Itachi lạnh lùng nói: "Yumina, tôi đã nhớ ra tất cả, hơn nữa, còn biết được cả chân tướng chuyện cô và Tofu đến thế giới này". ********************************************** Trước đó vài ngày... "Thầy Kakashi! Giờ chúng ta phải dùng Khuyển yêu để tìm Yumina và Tofu!" Sakura gấp gáp nói. Naruto tán thành ý kiến của Sakura. Không hiểu Yumina và Tofu nghĩ gì lại biến mất như vậy. Nhất là Yumina, cô ấy cứ thoắt ẩn thoắt hiện vậy! Kakashi:"Rất tiếc! Khuyển yêu và những chú chó Ninja khác của thầy đã sớm không thể đánh hơi được mùi của các em ấy!" Sakura:"Chẳng nhẽ...?" Kakashi:"Đúng vậy! Yumina có tài triệt tiêu mùi và Chakra như lần trước trốn đi, thế nên mùi của cả Tofu cùng Yumina đã sớm tan biến trong không khí". Hinata lo lắng:"Đến...đến cả Byakugan có tầm nhìn rộng như vậy cũng không phát hiện ra họ..." Yamato bất lực gục đầu vào bàn tay: "Cái con bé Yumina này nhiều lần tự tiện trốn đi chỗ khác khi đang làm nhiệm vụ hoặc ở trong Làng. Lần này lại còn kéo theo cả Tofu không biết là làm cái trò gì nữa..." Hinata:"Có vẻ, cô ấy thích tự do và làm theo ý mình nhỉ?" Sakura cũng bất lực không kém:"Đúng vậy!" Kiba:"Nhưng Yumina và Tofu trốn đi để làm gì? Tớ không nghĩ họ sẽ quay về Làng đâu!" Naruto:"Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?" Kakashi:"Nếu để cho Yumina đi lung tung ngoài Làng thì rất dễ gặp phải Akatsuki, vậy nên, bằng mọi cách phải tìm ra các em ấy!" Yamato chợt kêu to:"Đúng rồi! Tôi nhớ rồi!" Kiba:"Gì vậy Yamato sensei?" Yamato:"Ước tính 80% tôi sẽ tìm được Yumina nhờ chiếc vòng tay gỗ tôi đưa cho em ấy trước lúc làm nhiệm vụ để tăng khả năng sử dụng Mộc độn của Yumina. Chiếc vòng đó có hạt Chakra của tôi ở bên trong, nên chỉ cần em ấy vận Chakra là tôi sẽ cảm nhận được. Nhưng..." Sakura tò mò:"Nhưng...là sao ạ?" Yamato:"Trên thực tế, chiếc vòng phải chờ khoảng tầm gần một tuần mới kết hợp được với Chakra của tôi trong hạt Chakra và năng lượng Chakra của em ấy...!" ********************************************** Ra ngoài để nhường chỗ cho Yumina và Itachi nói chuyện với nhau, Tofu đứng dựa lưng vào tường hồi tưởng lại... Lúc cùng cả nhóm giáp mặt với tên Tobi, Yumina và Tofu đã lén để lại phân thân gỗ biến hình thành họ, rồi nhanh chóng phi thân về phía Sasuke đang quyết chiến với Itachi. Đó quả thực là một trận chiến long trời lở đất khi Sasuke gọi sét và Itachi triệu hồi Susano. Kết thúc, anh em họ gục ngã bên nhau... Nơi trị bệnh và ẩn náu của Itachi, cùng Yumina và Tofu ở tạm thời là một cái hang sâu, cách mật thất của Uchiha- nơi anh em Itachi và Sasuke quyết đấu khoảng 3km. Ban đầu, Tofu và Yumina mang Itachi tới một hang động dựng sẵn kết giới, nên hầu như sẽ không một ai tìm ra hang động này, ngay cả mắt Byakugan cũng thế. Thế nhưng, để thuận tiện và cũng để che mắt, họ đưa Itachi tới "nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất". Không ai ngờ được, đúng, đó là nhà cũ của gia đình Yumina trước khi chuyển vào Làng sống. "Itachi. Chiếc vòng này..." Yumina tự tiện sờ vào chiếc vòng trên cổ của Itachi, chính là chiếc vòng anh từng đưa cô... Khi thấy anh trên người không còn sự sống nào, sau khi đã bí mật mang anh tới nơi an toàn, Yumina cố kìm nước mắt, nhưng tròng mắt đã hoe đỏ, từng giọt lệ thi nhau lăn trên đôi má ấm nóng, rơi trên chiếc vòng của anh cô đang đeo, rơi trên mặt anh, làm nhòe đi dòng máu khô từ trên đôi mắt nhắm nghiền của anh. Cô hối hận rồi... Cô vẫn thích anh, nhưng cô đã chối bỏ nó. Rõ ràng, anh không có ý định giết cô. Đó chỉ là một vở kịch làm che mắt Pain, anh thẳng tay như vậy nhưng trước đó đã bí mật nhờ Deidara cứu cô, vì anh đã lờ mờ nhận ra rằng, hắn thích cô... Vì, chính miệng Deidara đã nói, Itachi nhờ hắn làm việc này! Khi thấy anh nằm bất động ở đó, trái tim cô tan nát, còn Tofu chỉ lặng im ngồi bên cùng chia sẻ nỗi buồn cùng cô. Cho đến khi cô lặng lẽ trả anh, đeo cho anh chiếc vòng cổ anh tặng cô. Một kì tích bất ngờ xuất hiện! Chiếc vòng phát ra các tia sáng chói mắt. Khi ánh sáng kết thúc, Itachi nằm đó bỗng cựa đầu, toàn thân cũng rung lên. Anh run rẩy mở mắt... ... "Thư Anh! Kết giới của chúng ta đang phát tín hiệu! Có kẻ đang cố gắng đột nhập vào trong!" Tofu gọi với vào trong. Yumina nhắm mắt, rồi lại mở ra kiên quyết, đi ra khỏi phòng Itachi đang nằm, bình tĩnh thiết lập lại kết giới. Nhưng trước đó... "Là thầy đúng không, Yamato- sensei?" "Yumina! Tại sao em lại ở đây?" Yamato bất lực lên tiếng. "Yamato- sensei! Thầy hãy để em yên, em có lí do của mình để một mình ở đây..." "Em nói dối! Dù chiếc vòng gỗ tôi đưa cho em chỉ gồm những hạt Chakra của tôi, nhưng nó vẫn có thể cảm nhận được Chakra không chỉ mình em mà còn của người khác" Yamato quả quyết. Thì ra nhờ chiếc vòng này mà thầy ấy tìm được mình... Yumina giơ chiếc vòng tay gỗ khắc hoa văn tinh xảo lên và thầm nhủ. "Nói đi! Ngoài em và Tofu ra, còn có ai ở trong đó nữa?" Yamato nghiêm mặt. Yumina: "À... Chuyện này em vẫn chưa thể cho thầy biết được Yamato- sensei à!" Yamato: "Tại sao?" Yumina: "Vì đây là bí mật của riêng em!" Cô thi triển một bức tường nước mạnh hơn bất cứ bức tường nước nào trước kia cô đã dùng. Lượng nước bây giờ thậm chí còn vượt xa lượng nước trước kia cô sử dụng, dù chiếc hồ ở gần đây đã bị lấp, không có một chút nước nào... "Lượng nước kinh khủng thật! Đã lâu rồi mình không thấy ai sử dụng Thủy độn mạnh như vậy. Con bé Yumina này, thực sự có tiềm năng". Yamato quyết định dùng mộc độn xuyên qua bức tường nước, các rễ cây nhắm thẳng vào Yumina. Thấy vậy, cô cắn ngón tay, dùng máu lặng lẽ triệu hồi ra Litwick, một cây nến nhỏ có linh hồn, với ánh lửa lập lòe màu tím. Yumina dùng Chakra thổi cây nến về hướng các rễ cây của thầy Yamato, làm chúng bùng cháy. "Cái gì?" Yamato ngạc nhiên "Thuật này lạ quá! Yumina có Chakra nguyên tố hỏa sao?" Thực ra, Yumina chỉ có hai nguyên tố Chakra đó là Thủy và Thổ, cũng trùng với năm mệnh và nguyên tố cung hoàng đạo của mình. Nhưng, cô cũng có thể triệu hồi ra con vật hoặc đồ vật có linh tính, mang đòn thế dạng lửa. ******************************************** Yumina nhớ lại hơn một tháng trước... "Cộc cộc cộc!" Sau tiếng gõ, mẹ Sumi ra mở cửa, một người đàn ông vừa lạ vừa quen xuất hiện. "Anh...anh...?" Mẹ Sumi xúc động ôm chầm lấy người đàn ông đó và cảm động khóc. "Yumina, Yumi!" "Dạ!" Cả hai chị em đều đồng thanh đáp lời mẹ. "Hai đứa ra xem ai về này!" Yumi:"A! Cha! Cha Kiyoshi đã về!" Yumi chạy lại ôm chặt người có tên Kiyoshi đó. Kiyoshi nhìn Yumi và Yumina trìu mến, ông nói: "Chào các con, cha đã về!" Cả hai chị em đều nói: "Con chào cha!" Sau khi âu yếm ôm chặt Yumi, Kiyoshi lại gần và xoa đầu Yumina: "Cha nghe nói con mất trí nhớ! Con từ đó đến giờ có khỏe không? Có nhớ ra cha không?" Yumina:"Dạ! Con chỉ biết cha là cha con, và con chưa gặp cha bao giờ cả". Kiyoshi thở dài:" Được rồi, vậy cha sẽ bù đắp cho con khi cha vắng nhà, và đã để con mất trí nhớ như thế này..." Bù đắp? Chỉ khi được người cha dẫn ra bãi đất trống và dạy thuật triệu hồi, Yumina mới hiểu, bù đắp mà ông nói nghĩa là gì... ********************************************** Quay trở lại thực tại. Dù cho Litwick có thể đốt được được khá nhiều lửa từ trên đầu nó, rễ cây vẫn tiếp tục kiên nhẫn xuyên qua bức tường nước, chạy về phía Yumina. Cô đã gần hết Chakra, đã kiệt sức rồi... Thực ra, trước khi chạm mặt với thầy Yamato, Yumina đã bị chiếc vòng cổ của Itachi cô đeo trên cổ hút khá nhiều Chakra và truyền sự sống cho Itachi, nên giờ, cô đuối sức cũng là đương nhiên. "Kết thúc rồi Yumina! Kết giới cũng đã biến mất! Hãy cho thầy vào xem xét căn nhà của em!" Thầy Yamato chạy lại đỡ Yumina đang gục xuống. "Thầy! Đừng vào, thưa thầy!" Yumina vẫn cố dùng chút sức lực còn lại nói. Bỗng, có tiếng bước chân... Itachi! Anh đừng ra! Yumina chỉ dám hét lên trong lòng. Một chàng trai tóc dài bước ra khỏi căn nhà của Yumina, đứng trước mặt thầy Yamato: "Thầy là thầy của Yumina?" "Đúng! Cậu là ai?" Hả? Yumina gắng mở to mắt, rồi nheo lại. Đứng trước mặt cô đâu phải Itachi? Đó là một anh chàng đẹp trai không kém gì anh, mái tóc dài buông ra, đôi mắt dài sắc bén. "Tôi...khụ...tôi là...bạn trai của Yumina! Tôi bị một đám Ninja truy đuổi và đánh bị thương rồi tình cờ gặp lại bạn gái tôi, là cô ấy. Cô ấy đã chăm sóc cho tôi và bảo vệ tôi, nên đã lập kết giới ở đây". Chàng trai đó vừa nói vừa ho khù khụ, ánh mắt không quên liếc một cái. Rất may, Yumina đã hiểu ý anh ta nên không nói gì. "Vậy tại sao, Yumina! Sao em lại không cho tôi biết chuyện đó ngay từ đầu?" Mặt thầy Yamato méo lại. "Thì, em đã bảo đây là chuyện riêng của em! Em chưa muốn công khai mối...mối... " Yumina đỏ mặt nói lắp. "Ý cô ấy là mối tình" Anh ta nói mà mặt không biến sắc, tuy vậy lưng vẫn cứng lại. Khi thầy Yamato định nói gì đó thì nhận được một lá thư từ chim đưa thư. Đọc xong mặt thầy biến sắc. "Yumina! Hãy ở đây nghỉ ngơi! Em không cần phải về Làng Lá ngay đâu. Hãy ở lại dưỡng thương với cậu ta đi!" Thầy Yamato ngập ngừng" Còn Tofu, Tofu đâu?" Tofu bước tới trước mặt thầy Yamato. "Em! Tofu! Mau đi với tôi về Làng Lá!"