Conan – Kha nam 01 “Tiến sĩ Agasa, rốt cuộc được chưa vậy?” Conan lo lắng hỏi. “Shinichi a, đừng lo lắng, hai ngày nữa là được thôi. Thật vất vả mới có được mẫu thuốc này, có thể để cho Haibara nghiên cứu chế tạo thuốc giải, nhưng này dù sao đây cũng là một loại độc dược nguy hiểm, nghiên cứu chế tạo thuốc giải đương nhiên cũng phải cẩn thận và từ tốn nha.” Tiến sĩ Agasa buồn cười nhìn Conan. Cười tiểu tử này sao gấp gáp đến độ như vậy Từ sau khi đem tổ chức áo đen gom một lưới bắt hết, thì ở tại căn cứ bí mật của chúng tìm được một số thuốc còn chưa kịp tiêu huỷ, từ hôm đó đến nay đã hơn một tháng, Conan cơ hồ mỗi ngày đều tới hỏi thăm tiến trình đến đâu rồi. Trong vài ngày đầu còn có thể kiên nhẫn đem quá trình nghiên cứu giải dược kể cho nhóc nghe, nhưng một thời gian sau, cũng bị nhóc này hỏi đến thấy phiền, không muốn để ý đến kẻ ngốc đang chìm trong tình yêu này. Thử nghĩ xem, làm gì có ai chịu đựng nổi mỗi ngày đều bị nhóc oanh tạc suốt hai tiếng đồng hồ chứ? Vậy nên Tiến sĩ Agasa cũng chỉ phải ‘bị buộc’ đi ra ‘tiếp khách’. Aizzz! Tiểu hài tử hiện nay chẳng hề có chút một tôn lão kính hiền gì hết (tôn trọng người già, kính trọng người tài)! Tiểu tử Conan này cũng thật là, cho dù muốn gấp khôi phục nguyên dạng để lấy bộ dáng của Shinichi đi gặp Ran, nhưng cũng không cần mỗi ngày đều đến đây ‘báo danh’ như vậy chứ? Thật là! Nhìn hắn nè: hai tay nhỏ bé gắt gao nắm lấy áo blouse của mình, đôi mắt vốn to tròn lại càng mở lớn hơn nữa, trông mong mà nhìn mình, con ngươi trắng đen rõ ràng, ánh lên sự chờ đợi, nhìn thẳng vào mình đầy hy vọng. Không thể tưởng được nha, Shinichi thật là một tiểu tử đáng yêu đến vậy! Khụ khụ! Mình đang suy nghĩ gì đây nha! tiến sĩ Agasa cuống quít thu hồi tâm tư (mờ ám) của bản thân, chuyên tâm ứng phó với tiểu quỷ dễ thương đứng trước mắt này. “Ta nói Shinichi nha, cháu sao gấp muốn khôi phục nguyên dạng đến vậy chứ, rốt cuộc phải làm sao đây nha?” Tiến sĩ Agasa vẻ mặt bỡn cợt nói, “Chắc không phải là muốn gấp thông báo với Ran chứ nhỉ?” “Ai...... ai nói chứ, đâu phải!” Trên mặt nóng lên, không cần soi gương, Conan cũng biết mặt mình nhất định đỏ như ‘Táo Fuji’ chính hiệu. “Vậy cậu gấp như thế là định làm gì a?” Lúc này, một giọng Osaka quen thuộc đột nhiên từ cửa truyền đến. “Gì? Hattori?! Sao cậu đến đây?” Conan giật mình nhìn Heiji Hattori đang cười đến sáng lạn. “Thì nhớ cậu thôi?. Hattori vừa nói vừa cười hì hì đi đến, trong đầu còn hiện rõ bộ dáng đỏ mặt vừa rồi của nhóc Conan, thật sự là rất đáng yêu, cả khuôn mặt hồng hồng, thật muốn cắn một ngụm! “Cái gì chứ! Đừng làm bộ ngớ ngẩn để lừa đảo qua mặt mình, nói mau! Có phải lại có vụ án gì không?” “Gì chứ, mình thật sự chính là đến thăm cậu!” Thật vậy chăng? Ánh mắt hoài nghi bắn về phía Hattori. “Đừng vừa thấy mình liền cho rằng có chuyện xảy ra được không!” Gì chứ, sao lại dùng loại ánh mắt hoài nghi này đến nhìn mình chứ? Thật sự là tổn thương a! “Hừ!” Ai bảo nhà ngươi từng có ‘tiền án tiền sự’ chứ! “Được rồi được rồi, đừng như vậy nữa! Mình thật vất vả đến đây một chuyến, cậu còn dùng ánh mắt hoài nghi mà nhìn mình, thật đúng là vô tình quá nha! Cậu không thể đáng yêu một chút, ôn nhu một chút sao?” “A?” Tên này đang nói gì vậy nha? “Ách, không có gì cả!” Nguy hiểm thật! Thiếu chút nữa đem suy nghĩ thật trong đầu biểu hiện ra ngoài, hy vọng với sự trì độn của Kudo có thể phát hiện không ra. (Người Nhật có thói quen gọi nhau bằng họ khi tỏ ý khách sáo hoặc khi chưa được đối phương cho phép gọi bằng tên, tên riêng hoặc nickname chỉ có người nhà hoặc bạn cực kỳ thân mới gọi) Quả nhiên sau đó Conan không nói gì thêm, chỉ là nhìn hắn một cái, nghĩ thầm rằng: tên kỳ quái này. Rồi sau đó lại xoay đầu chuyển hướng sang tiến sĩ Agasa, “Tiến sĩ, thuốc giải ước chừng mấy ngày nữa mới có thể hoàn thành nha?” “Ân, chắc 3 ngày nữa đi.” “Thật vậy chăng? Thật tốt quá!” Conan còn chìm đắm trong niềm vui sướng vì sắp khôi phục nguyên dạng, Hattori cúi đầu nhìn bộ dáng hưng phấn kia của hắn, thì lộ ra tươi cười sâu xa khó hiểu: còn có ba ngày a...... “Sau khi khôi phục, người đầu tiên phải bắt chính là đạo chích KID!” “Sao?! Bắt đạo chích KID?!” Tiến sĩ Agasa cùng Hattori đều đồng thời kinh ngạc. “Cháu phải bắt KID trước tiên?” Tiến sĩ Agasa nghi hoặc nói, “Sao vậy, ta còn nghĩ đến cháu sẽ báo với Ran trước tiên chứ!”. “Cháu đã nói là không phải mà!” Bị đề cập đến người mình thích đương nhiên là sẽ ngượng ngùng a, “Táo Fuji” lần thứ hai được đưa ra thị trường, “Cháu phải bắt được KID trước, hắn là một kình địch cực kỳ, cực kỳ có tính khiêu chiến a.” “Nhưng gần đây hắn dường như thật an phận, đều không thấy thư báo trước gì cả.” Tiến sĩ Agasa cau mày nói. (trước khi làm ‘vố’ nào, Kid đều gửi thư báo trước) “Ân, cháu cũng thấy thật kỳ quái, hắn gần đây thật rất im lặng. Cháu có dự cảm điềm xấu.” “Đây giống như yên bình trước bão táp nga!” Hattori nói xuôi theo. Nhận ra ánh mắt của Conan chuyển sang mình, hắn thoải mái lần thứ hai thể hiện ra khuôn mặt tươi cười sáng 400W. (tương đương 8 cây đèn huỳnh quang 1m2 gộp lại và lượng điện tiêu thụ thì bằng 10 cái bóng huỳnh quang này, anh quảng cáo close up a) =)))) ‘Tên này gần đây cũng thật kỳ quái nha, không có chuyện gì sao cười đến sáng lạn như vậy hả? Định khoe răng trắng sao?’ Conan liếc Hattori, trong lòng suy nghĩ. -0- Tên các nhận vật: (Mình để âm Nhật cho dễ theo dõi) =))))) Edogawa Conan – Giang Hộ Xuyên Kha Nam – 江戸川 コナン (họ tên) Kudo Shinichi – Công Đằng Tân Nhất – 工藤 新一 Hattori Heiji – Phục Bộ Bình Thứ – 服部 平次 Mori Ran – Mao Lợi Lan – 毛利 蘭 Agasa – A Lạp – 阿笠 -0- Táo Fuji -0- -0- Vụ án kế: tay trái bắt đầu làm việc, sờ xuống thắt lưng của Shinichi, thật nhỏ và mềm nga! Tay phải xoa hai má của hắn, thật mềm thật mịn nha, xúc cảm thật tốt! Mục tiêu kế tiếp là đôi môi, kia chính là thứ mình nghĩ đến đã lâu a. Chậm rãi cúi đầu, tới gần...... tới gần...... gần chút nữa......