[Đồng Nhân Harry Potter] Màu Đen Màu Xám
Chương 43 : Khiêu khích
Tôi tiếp tục nghiên cứu quyển sách cấm.
Vẫn rất khó bắt được chuột, nhưng hiện tại tôi rất cần động vật còn sống để thử nghiệm ra bùa chú của mình. Bởi vậy tôi buộc phải biến chúng trở lại sau mỗi lần luyện tập bùa chú. Chuyện này làm tôi tiêu phí rất nhiều sức lực đi nghiên cứu phương pháp trị liệu thương tổn do bùa chú, cũng cho tôi có thói quen đối với mỗi bùa chú đều thử tìm cách nghịch chuyển hoặc biện pháp chữa trị.
Lúc ban đầu xác suất thành công của tôi rất thấp, nhưng dần dần luyện tập thì xác suất thành công cũng tăng lên rất nhiều. Tôi lạc quan nghĩ có lẽ sau này tôi sẽ đến Bệnh viện thánh
Mungo làm việc.
Lớp học Độc dược bắt đầu luyện chế thuốc trị liệu, nó có yêu cầu rất cao, bởi vậy làm cho giáo sư Snape vì không có người phù hợp mà càng thêm nóng nảy.
Trong thời gian này không có một ai dám thách thức uy quyền của thầy, cho dù là người nghịch ngợm ở
Gryffindor cũng không. Mọi người nơm nớp lo sợ bị chủ nhiệm nhà
Slytherin áp chế.
Bởi vậy trong khoảng thời gian này nhóm Gryffindor đều tới lớp học trước, tránh cho vì việc gì phát sinh mà tới lớp muộn.
Vì vậy làm cho nhóm con rắn nhỏ ở trên khóa cũng đủ thời gian tiến hành khiêu khích nhóm sư tử con.
Ron Weasley đẩy cánh cửa phòng Độc dược, phát ra tiếng vang thật lớn, cậu ta luôn làm như thế. Cậu ta cùng Potter nói nói cười cười đến ngồi bên cạnh Granger.
Tôi liếc nhìn bọn họ một cái, rồi nhìn về phía sách giáo khoa. Ngày Lễ tình nhân đó tôi thề sẽ không để ý đến bọn họ, nhưng bọn họ lại không cho tôi cơ hội. Granger đối với việc này rất xin lỗi, nhưng không biết vì sao, hình như bọn họ… Potter trốn tránh tôi, mỗi lần gặp mặt cậu ta đều khó xử và bối rối.
Được rồi, đúng như tôi mong muốn. Là một Slytherin lại thân mật cùng một Gryffindor cũng không phải là chuyện hay ho gì.
Malfoy xoay đầu nhìn họ, dùng âm thanh tất cả mọi người đều có thể nghe thấy lẩm bẩm : “ Đúng là một Gryffindor thô lỗ vô lễ. “
--- Nếu những lời này nhắm vào Weasley, tôi cực kỳ đồng ý.
Weasley căm tức trả lời một cách mỉa mai : “ Slytherin âm hiểm ghê tởm. “
Malfoy không xù lông như mọi khi, cậu ta nhìn nhóm ba người, bắt đầu ca hát.
“ À… Đôi mắt xanh của cậu giống mắt con cóc vừa mới được ướp, cậu đen thui tiêu sái giống như chiếc bảng đen, mình mong rằng cậu là của mình, cậu rất đẹp trai, là dũng sĩ chinh phục ma quỷ hắc ám… “
Slytherin cười to, tôi cũng không nhịn được cười. Đoạn lời này cực kỳ nổi tiếng ở Slytherin, vào lễ tình nhân, Harry Potter bất hạnh bị người lùn quây lấy thu được đoạn lời nhắn bằng lời ca.
“ Im đi, Malfoy ! “
Potter nghiêm mặt đỏ đứng dậy, rút đũa phép chỉ vào Malfoy, Weasley cũng nghiến răng nghiến lợi cùng chung mối thù rút đũa phép, nhưng ngay sau đó ánh mắt cậu ta dừng tại chỗ quấn băng dính trên đũa phép, khí thế yếu đi, tôi nghĩ tới cậu ta phóng bùa vào Malfoy kết quả lại làm cho cậu ta một ngày phun sên.
Malfoy đắc ý mà khiêu khích nhìn bọn họ, khoa trương khuôn mặt sợ hãi : “ Ôi trời ôi, tin nhắn lễ tình nhân ! Ai có thể yêu được một kẻ đầu thẹo! “
Harry Potter cắn răng kèn kẹt.
“Không liên quan đến mày, Malfoy!” Granger sắc bén nói.
“Dơ bẩn…” Malfoy ngạo mạn nhìn cô ấy, nhưng cậu ta không nói ra từ kế tiếp, “ Hê… Hay lời nhắn kia là mày gửi cho thằng đầu thẹo? Chỉ có mày mới có ánh mắt này. “
“ Nếu mày nói thêm câu nữa “, Ron Weasley nắm chặt đũa phép, “ Tao sẽ khiến cho mày… “
“ Ha “, Malfoy đánh gãy lời cậu ta, “ Chỉ sợ mày cũng khó mà mua một đũa phép mới Weasley, mày muốn dùng cây đũa gãy của mày để phù phép tao để rồi lại tiếp tục phun sên ? “
Slytherin lại cười to.
“ Vậy là “ Cậu ta đảo mắt nhìn Weasley, “ Lá thư đó có thể là do đứa em gái mặc áo choàng đầy mảnh vá của mày tặng thằng đầu thẹo ? À… Nghèo mạt rệp Weasley có thể bám vào Chúa cứu thế, thật là hân hạnh, nhỉ ? “
Weasley phẫn nộ đỏ mặt lên, xúc động nói : “ Tao cho là chúng mày gửi Potter. “
Malfoy cười nhạo : “ Mày nghĩ rằng thẩm mỹ của Slytherin có cùng cấp bậc với con sên sao ? “
“ Sylvia Hopper nhà Slytherin, chính cô ta đã nói trước mặt chúng tôi cùng Potter ! “ Weasley trả lời một cách mỉa mai.
Tôi trợn mắt há hốc mồm, cho tới bây giờ tôi đều không nghĩ Gryffindor cũng có thể đê tiện đến thế. Bởi vì mọi người biết quan hệ của tôi đối với nhóm ba người cũng không quá tệ, chỉ sợ tôi giải thích thì mọi người cũng không tin được.
Malfoy sắc mặt tái xanh, tôi chưa bao giờ thấy khuôn mặt cậu ta dữ tợn như vậy. Đôi mắt oán hận nhìn tôi, rút đũa phép, nghiến răng nghiến lợi nói với Weasley : “ Nhếch miệng… “
Cậu ta không hoàn thành bùa chú của mình bị giáo sư Snape đánh gãy.
“ Khiêu khích bạn học, Gryffindor bị trừ năm điểm. “ Ông bước từ cửa vào, áo choàng màu đen bay phần phật.
Ron Weasley muốn phản đối, nhưng Granger đã kéo cậu ta lại. Potter lo lắng nhìn tôi, tôi phẫn nộ trừng mắt nhìn cậu ta, đầu quay sang một bên.
Giáo sư Snape đứng trên bục giảng nhìn chúng tôi, ánh mắt thầy dừng một chút ở Potter, cũng dừng ở trên người tôi một chút.
Tôi ấm ức khổ sổ nhìn thầy hi vọng thầy biết tôi vô tội. Cho đến bây giờ tôi đều lấy thiện ý lớn nhất của một Slytherin đối xử ba người họ, nhưng tôi không thể ngờ được rằng bọn họ có thể làm ra việc này.
Tôi nghĩ rằng thật không đáng giá.
Nhưng ấm ức khổ sở của tôi cũng không truyền đến mắt thầy. Giáo sư Snape nở nụ cười châm chọc nói : “ Trò Hopper, tôi đề nghị trò nên nâng cao thưởng thức của mình. “
… tôi thật sự hận chết Ron Weasley.
---
Lại thêm sóng gió nữa đến với Sylvia. Chúc cô ấy vượt qua mọi việc.
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
1 chương
94 chương
15 chương
13 chương
67 chương
116 chương
1 chương