Ron Weasley thực sự rất thành công. Cậu ta không chỉ chán ghét Slytherin, cũng thành công hãm hại tôi rồi. Tôi trở lại phòng sinh hoạt chung vào buổi tối, học sinh năm nhất đều đang ở đây. Malfoy đang ngồi ở ghế sofa giữa, ánh mắt âm u trừng tôi. Huynh trưởng Coffey như không nhìn thấy gì đi xuyên qua đến phòng ngủ, tôi đi theo anh ta làm bộ không quan hệ tới mình muốn đi vào phòng ngủ. Nhưng Malfoy nói : “ Đứng lại ! “ Được rồi, tôi cứng ngắc đứng lại. Học sinh năm nhất nhìn tôi như nhìn một phản đồ, ánh mắt có oán hận, khinh miệt, chán ghét. Malfoy đứng lên. Cậu ta đi vòng quanh tôi. “ Cô Hopper đúng là một người xuất thân từ Muggle, “ cậu ta nói, “ có lẽ người Muggle đều có thói quen bám víu kèm theo xa hoa tục tằng ? Người thừa kế Potter, Chúa cứu thế của thế giới phù thủy, cậu bé vàng đánh bại Kẻ-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, tôi có nên khen ngợi cô Hopper có ánh mắt tốt không ? “ Cái dạng này của cậu ta làm tôi sợ hãi hơn là cậu ta gào thét với tôi. Nhóm học sinh năm nhất phát ra những tiếng cười châm chọc. Tôi xót xa nhìn nhóm học sinh năm nhất đang châm chọc, Slytherin có quy củ của mình, học sinh năm dưới tuyệt đối không khiêu khích với học sinh năm trên. Hiển nhiên tôi là người có địa vị thấp nhất tại Slytherin. Đến thời điểm tôi dung nhập vào Slytherin, nhận biết này làm tôi đau đớn. Được rồi, ít nhất thì lúc đi nhà ăn tôi sẽ tìm thấy vị trí của mình. Sự trầm mặc của tôi hiển nhiên làm Malfoy hiểu nhầm, cậu ta bước chậm chậm bên cạnh tôi, nhẹ giọng nói : “ Tôi không thể hiểu được, cô Hopper - tại Slytherin chứa toàn bộ quý tộc của thế giới phù thủy, vì sao lại không tìm kiếm… quyền lực hoặc tiền tài tại Slytherin ? A “, cậu ta như hiểu ra nói, “ là bởi vì cô tin tưởng mình có thể quyến rũ một người sao ? Bởi vậy mới lựa chọn Potter ? Thật tiếc là ánh mắt Slytherin cũng không thấp đến nỗi mà chấp nhận cô, càng tiếc nuối chính là Quái khổng lồ Potter cũng ghê tởm cô, hắn đã thông báo bí mật nho nhỏ của cô. “ Giả tạo bí mật của tôi là Ron Weasley chết tiệt, không phải Potter. Nhưng tôi không có phản bác giống Potter làm người khác cảm thấy ghét. “ Mà cô “, vẻ mặt cậu ta thật dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ : “ Cô phản bội Slytherin. “ Tội phản bội Slytherin là một tôi danh quá nặng ! Tôi sợ hãi ngẩng đầu lên : “ Không tôi không có ! Tuy rằng tôi không căm thù Potter nhưng tôi cũng không thích cậu ta, “ tôi nói năng lung tung, “ Tôi không biết vì sao họ phải nói dối như vậy, nhưng tôi không báo gì với Potter. “ Malfoy khinh bỉ nói : “ Tôi nên tin tưởng cô sao ? Cô Hopper “ Tôi mệt mỏi cúi đầu, nếu là tôi, tôi cũng không tin tưởng. Đêm đó là đêm bắt đầu cơn ác mộng của tôi, hiểu nhiên mọi học sinh Slytherin đều có quyền trêu trọc tôi. Bắt đầu từ hôm sau, tôi sống trong những bẫy rập không có chừng mực, bùa chú từ phía sau, sỉ nhục. Xui xẻo này còn hơn cả năm nhất, tôi cuối cùng đã hiểu được, một nhà nổi danh là tà ác khi thực sự muốn cô lập một người, phải chịu những gì. Ít nhất còn may mắn đối với tôi là các học sinh lớp trên khinh thường tham dự các hành động như vậy, bọn họ phần lớn là thờ ơ lạnh nhạt. Tôi chỉ có thể cố gắng không xuất hiện ở nơi công cộng, cố gắng tránh xa ký túc xá, làm bộ không có chuyện gì xảy ra, luyện tập bùa chú như bình thường. Nhưng tôi vẫn không thể tránh được toàn bộ, bởi vì tôi không có bạn bè mang đến thức ăn cho tôi khi tôi trốn, tôi cũng phải đi học. Đến cả giáo sư McGonagall cũng không thể nhìn được, bà yêu cầu giáo sư Snape cần thắt chặt hành vi của nhóm học sinh. “ Không, tôi nghĩ tôi không nên can thiệp vào hành động của bọn họ. “ giáo sư Snape nhìn tôi, ý tứ hàm xúc nói với giáo sư McGonagall, “ Slytherin có phương pháp xử lý của Slytherin, một Slytherin chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình. “ Đêm dài yên tĩnh là thời điểm khó chịu muốn khóc. Dù tôi đã quen bị cô lập, bị bắt nạt. Nhưng thói quen không có nghĩa là tôi chấp nhận, tôi vẫn sẽ đau đớn, thương tâm. Học năm đầu tiên tôi không có tình cảm với Slytherin, học sinh năm nhất không thích tôi, tôi cũng không thích họ. Nhưng bây giờ tôi lại có tình cảm với Slytherin, bọn họ cô lập tôi, căm ghét thì tôi lại cảm thấy đau đớn. Đến bây giờ tôi nhận thấy giáo sư Snape cơ trí, thông thái, nghiêm khắc, mạnh mẽ, đáng để tôi dựa vào, tôi ngưỡng mộ thầy giống như ngưỡng mộ một người cha, ông ấy mặc kệ tôi làm tôi đau đớn không thôi, đây là một cú đánh trầm trọng nhất.