thế nhưng số lượng bọn chúng lại nhiều lắm, nhiều lắm, hàng ngàn, hàng vạn, đông nghịt. Lượng lớn âm binh giống như thủy triều màu đen, nghênh đón công kích của đám Phong Hào Đấu La. Không có bất cứ âm thanh hay tiếng động nào vang lên, âm binh đụng vào linh hồn công kích của bọn Cửu U lập tức tan biến, rõ ràng linh hồn đã bị diệt sát. Chùm sáng hình quạt mà Cửu U phóng ra cũng bị đám âm binh ngăn cản, ảm đạm rất nhiều, năng lượng còn sót lại không đủ để sinh ra ảnh hưởng đối với Đường Miên Phong. “ Đánh sướng tay rồi chứ ? Bây giờ đến phiên ta. “ Đường Miên Phong cười gằn một tiếng, hồn lực toàn thân vận chuyển, ngay cả Phong Chi Pháp Tắc cũng dung nhập vào trong thanh ma cầm. “ Ma âm... Tu La Tru Thiên. “ Quanh thân Đường Miên Phong đột nhiên xuất hiện một luồng hắc phong, lấy bản thân hắn làm trung tâm, bắt đầu xoay tròn với tốc độ khó tin. "Không được, nhanh chóng, ngàn vạn không thể để cho hắn đạt được ý muốn !" Cảm nhận khí thế của Đường Miên Phong không ngừng tăng lên, Cửu U quát lớn một tiếng, một đầu tóc trắng điên cuồng vũ động, hồn lực bạo dũng mà ra, quét sạch tứ phương phong vân. “ Nam Đẩu Lục Tinh Trận “ Đưa tay ra trước, trên bầu trời xuất hiện một trận pháp lục mang tinh, một thanh hắc kiếm khổng lồ từ trong hư không chui ra, hướng về phía đầu của Đường Miên Phong mà chém xuống ! Đồng thời, mấy chục tên Phong Hào Đấu La còn lại cũng nhận ra được sự cường hãn của khúc đàn này, cho nên vừa ra tay liền vận dụng hồn kỹ mạnh nhất. Cơ hồ hồn hoàn thứ chín của hơn hai chục tên Phong Hào Đấu La cùng sáng lên một lúc, thề phải đem Đường Miên Phong một lần tiêu diệt, không để cho hắn có cơ hội gảy ra được khúc Tu La Tru Thiên. "Chỉ bằng các ngươi, cũng muốn ngăn ta?" Đường Miên Phong lãnh đạm, khinh thường lườm mấy người, khí thế của hắn lập tức đã có biến hóa. Không còn giống như trích lạc tiên nhân, phiêu dật xuất trần, mà là sát khí ngập trời, hóa thân thành tu la khát máu, hung uy tản mát ra làm mảnh không gian này chấn động không ngớt ! " Tu La Tru Thiên, diệt cho ta ! " Quát lạnh một tiếng, Đường Miên Phong bàn tay trắng nõn gảy dây đàn, tóc bạc không gió mà bay, điên cuồng lay động, gảy ra khúc thứ ba trong Thiên Long Bát Âm ! " Boong boong . . ." Từng tiếng cầm âm vang lên, rung khắp thế gian. Từng đạo vô hình sóng âm gào thét, vạch phá bầu trời. Mười ngón tay của Đường Miên Phong cực kỳ linh động, giai điệu trong nháy mắt thay đổi. Không còn là nhu hòa chậm chạp, mà là nhanh như cuồng phong, thế như chớp giật ! “ Ca “ “ Ca “ “ Ca “ Vô hình sóng âm khuếch tán ra, nương theo ma quang chói lòa bao trùm tứ phương, hắc phong cũng vì thế mà mở rộng phạm vi, cuốn lấy công kích của đám người Cửu U, lập tức phá diệt. Sau đó giai điệu mà Đường Miên Phong tấu lên lại biến đổi một lần nữa, càng thêm mãnh liệt. Tiếng đàn dồn dập như thiên quân nổi trống, coi như vạn mã xông pha, kinh động thiên địa, chấn vang thiên hạ, vang vọng tới mọi ngóc ngách trong đại lục ! "Đáng chết, tiếng đàn thật là khủng khiếp !" Lúc này ngay cả Long Vô Bệnh cùng Thiên Đạo Lưu cũng biến sắc, bị Tu La Ma Âm khiến cho khí huyết sôi trào, tay áo tung bay. Mỗi một vị cường giả còn lại cũng là như thế, trong mắt mỗi người đều có một tia hoảng sợ khó thể che giấu. “ Tốt, tốt, tốt. Hạo nhi, ngươi có thể sinh ra được một đứa con như Tiểu Phong, đúng là phúc phần đã tu luyện ngàn kiếp trước. “ Đường Thần vui mừng nhìn Đường Miên Phong, sau đó quay sang Đường Hạo cười lớn. Mặc dù bị tiếng đàn của Đường Miên Phong làm cho chấn kinh, thế nhưng bọn họ dù sao cũng là Phong Hào Đấu La cường giả, người nào không phải là thân kinh bách chiến chứ. Bởi vậy tuy rằng cảm thấy kinh hãi, thế nhưng cũng không có chút bối rối . " Tu La Tru Thiên thì thế nào ? Ta chưa bao giờ tin vào Tu La, càng khúc này thật đúng có tru thiên chi lực !" Cửu U hét lớn một tiếng, hai tay ở giữa không trung huy động, Tà Kiếm Vực mở ra, ngàn vạn kiếm vũ đánh phía Đường Miên Phong. " Vậy ngươi có thể xem thử một chút." Đối mặt , Đường Miên Phong thần tình bình tĩnh như trước, gợn sóng không kinh. Động tác của hắn lại càng thêm dồn dập, càng thêm hữu lực. “ Leng keng. “ Một âm rơi xuống, vạn âm vang lên, sóng âm càng đổ xô như thủy triều, liên miên bất tận, mãi không đứt đoạn. Chỉ trong chốc lát, ngàn vạn kiếm vũ liền bị sóng âm đánh tan, cũng huỷ diệt Tà Kiếm Vực của Cửu U, khiến hắn phải nuốt hận mà phun ra một ngụm máu tươi. “ Phốc ! “ “ Ngươi thân là đại thánh linh của Minh Thần Giáo, có thể chết dưới bản Tu La Ma Khúc này cũng là không có làm nhục ngươi. “ Giọng nói vang lên một cách đạm mạc, không hề xuất hiện chút nào ba động. Mười ngón tay của Đường Miên Phong hóa thành tàn ảnh, kỹ năng cầm tiêu đạt tới cấp bậc tông sư được thể hiện ngay lúc này. Cầm kỹ xuất thần nhập hóa kết hợp với ma âm của Cửu Âm Ma Cầm, lại thêm vào Phong Chi Pháp Tắc, khiến cho một khúc Tu La Tru Thiên này càng thêm hoàn mỹ, có một loại ma lực chấn nhiếp lòng người. Theo cầm âm ngày càng ngân vang, sắc mặt của đám người áo đen ngày càng tái đi. “ Không thể để cho hắn tiếp tục nữa ! “ Cửu U hét lớn. Hai mươi tên Phong Hào Đấu La tụ tập hồn lực lại với nhau, một thanh hắc phong nhận ( lưỡi đao gió màu đen, gọi thế cho hay ) khổng lồ bắn về phía Đường Miên Phong. “ Tưởng rằng như vậy liền có thể ngăn cản được ta sao ? Ý nghĩ thật quá ngây thơ !!! “ Đường Miên Phong hét lớn một tiếng, hai bàn tay trắng nõn liên tục vũ động, giống như đang múa trên thân đàn vậy. Hắc quang tụ tập trên Cửu Âm Ma Cầm bắn ra phía trước. Một thân ảnh tu la cầm hắc kiếm xuất hiện, không hề có một chút ái ngại đánh về phía hắc phong nhận khổng lồ. "Ầm ầm." Một tiếng bạo nổ truyền ra, hắc kiếm cùng phong nhận đụng vào cùng một chỗ. Phong nhận ảm đạm, lập tức biến mất. Bóng dáng tu la vọt về phía Cửu U. "Phốc." Hắc kiếm phá vỡ hồn lực hộ thể, không hề dừng lại đâm vào thân thể Cửu U. Ánh mắt hắn lộ ra vẻ hoảng sợ, sau đó liền hóa thành tro tàn, trong lúc không phòng bị, ngay cả thần hồn cũng bị diệt sát. Đám giáo chúng còn lại của Minh Thần Giáo thấy vậy, liền muốn quay đầu chạy trốn. Đường Miên Phong trong mắt bọn chúng đã trở thành ma thần, căn bản không phải nhân loại có thể ngăn cản được. Sáu mươi chín cấp Hồn Đế một mình độc đấu gần bốn mươi Phong Hào Đấu La đã là chuyện không thể nào rồi. Đằng này chẳng những không tử thương, mà còn khiến hơn một nửa số Phong Hào Đấu La ôm hận mà chết. Đây còn là người thường sao ? Rõ ràng là ma quỷ mà. “ Muốn đi ? Đâu có dễ dàng như vậy. Đều lưu lại cho ta. “ Đường Miên Phong thản nhiên nói. Mười ngón tay nhẹ nhàng phất động dây đàn, hơn mười đạo quang ảnh lóe lên, rất xuất hiện sau lưng đám giáo chúng này. Lập tức, hơn mười gã Phong Hào Đấu La mất đi ý chí chiến đấu liền bị quang ảnh bắn xuyên tim, thần hồn câu diệt, cho dù muốn sống cũng không còn cơ hội sống lại nữa. Trận chiến cũng sắp sửa đến hồi kết thúc. Cùng với sự gia nhập của Hạo Thiên Tông, việc Đường Miên Phong diệt sát gần bốn mươi vị Phong Hào Đấu La cũng chuẩn bị đặt một mốc chấm tròn cho cuộc chiến này. “ Long Vô Bệnh, ngươi còn chưa đầu hàng sao ? “ Đường Miên Phong quát lớn một tiếng. Thế cục hiện tại đã nghiêng về bọn họ. Mặc dù bên phía Minh Thần Giáo cùng Võ Hồn Điện còn sót lại sáu người, hơn nữa đều có thực lực Siêu Cấp Đấu La trở lên, nhưng rõ ràng nữ thần chiến thắng đã mỉm cười với bọn Đường Miên Phong. “ Chẳng lẽ cứ như vậy chịu thua bọn chúng sao ? “ Thiên Đạo Lưu quét mắt nhìn từng người, vẻ mặt cực kỳ không cam lòng. Nhất là khi nhìn tới Đường Miên Phong, sát ý của hắn lại lần nữa sôi trào lên, hận không thể lột xương róc thịt người sau. Mối thù giết Tàu, Khựa quả là không đội trời chung. “ Lão tiểu tử, trừng cái gì mà trừng. Bị gia gia ta nện cho còn không đủ sao ? “ Xác thực, trên mặt Thiên Đạo Lưu bây giờ đâu còn vẻ anh tuấn như từ khi xuất hiện nữa. Bọc lớn bọc nhỏ, khuôn mặt tím bầm. Đường Thần cũng chịu thiệt không nhỏ, hai hốc mắt đen thui, y như một con gấu trúc. Trên thân hai người đều tràn đầy vết thương. “ Tiểu súc sinh, ngươi nói gì ? “ Lời nói của Đường Miên Phong như ngòi nổ kích phát sự tức giận của Thiên Đạo Lưu, lão lập tức râu mép trợn ngược, hai mắt phun lửa như muốn ăn tươi nuốt sống hắn. “ Tiểu súc sinh mắng ai ? “ Đường Miên Phong ngoáy ngoáy lỗ tai hỏi lại. “ Tiểu súc sinh mắng ngươi ! “ Thiên Đạo Lưu chỉ vào mặt Đường Miên Phong gào thét. “ Không sai, chính là tiểu súc sinh đang mắng ta. “ Đường Miên Phong cười lớn một tiếng. “ Ha ha ha, lão ta tự nhận là tiểu súc sinh... “ Tiểu Vũ vẫn là người hiểu Đường Miên Phong nhất, lập tức hiểu được ý của hắn, cũng phát ra tiếng cười thất thanh. “ Khà khà, lão tiểu tử. À không, tiểu súc sinh, ta không nghĩ tới ngươi lại có ham mê đặc biệt như vậy. “ Đường Thần giơ ngón tay cái về phía Đường Miên Phong, sau đó vui sướng cười trên nỗi đau khổ của người khác, cũng không quên nhạo báng Thiên Đạo Lưu. Ngay lúc Thiên Đạo Lưu dự định nổi trận lôi đình, một cánh tay liền ngăn hắn lại. “ Trò chơi đến đây là kết thúc. Các ngươi có thể tự mình đi chết được không ? “ Âm thanh lạnh lùng vang lên. Người phát ngôn chính là Long Vô Bệnh, ánh mắt của hắn hờ hững nhìn về phía Đường Miên Phong. Team Đang Bí Ý Tưởng. Tác giả : Mãi mới xong đoạn đánh đàn. Tả cảnh khổ thôi rồi lượm ơi T_T