Đông Phương Tầm Mỹ Kí

Chương 176 : Thiên Tru

“ Ngươi nói là đang tìm chỗ dưỡng thương cho nhân loại này sao ? “ Ngân Dạ kinh ngạc nhìn Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang. Một bên Hàn Hàn hết nhìn Đường Miên Phong lại nhìn Hỏa Vũ, có vẻ đối với bọn họ rất có hứng thú. “ Ừm, bọn họ cũng coi như đã cứu ta một mạng, nhất định ta phải cứu chữa bọn hắn. “ Nghe Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang nói, Hàn Hàn cùng Ngân Dạ một người một sói không khỏi hai mặt nhìn nhau, trong lòng cảm thấy kinh ngạc đến cực độ. Từ xưa đến nay, con người cùng hồn thú luôn ở hai phía đối lập. Hồn sư càng là cường đại trên tay càng là dính vô số máu tươi của hồn thú, có thể nói bọn họ là trời sinh túc địch. Vậy mà bây giờ lại có nhân loại hồn sư cứu mạng hồn thú, hơn nữa còn là hồn thú có tu vi đạt tới trên mười vạn năm, đây đúng là một việc khiến người ta cảm thấy kinh ngạc. Phải biết giết chết mười vạn năm hồn thú chết đi liền để lại mười vạn năm hồn hoàn. Đây chính là hồn hoàn cao cấp nhất, chí ít cho tới nay còn chưa ai trông thấy trăm vạn năm hồn hoàn, kể cả Đường Miên Phong. Vì vậy mười vạn năm hồn hoàn cho tới nay vẫn là mơ ước của biết bao hồn sư, Phong Hào Đấu La cũng không ngoại lệ. Thế nhưng nếu Ngân Dạ bọn họ thấy hồn hoàn niên hạn trên người Đường Miên Phong thì chắc bọn họ sẽ không cảm thấy kinh ngạc như vậy nữa. Toàn bộ mười một cái hồn hoàn của hắn thì hơn phân nữa đã đạt tới mười vạn năm. “ Ồ, Ngân Dạ, nhìn này. “ Hàn Hàn bỗng ồ lên một tiếng, sau đó quay về phía Ngân Dạ vẫy vẫy tay. Ngân Dạ đi lại gần, theo hướng Hàn Hàn chỉ nhìn về phía Hỏa Vũ, trên mặt cũng xuất hiện vẻ ngạc nhiên : “ Di, nữ nhân này tuy đã chết đi nhưng linh hồn vẫn còn tồn tại, thật là kỳ lạ. “ Sau đó quay về phía Hàn Hàn nói : “ Tiểu Hàn Hàn, lấy Long Dịch ra đây. “ “ A, ngươi định sử dụng Long Dịch để bảo vệ hồn phách của nàng, giữ cho không bị tiêu tán mất. “ Hàn Hàn lập tức hiểu ý, chạy vào trong hang. Chỉ một chốc đã thấy nàng bưng ra một phiến lá, bên trên như có như không một giọt nước màu vàng, chạy đến bên Hỏa Vũ, khẽ đổ vào miệng nàng. Long Dịch vừa vào miệng Hỏa Vũ lập tức tan ra, hòa vào trong linh hồn của nàng, ngay sau đó linh hồn của Hỏa Vũ liền được một vầng sáng màu vàng bao bọc lại. “ Cảm tạ “ Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang lên tiếng cảm kích. Ngân Dạ phất phất tay : “ Tiện tay mà thôi. Không ngờ trong số đám nhân loại hồn sư kia lại có một đôi long phượng như vậy. “ Miệng rồng phát ra tiếng thở dài, ánh mắt hơi hiền hòa nhìn về phía hai người đang say ngủ. Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang thấy vậy cũng từ ái nhìn về phía sói con. Bỗng nó giật giật cái mũi, cả người lông tơ dựng đứng, trong nháy mắt tiến vào trạng thái phòng bị, cảnh giác nói với Ngân Dạ : “ Có người. “ " Không hổ là Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang nhất tộc cường giả a, cho dù ta đã sử dụng Đại Địa Ẩn Nấp cũng không thể thoát khỏi khứu giác của ngươi. " Lão giả lúc nãy lại một lần nữa từ đất chui lên, vuốt râu bạc trắng, trên mặt vui vẻ, một cái tay khác nắm pháp trượng màu đỏ, hồn hoàn thứ năm tỏa ra ánh sáng màu đen. Đồng thời, còn dư lại hai mươi ba vị Phong Hào Đấu La đều xuất hiện, cũng mở ra vũ hồn, cộng thêm vị lão giả kia, suốt hai trăm mười sáu cái hồn hoàn lơ lửng ở hư không, nồng nặc hồn lực trong chớp mắt tản ra . " Hàn Hàn, lui ra . " Ngân Dạ lên tiếng, không giống như dĩ vãng hiền hòa cùng thân cận, mà là từ vẻ uy nghiêm chưa từng xuất hiện qua. Đồng thời, màu vàng nhạt hồn lực tản ra, chỉ là một mình Ngân Dạ liền ẩn ẩn có niễn áp chi thế. Hàn Hàn không có lên tiếng, yên lặng lui ra tới. Nàng biết Phong Hào Đấu La cùng mấy chục vạn năm hồn thú tỷ thí cũng không phải nàng có thể nhúng tay vào, ít nhất bây giờ không thể. " Minh Thần Giáo thật đúng là xuất toàn lực a. Đối phó ta một con hồn thú lại vận dụng cả tứ đại hộ pháp cùng hai mươi tên gã tán nhân. " Ngân Dạ khinh thường nói, hừ lạnh một tiếng, long uy phóng ra, áp đến trên người mỗi một gã Phong Hào Đấu La. " A a, cùng người thông minh nói chuyện sẽ không tốn nhiều công sức, xem ra những lời này đối với hồn thú cũng cực kỳ hữu dụng a. " " Thế nhưng, có lúc, quá thông minh cũng không phải là tốt. Lên cho ta, bất luận sống chết, chỉ cần đem Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang cùng Ngân Long hiến tặng cho thánh chủ đại nhân, các ngươi nhất định sẽ lấy được tất cả mọi người kính ngưỡng cùng mấy vị đại nhân xem trọng ! " Lão giả nổi giận gầm lên một tiếng, sau lưng ba tên hộ pháp cũng rối rít thi triển hồn kỹ đánh về phía Ngân Dạ. Hai mươi gã tán nhân còn lại mười người cũng tham gia vây công Ngân Dạ, mười người còn lại chia ra năm đối phó với Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang, còn thừa lại năm người bày ra trận pháp, vịnh xướng phức tạp chú văn. " Hừ, vài con kiến hôi mà thôi ! " Ngân Dạ khinh thường hừ một tiếng, đối mặt tứ đại hộ pháp cùng mười gã tán nhân tập thể công kích, trong miệng khạc ra một đạo băng diễm, quét ngang ra. Bốn tên hộ pháp ánh mắt hơi nheo lại, liếc mắt nhìn nhau, hướng bốn phía tản ra. Mấy gã tán nhân cũng là miễn cưỡng trốn ra Ngân Dạ công kích, thế nhưng bốn tên trong đó phản ứng hơi chậm liền trực tiếp bị Ngân Dạ một kích, biến thành bụi bậm. Tứ đại hộ pháp không hổ là tứ đại hộ pháp, chỉ trong thời gian một hai cái hô hấp liền điều chỉnh tốt tâm thái, mỗi người thả ra hồn kỹ, nhất là vị lão giả sử dụng pháp trượng làm vũ hồn kia, công kích cực kỳ đáng sợ. Chỉ thấy hồn hoàn thứ sáu của hắn sáng lên, bảo thạch khảm nạm trên pháp trượng đồng thời phát ra ánh sáng chói mắt, Ngân Dạ dưới chân đại địa đột nhiên mọc lên một đống thạch trụ, chuẩn bị đem Ngân Dạ cố định lại. Thế nhưng là Ngân Dạ sẽ ngoan ngoãn bị khóa lại sao ? Đáp án hiển nhiên là không. Chỉ thấy Ngân Dạ long dực vỗ nhanh, trong nháy mắt bay lên trời cao, lão giả kia công kích tự nhiên đánh vào khoảng không. Bên kia Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang cũng dũng mãnh không kém. Tuy trên người thương nặng nhưng vẫn khó có thể xem thường nó được, thậm chí đã có hai tên tán nhân phải bỏ mình dưới vận mệnh chi lực của nó. Nhưng vào lúc này, năm tên tán nhân kia cuối cùng cũng vịnh xướng hoàn tất. Ngay giữa bọn hắn năm người xuất hiện một cái hồn ấn cực kỳ to lớn. Đồ án trên hồn ấn cho dù là Ngân Dạ cùng Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang cũng không thể gọi ra tên, nhưng là bản năng nói cho chúng nó biết, thứ này rất nguy hiểm! Đột nhiên, từ bên trong hồn ấn chui ra vô số cái bóng, còn chưa chờ Ngân Dạ cùng Ngân Dạ cùng Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang phản ứng kịp, liền đem bọn nó cuốn lấy, lấy lực lượng khổng lồ từng chút từng chút kéo một rồng một sói vào bên trong hồn ấn. Tứ đại hộ pháp thấy tình hình này, nhìn nhau cười một tiếng. Hồn hoàn thứ bảy của một tên lão giả râu tóc bạc phơ sáng lên, hàng ngàn cây khổng tước vũ linh tập trung vào một chỗ, hướng về phía trên người Ngân Long cùng Ngân Lang đánh. Ngân Dạ khinh thường hừ lạnh một tiếng, hồn lực đại triển, ít nhất ba ngàn cây khổng tước vũ linh bị đánh bay, còn sót lại tự nhiên không tạo thành vấn đề gì, Đánh vào trên lưng long lân cứng rắn, nhẹ tựa lông hồng, dễ dàng bị đẩy lùi, rơi vào bên trong hồn ấn, chỉ trong chốc lát liền bị bốc hơi, hòa tan nhanh chóng. Thăm dò được hồn ấn tác dụng, Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang tự nhiên sẽ không tiếp tục dây dưa với bọn hắn. Một thân sói được vận mệnh chi lực bao phủ, ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, bất thình lình tiếng sói tru vang vọng, đem năm gã tán nhân đang tập trung tinh thần thôi thúc pháp trận sợ đến không nhẹ. Thậm chí có một tên nhát gan, trực tiếp bị nó hù dọa hôn mê bất tỉnh. Nếu là tại chiến đấu bình thường, chỉ có một người té xỉu cũng không đáng lo ngại. Vậy mà hết lần này tới lần khác người nọ lại là một trong những người duy trì trận pháp. Trận pháp này tên là Ngũ Hành Trận, dùng để vây bắt hồn thú tuyệt hảo đại trận. Đã gọi là ngũ hành tất nhiên dù cho một người cũng không thể thiếu đi. Nếu một trong năm vị trí không được cung cấp hồn lực, cho dù bốn vị còn lại bất luận cố gắng đến mấy cũng không cách nào tiếp tục duy trì trận pháp, trận pháp một cách tự nhiên cũng sẽ tiêu tán mất. Ngay trong lúc bốn vị tán nhân chuẩn bị tản ra, tìm thêm một người nữa duy trì trận pháp thì một đạo băng diễm cao tới hơn mười trượng trong giây lát đánh trúng đám tán nhân chưa chạy trốn kịp, tính cả tên bị bất tỉnh, lại thêm năm tên bỏ mạng dưới tay của Ngân Dạ. Minh Thần Giáo khi đến cực kỳ tự tin, mang tới hơn hai mươi gã Phong Hào Đấu La. Cho tới thời điểm này, nhân số liền giảm đi gần như một nửa, mười một tên chết trận, chỉ còn lại tứ đại hộ pháp cùng chín gã tán nhân. Ngân Dạ bay ở trên không trung, quét mắt nhìn phía dưới đám địch nhân đã khó có thể đối với nó tạo nên nguy hiểm. Rất tốt, cứ như vậy chỉ còn lại tứ đại hộ pháp cùng tám gã tán nhân... Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang trong lòng đột nhiên cảm thấy bất an, hai mắt bỗng nhiên trợn to. Không đúng ! Tán nhân như thế nào lại thiếu đi một tên ! Ngân Dạ cũng trợn tròn long nhãn . Không tốt, là sói con ! Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang vừa mới nghĩ thông suốt liền trong ánh mắt liền mang theo lửa giận ngập trời, căm tức nhìn hơn mười người trước mắt, nói : " Các ngươi . . . Không ngờ lại có thể vô sỉ tới như vậy ! " " Cạc cạc, vốn là không có tính đến điểm này. Nhưng mà ai bảo ngươi lại mang theo con của mình đây. Còn tiểu nữ oa kia nữa, ai bảo tu vi của nàng còn quá thấp, mặc dù hơi thở ẩn dấu rất tốt, thế nhưng Hồn Vương làm sao có thể trốn được Phong Hào Đấu La đây. " Một tên hộ pháp cười đểu nói. " Minh Thần Giáo, Minh Thần Giáo... các ngươi, thật là thật là to gan a ! " “ Các ngươi vì muốn bắt được chúng ta lại dám ra tay với con của ta, các ngươi nhất định phải chịu đựng Thiên Tru. “ Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang ngửa mặt lên trời bi thống gào thét. Vận mệnh chi lực tỏa ra đủ để xoay chuyển càn khôn. Vốn là bầu trời xanh thẳm thẳm trong phút chốc liền trở nên âm u, phảng phất ứng nghiệm câu nói kia của Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang. Thiên Tru !!! “ Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang... “ Đường Miên Phong lúc này cũng đã dần lấy lại ý thức của mình, dù sao Tiên Nhân Chi Thể cũng không phải là để không, lực hồi phục cực mạnh. Vừa mở mắt ra liền thấy Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang ngửa mặt bi thống rống một tiếng, trong lòng cũng không khỏi xúc động. Đây chính là tình mẹ bao la a. Hổ dữ không ăn thịt con. Coi như là hồn thú cũng là biết đến tình mẫu nữ. Mà sói con hiện tại đang bị bắt giữ, tuy linh trí của nó chưa cao, thế nhưng nhìn mẹ mình nổi trận lôi đình như vậy cũng không khỏi hai mắt uông uông, một giọt nước mắt trong suốt chảy ra. Thấy sói con khóe mắt nước mắt, Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang trong lòng càng thêm tức giận, từ trong miệng phun ra một đạo năng lượng hơn trăm trượng, hướng tứ đại hộ pháp bay đi . " Không tốt ! " Lão giả cầm pháp trượng trừng lớn hai mắt, trên mặt lộ ra vẻ hoảng hốt. Hắn không nghĩ tới bắt giữ sói con lại sẽ để cho con hồn thú này đại phát lôi đình, liền vội bận rộn cùng ba gã hộ pháp còn lại hợp lực, ngưng tụ ra một tấm khiên bằng hồn lực. Nhưng mà đối mặt với Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang tràn ngập lửa giận công kích, bọn họ cũng không phải là phòng ngự hệ hồn sư, làm sao có thể đỡ được. Oanh ! Một tiếng nổ vang lên, vang dội thiên địa. Tiếng vang dường như muốn làm thiên địa trở nên biến sắc, còn sót lại chín tên tán nhân nhất thời ngũ khiếu xuất huyết, mất máu liền chết . Team Đang Bí Ý Tưởng P/S : Một gã thanh niên cực kỳ anh tuấn đứng cách đó không xa, nhìn Hàn Hàn gương mặt lo lắng không khỏi chảy nước miếng, trong miệng không ngừng lẩm bẩm : " Đẹp quá ! Đẹp quá !"