Dong Binh Thiên Hạ
Chương 28 : Thành Dưới Đất 5 – Động Gió
Rồng có ma pháp năng lực cao cũng có thể kêu gọi sinh mệnh tinh linh đẳng cấp thấp, ví dụ như cự long màu xanh có thể gọi về băng hệ tinh linh, cự long màu đỏ có thể triệu hồi hỏa hệ tinh linh, tinh linh cùng rồng chung sống không chỉ có tác dụng bảo vệ sào huyệt mà quan trọng hơn còn là một loại cộng sinh. Sinh mệnh của tinh linh cơ hồ dài vô hạn, tinh linh có dạng hình người như sâm lâm tinh linh, thảo nguyên tinh linh sinh mệnh ngắn nhất cũng phải ngoài 3000 tuổi, còn ma pháp tinh linh không có dạng nhân hình thì có thể coi như trường tồn cùng thiên địa, trong mọi thuộc tính, đều có thể dễ dàng tìm thấy tinh linh tồn tại từ khi Sáng Thế Thần khai thiên lập địa.
Cùng với rồng có năng lực ma pháp cao sống chung một khoảng thời gian dài, có thể đề cao năng lực của tinh linh. Có một số tinh linh sống chung với Thần thánh cự long tới mấy ngàn năm, một tinh linh cấp thấp chắc chắn cũng có thể chuyển hóa thành tinh linh bậc trung.
Sơn hải kinh – Tinh linh vật ngữ
"Ô—— ô ——"
Chờ đợi đám người mạo hiểm chính là cuồng phong gào thét, rất khó tưởng tượng nổi quy mô của gió —— Mới vừa truyền tống đến, Đức Lỗ đã bị gió cuốn thốc từ trên lưng Địa hành long xuống, Đại Thành Sơn thu mình ra phía sau tấm chắn, miễn cưỡng tiến lên, Ải nhân kiên cường chòm râu cũng bị thổi tung lên phần phật, Tử Tâm Kiếm dong binh đoàn tất cả mọi người đều vận đồ trắng, áo trắng bị cuồng phong thổi phần phật như lá cờ.
Trước mặt là động lớn tối om, cuồng phong kịch liệt mãi tới lúc này mới tựa hồ ngừng lại, trong động trống trơn, ngay cả tảng đá cũng không có. Ngả Mễ định thả Vu sư chi hỏa ra, song cuồng phong mãnh liệt làm cho hắn căn bản không thể hé miệng, lại càng không thể đọc được chú ngữ.
"Thình thịch——" Vu sư chi hỏa màu lam nhảy ra —— Thân là đại ma pháp sư, tinh linh không cần đọc chú ngữ cũng có thể tùy ý thi triển ma pháp cấp 1, Vu sư chi hỏa màu xám uốn lượn ở trong cuồng phong.
Đức Lỗ cố gắng bò lên trên tọa kỵ, A Phong thì ra sức thủ thế, mọi người xếp thành 2 hàng, lợi dụng người phía trước chắn gió cho người phía sau rồi chậm chạp tiến lên.
Lam quang chợt hiện, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện hai tinh linh màu lam, phong hệ nguyên tố tinh linh xinh đẹp màu lam như chim ưng bay lượn trên chín tầng trời vững vàng phiêu phù trong cuồng phong ——không hề nhúc nhích, nguyên tố tinh linh nửa người trên giống người, nửa người dưới còn lại là gió xoáy cấp tốc xoay tròn, quang mang màu xanh tím ở trên người tinh linh không ngừng nhấp nháy.
Từ trong miệng tinh linh phát ra những tiếng gào thét đứt quãng, cứ 20 thước, trong động gió lại xuất hiện 2 lam phong hệ tinh linh, toàn bộ trong động bị tia chớp chiếu sáng rực lên, động này ít nhất cũng phải 500 thước, số lượng tinh linh quả thực không thể ước lượng được.
Ma pháp sư cấp một Kiệt Tư, tinh linh đại ma pháp sư Lai Tư Lâm Khắc, A Phong cùng Ngả Mễ sắc mặt đột biến, bảo sao trong động gió lại lớn như thế, theo Lôi Cát giới thiệu, càng là tinh linh cấp bậc cao thì lại càng có thể mang đến đầy đủ hiện tượng bản hệ, tỷ như băng hệ là tuyết, phong hệ chính là cuồng phong. Mà phong hệ tinh linh có thể nhấp nháy tia chớp ở trên người thì ít nhất cũng phải là tinh linh bậc trung, chỉ cần một con cũng đã có lực phá hoại cực kỳ lớn rồi, triệu hồi ra cuồng phong có thể phá hủy toàn bộ thôn trang. Đồng thời xuất hiện nhiều phong hệ tinh linh như thế, nếu cùng thi pháp, như vậy triệu hồi ra cuồng phong phỏng chừng có thể đem toàn bộ đội ngũ người mạo hiểm xé thành mảnh nhỏ.
Gió, từng trận từng trận vần vũ.
Nguyên tố tinh linh hiển nhiên là tức giận đối với đám người xa lạ xâm nhập huyệt động, nguyên tố tinh linh đứng đầu tiên trong tay huyễn hóa ra phong đao lóe sáng dài đến 1 thước, có cuồng phong làm nhạc đệm, chẳng khác nào vũ đạo đánh về phía Ải nhân đứng đầu đội ngũ.
Cho dù dáng người so với người bình thường thấp hơn rất nhiều, cho dù trọng tâm so với người bình thường thấp hơn rất nhiều, cho dù so với A Phong, Ngả Mễ bọn họ nện bước trầm ổn hơn rất nhiều, nhưng ở trong cuồng phong, Ải nhân động tác như bị cứng lại, Ải nhân cố sức dời đầu mình lách qua, băng đao trượt qua khiến cho Ải nhân bị cuồng phong cắt đứt một chòm râu, chòm râu dài trên nửa thước bị cắt đứt, cuồng phong trong nháy mắt đã đem đoạn râu này cuốn ra xa vô hạn.
Đại Thanh Sơn ra sức vọt tới, dùng cương thuẫn thay Lạc Khắc ngăn trở một thanh phong đao từ mặt khác.
Mọi người trên mặt đều hiện ra bóng ma tử vong, giữa cuồng phong lớn như thế, không có bất luận kẻ nào có thể cùng phong hệ tinh linh tác chiến, cho dù là rồng cũng không được, kể cả rồng dưới loại cuồng phong này cũng sẽ bị xé nát —— trừ phi là phong hệ cự long mới có thể tự do khống chế cuồng phong mãnh liệt như phong hệ tinh linh.
Hiện tại, lui —— không có đường lui, vừa mới bước vào, cửa ma pháp truyền tống đã biến mất; tiến vào —— chỉ có một con đường chết, chỉ cần hai phong hệ tinh linh trước mắt này cũng đã có thể thoải mái thu phục đám người mạo hiểm, chứ chưa cần nói gì đến đội ngũ phong hệ tinh linh xếp thành hàng thật dài đằng sau; dừng —— cũng chỉ còn đường chết, trong cuồng phong căn bản không thể hé miệng, đám người mạo hiểm căn bản không có biện pháp câu thông cùng với các tinh linh, có muốn cầu xin tha mạng cũng chẳng có cơ hội.
Chẳng lẽ đây là điểm kết của nhiệm vụ này? Chẳng lẽ nơi này không có rồng, chỉ là một ít phong hệ tinh linh? Chẳng lẽ toàn bộ 4 đội dong binh đều kết thúc ở đây sao?
Cuồng phong gào thét đột nhiên giảm tốc độ, tựa hồ có cái gì đó rất cứng ngăn cản đường gió đi. Đám người mạo hiểm vốn đã chuẩn bị liều chết cũng phát hiện ra điểm này, nhưng không có bất luận kẻ nào liếc mắt nhìn khi đang quay đầu lại —— Ở trong gió hai cái phong đao của phong hệ tinh linh huy vũ vô cùng sinh động, đã có một kiếm sĩ trên mặt bị cắt sâu hoắm, Ngả Mễ bả vai cũng bị đao phong xẹt qua, máu lập tức vọt ra.
Gió càng ngày càng nhỏ, cuối cùng cơ hồ là tiêu thất.
Phong hệ tinh linh ở trong gió tốc độ bay múa cũng càng ngày càng chậm, động tác cũng càng ngày càng trì trệ, mất đi gió, phong hệ tinh linh sức chiến đấu cơ hồ chẳng khác nào một con mèo, tuy càng ngày càng có nhiều phong hệ tinh linh từ xa xa vọt tới, lần lượt tham dự vào trận chiến, nhưng cơ hồ đều ngay lần đầu tiên giao phong đã bị đám người mạo hiểm đánh trúng, bọn chúng nhanh chóng thoát li về phía trong phong hệ kết giới.
Lúc này, đoàn người mạo hiểm cũng phát hiện gió bỗng đình chỉ lại một cách huyền bí, trong huyệt động khổng lồ đột nhiên phủ kín thực vật, trên dưới khắp nơi đều là các dạng thực vật, trên vách tường cũng phủ đầy thực vật, tất cả thực vật đều cùng là lá cây, đồng dạng nhan sắc, thực vật rất nhanh chóng sinh trưởng, bắt đầu xuất hiện những tầng lá cây bị gió thổi bay, lập tức lại càng có nhiều nhánh cây, lá cây sinh trưởng ra, khi càng ngày càng có nhiều thực vật xuất hiện, gió tự nhiên cũng đình chỉ —— Gió bị thực vật bóp chết .
Cuối cùng, đám phong hệ tinh linh trước mắt chỉ còn biết nhìn nhau, chưa kịp giao thủ đã biến mất ở trong huyệt động. Cho dù là tinh linh nhánh tự nhiên cũng không thể không cúi đầu trước thế lực mạnh hơn.
"Ông bạn già ——" Lão Lạc Khắc không quay đầu lại, ngồi chồm hỗm trên mặt đất, ôm cây búa lớn thất thanh khóc ồ lên. Có người nói: Chưa từng trông thấy Ải nhân rơi nước mắt, bởi vì Ải nhân không có tuyến lệ. Hiển nhiên lời đồn đại này đã bị đập nát.
Trừ lão Lạc Khắc ra, tất cả mọi người đều ngoái đầu lại.
Phía sau, ở giữa động, có một gốc cây thực vật đứng chơ vơ —— Tinh linh đại ma pháp sư Lai Tư Lâm Khắc, hắn hai chân đã hóa thành 2 rễ cây bám thật sâu vào thạch bích trong động, thân thể hắn đã biến thành thân cây màu nâu, khuôn mặt vốn hiền lành luôn mang theo nụ cười tựa như một bức điêu khắc ở trên thân cây, mái tóc màu nâu xám nguyên lai lúc nào cũng phiêu dật hóa thành những nhành cây dựng đứng, cánh tay tách ra thành những dây leo khăng khít chạy dọc bốn phía huyệt động, những dây leo từ trên thân cây rễ tản ra bám vào lòng đất.
"Vì sao?" Lão Ải nhân nước mắt mãnh liệt trào ra: "Ngươi còn nhớ rõ 700 năm trước không, khi chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, ngươi đã nói tất cả phấn đấu của ngươi đều là hy vọng mình có thể trở thành tinh linh cấp cao, có thể lấy thân phận sâm lâm tinh linh tiến vào Tinh Linh huyễn giới... Ngươi bao nhiêu năm như vậy vẫn là một dong binh Cấp B, nhưng mà ai cũng biết, ngươi đã từ bỏ biết bao nhiêu nhiệm vụ đối với ngươi dễ như trở bàn tay, mấy ai có thể biết, cấp bậc ma pháp của ngươi sớm đã hơn xa đại ma pháp sư mà trở thành ma đạo sư, ngươi vẫn hy vọng có thể làm một người thâm tàng bất lộ, lần này ngươi vì sao không thâm tàng bất lộ đi, ngươi vì sao phải lấy tính mạng của mình làm giới chế thi triển sâm lâm tinh linh ma pháp - ma pháp cấp 9 —— ‘Sinh mệnh ốc đảo’ hả?"
Sinh mệnh là vĩ đại, vì đồng bạn mà hy sinh tính mạng của mình không thể nghi ngờ gì lại càng vĩ đại, nhất là tinh linh, từ bỏ sinh mệnh vẫn còn tới mấy ngàn năm mà dũng cảm nhận lấy cái chết, thì lại càng là một loại dũng khí không thể tưởng tượng. Nếu không, có lẽ hắn là dong binh duy nhất trong toàn bộ đội ngũ có thể sống sót —— Tinh linh nếu như không có nguyên nhân đặc thù, chắc là cũng sẽ không công kích đồng loại.
Không có gió, lá cây vẫn như cũ phát ra thanh âm vui tai, tựa hồ Lai Tư Lâm Khắc đang trả lời vấn đề của lão đồng bọn, trên thân cây gần chỗ lão Ải nhân nhất đột nhiên nở rộ ra đóa hoa màu đỏ —— Chỉ có một đóa, thân cây nhẹ nhàng di động đến trên đầu lão Ải nhân, đóa hoa rung rinh từ trên thân cây rụng xuống, dừng ở trên vai lão Ải nhân.
Lão Ải nhân nước mắt lại càng chảy ra nhanh hơn.
A Phong, Tuyết, Đại Thanh Sơn, Ngả Mễ... Tất cả trong ánh mắt đều trào ra từng dòng từng dòng nước mắt, A Phong bước qua, chậm rãi kéo tay lão Lạc Khắc, mạnh mẽ kéo hắn bước qua một hướng khác. "Lão đồng bọn ——", lão Ải nhân vừa bước vừa quay đầu lại nhìn thân thể Lai Tư Lâm Khắc, thanh âm thống khổ vẫn còn quanh quẩn bên trong huyệt động.
Nhánh cây, lá cây rậm rạp tự động vì đám người mạo hiểm mà mở ra một con đường, lá cây đều chỉ về phía cùng một phương hướng.
Đẩy ra đám lá cây cuối cùng, một cái ma pháp trận khổng lồ lại hiện ra.
Không hề nghi ngờ gì nữa, lão đồng bọn Lai Tư Lâm Khắc cuối cùng lại một lần vì các bạn thân mến mà xác nhận một cái ma pháp trận an toàn.
Sau khi đám người mạo hiểm rời khỏi nơi này, "nhiệm vụ SS" trở thành ca khúc được truyền tụng rộng khắp nhất trong đám người hát rong, một dong binh Cấp B Lai Tư Lâm Khắc tại lần thực hiện nhiệm vụ này đã tỏa ra ánh sáng ngọc trong các ca khúc truyền thuyết, thậm chí ánh sáng còn rực rỡ hơn nhiều so với Bạch y A Phong đương thời vốn đã danh lừng thiên hạ.
Từ đó cho đến rất nhiều năm về sau, vô số dong binh khi đi ngang qua huyệt động này đều đến bái tế một gốc đại thụ xanh um tươi tốt. Nghe nói, có thể xin lá cây ở trong này dùng làm bùa hộ mệnh là là loại bùa tốt nhất của dong binh, bởi vì bùa hộ mệnh nơi này được tạo thành từ xương máu của một tinh linh ma đạo sư
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
52 chương
353 chương
26 chương
34 chương
57 chương
44 chương
50 chương