Đầu tiên hắn mở mắt . Giây thứ 2 hắn hoảng hốt : - Nhóc lùn đâu rồi ??? Nhóc có làm sao không ??? Nhóc có bị thương không ??? Toan ngồi dậy , nhưng cơn đau đã kéo hắn nằm xuống . - Tôi không sao ! Đình Dương thấy thế nào rồi ? Đầu còn đau không ??? Nó trả lời , tay vẫn nắm chặt tay hắn . Mắt đỏ hoe . - Nhóc không sao là tốt rồi !!! Hắn mỉm cười . Nhìn hắn tiều tụy nằm trên giường bệnh , nó cảm thấy rất hối hận . Lẽ ra nó không nên khiêu khích bọn chúng làm gì ? Lẽ ra nó nên gọi người tới giúp . Tất cả chỉ vì cái tính tự mãn , coi trời bằng vung mà nó hại hắn ra nông nỗi này . Đại Phong biết chuyện đã sạc cho nó một trận . May mà lúc đó Mắt Nai tới kịp . Không thì chẳng biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa ? Hắn nhìn kẻ thù không đội trời chung của mình cảm động . Được cô nhóc lo lắng thế này , dù hắn có nằm viện cả đời cũng cam lòng . Bắt gặp ánh mắt như có lửa , nó đỏ mặt . Định rụt tay lại nhưng hắn vẫn nắm chặt không buông . Muốn bảo hắn bỏ tay ra mà nó không dám mở miệng . Chỉ im lặng chịu trận . ( tác giả : Lần này nữ nhân vật chính đỏ mặt là vì xấu hổ đấy nhé !!! ) Giây phút đầy sắc hồng rực rỡ rồi cũng qua đi . - Con giỏi thật đấy !!! Dám đi đánh nhau đến nỗi bị thương phải nằm viện thế này à ??? Một người đàn bà quý phái xuất hiện nơi ngưỡng của nhìn hắn giận dữ . - Con ... con ... hắn luống cuống rụt tay lại . Bụng thầm kêu khổ ! Nó rụt rè lên tiếng : - Xin lỗi bác !!! Tất cả là tại cháu . Vì bảo vệ cháu nên Đình Dương mới bị thương . Bác đừng trách cậu ấy ! Bà ta nhìn nó dò xét . - Cô là ai ??? Có quan hệ gì với con trai tôi ? - Cháu ... là bạn cùng lớp với cậu ấy !!! - Chỉ là bạn cùng lớp mà lại khiến con trai tôi sẵn sàng đỡ chai bia cho cô sao ?? Trước khi đến đây , Đức Tuấn đã kể mọi chuyện cho bà . Bà rất tò mò muốn biết người con gái đã khiến thằng con trai ngỗ ngược của mình phải xả thân là ai ? Nhưng khi gặp lại vô cùng thất vọng vì cô ta quá tầm thường . So với Mỹ Trang không thể nào sánh nổi ! - Cháu ... cháu ... Lần này đến phiên nó lắp bắp . Không biết phải trả lời như thế nào ! Hắn can thiệp liền : - Ma - mi ! Đừng làm khó bạn ấy ! Tất cả là tại con . Tự con nhảy vào ! Bạn bè giúp đỡ nhau thì có gì lạ đâu ? Từ " bạn bè " khiến nó hụt hẫng . Tận trong đáy lòng nó vẫn mong mình có 1 vị trí gì đó quan trọng với hắn . Vậy mà hắn lại nói cả 2 chỉ là " bạn bè " ! Nó nhếch môi cười nhạt . Mà cũng đúng thôi ! Cả 2 chẳng có gì hơn tình bạn ! Chưa một lần nói chuyện tử tế ! Toàn là những lời chọc khoáy , những trò chơi khăm nhau . Chỉ vì hôm nay hắn đỡ hộ nó chai bia mà bảo cả 2 có gì đó thì cũng thật buồn cười ! Bà ta đã thôi không tra hỏi , nhưng thỉnh thoảng vẫn nhìn nó bằng ánh mắt lạ lùng , Hắn cũng chẳng biết nói gì với 2 người trước mặt . Không khí trở nên gượng gạo . - Dung ơi ! Hắn tỉnh chưa ??? Một thằng nhóc đẹp như con gái thò mặt vào . - Cậu ấy vừa mới tỉnh . Nó đứng lên đón Mắt Nai với vẻ mừng rỡ . - Hắn tỉnh rồi thì về thôi chứ ??? - Nhưng ... Nó băn khoăn . Bỏ về vậy có quá tuyệt tình không nhỉ ? Dù sao hắn cũng là ân nhân của nó ! - Dung đã ở đây suốt rồi còn gì ? Bây giờ người nhà hắn đến , không về thì ở đây làm gì nữa ? Mắt Nai hối thúc . - Sư phụ cũng lo cho Dung lắm đó !!! Hắn nhìn thằng nhóc trước mặt bực mình . Thằng này là ai mà có vẻ thân thiết với nhóc lùn thế nhỉ ? Gớm !!! Lại còn dám cầm tay nhóc nữa chứ ??? Không biết nhóc lùn là người của hắn sao ??? ( tác giả : là người của anh từ bao giờ vây ??? ) Nếu không vì thân thể không cử động nổi , hắn nhất định sẽ cho thằng kia 1 trận vì cái tội tày đình . ( Mặc dù theo suy nghĩ của tác giả thì không biết ai mới là người no đòn đây ??? ) Một giọng nói quen thuộc vọng vào khiến nó quyết định dứt khoát . - Trời ơi !!! Anh yêu của em có làm sao không ??? ( ^ ^ ) Nó lí nhí chào cả 2 rồi bỏ đi cùng Mắt Nai . Ngang qua con nhỏ Redgirl , nó trở về bản tính cố hữu . Gửi tặng con nhỏ cái vênh mặt đã đăng kí bản quyền ! Nhỏ kia cũng không vừa . Trừng trừng nhìn nó muốn rách khóe mắt . Tuy nhiên mọi thứ chỉ diễn ra trong giây lát . Mắt Nai đã lôi tuột nó đi . Redgirl lập tức ào vào phòng tạo nên một tiếng gầm khủng khếp : - Cô đến đây làm cái gì ??????? Nếu ở lại thêm chút nữa , hẳn nó sẽ được chứng kiến 1 chuyện hi hữu trên đời . Cac bác sĩ và y tá rầm rập chạy vào phòng bệnh . Trên giường , hắn đang co giật , sùi bọt mép . Vẻ mặt hết sức kinh hoàng . Ngay lập tức họ áp dụng mọi phương pháp có thể để cấp cứu nạn nhân . Một vị bác sĩ lớn tuổi quay sang cáu gắt : - Các người đến thăm hay đến ám sát bệnh nhân vậy ??? Mấy phút trước cậu ta còn rất khỏe mạnh . Thế mà bây giờ lại lăn ra bất tỉnh . Mỹ Trang mếu máo quay sang bà Nam phân bua : - Cháu có làm gì đâu ? Sao anh ấy vừa nhìn thấy mặt cháu lại hét lên rồi sùi bọt mép ... Bà Nam dờ khóc dở cười . Chả nhẽ lại bảo nó sợ cháu quá chứ còn làm sao !!! Nhìn thằng con trai yêu quý đang từ từ ổn định . Bà than thầm : - Đình Dương ơi là Đình Dương !!! Con không thích nó cũng đâu đến nỗi phải phản ứng như vầy !!