Độc Gia Chuyên Sủng
Chương 218
” Kỳ, sáng sớm ngày mai đi leo núi đi.” Nam Cung Cửu xem dự báo thời tiết, hiển nhiên ngày mai là ngày có khí trời rất tốt để đi leo núi.
Nam Cung Kỳ đang bóc cam, nghe Nam Cung Cửu nói, thuận miệng trả lời một câu “Đi.” Đem vỏ cam ném vào trong thùng rác, Nam Cung Kỳ tách một miếng đưa đến trước mặt Nam Cung Cửu, đáy mắt mang theo ý cười ôm hòa ấm áp. “Nếm thử xem, chua không?”
“Có chút, mùi vị thật không tệ.” Nam Cung Cửu ăn xong, cười nói một câu với Nam Cung Kỳ. “Tiếp một miếng nữa đi.” Nói xong liền há miệng ra, đôi con ngươi đen như mực sáng lấp lánh.
Nam Cung Kỳ mỉm cười, lại đút một miếng cho Nam Cung Cửu. Sau khi xác định quan hệ với Tiểu Cửu, ạn mới dần dần phát hiện, Tiểu Cửu trong cuộc sống thường ngày cũng không lãnh khốc giống như bề ngoài. Hắn sẽ làm nũng, sẽ có rất nhiều hành vi giống trẻ con, đương nhiên, làm nũng này không phải như con gái. Mà là theo phương thức đặc biệt của Tiểu Cửu, mang theo chút ngốc ngốc cùng cứng rắn, lộ ra một loại đáng yêu không nói nên lời. Sự đáng yêu này cũng không phải nói động tác làm nũng của hắn, mà là con mắt của hắn, tản mát ra biểu tình đáng yêu.
“Hết rồi.” Nhìn Nam Cung Cửu sau khi ăn xong liền tự động há miệng ra, Nam Cung Kỳ cười giơ giơ lên hai tay trống rỗng. “Ăn hồng đề đi, ăn cam nhiều sẽ bị nóng.”
“Cũng được.” Tầm mắt Nam Cung Cửu từ trong máy vi tính dời đến trên người Nam Cung Kỳ, duỗi hai tay ra ôm lấy vòng eo Nam Cung Kỳ, đầu để trên bờ vai của anh, há mồm nghịch ngợm thổi chút khí nóng. Nhìn sợi tóc của Kỳ bị hắn thổi mà nhẹ nhàng chập chờn, miệng cười của Nam Cung Cửu không tự chủ khóe mà sâu hơn rất nhiều.
“Đừng làm rộn, có chút ngứa.” Nhìn động tác trẻ con của Tiểu Cửu, Nam Cung Kỳ cũng không làm sao lại đúng, chỉ là hơi dời đầu đi. Khí nóng bên tai này làm anh ngứa ngứa có chút không thoải mái.
Nghe Nam Cung Kỳ nói vậy Nam Cung Cửu ngừng thổi khí, ôm Nam Cung Kỳ trong ***g ngực, hai người song song ngã xuống ghế sô pha. Nam Cung Cửu đè lên Nam Cung Kỳ, đôi con ngươi đen như mực của hắn lẳng lặng nhìn mặt anh. Có chút thất thần nỉ non một câu. ” Kỳ, em thật là đẹp.”
“Tôi chỉ ôm em, tôi không nháo a.” Đầu Nam Cung Cửu tựa trong ngực Nam Cung Kỳ, âm thanh buồn buồn nói một câu. Nói thì nói như thế, thế nhưng chân phải lại không thành thật muốn chen vào giữa hai đùi Nam Cung Kỳ.
Nam Cung Kỳ nhận ra được hành động của Nam Cung Cửu, tâm bị hung hăng va vào một phát, đầu lập tức có chút vựng vựng. Ám chỉ rõ ràng như vậy, anh sao có thể coi như không hiểu chứ, cũng nên rõ ràng Tiểu Cửu muốn làm gì…… Chỉ là, chỉ là…… Việc này quá đột nhiên, anh có chút chưa chuẩn bị xong, lần trước là bởi vì uống rượu, ý thức hoàn toàn mơ hồ, mà ngày hôm nay bất đồng. Ngày hôm nay ý thức của anh đều là vô cùng rõ ràng, nghĩ tới buổi sáng hôm đó tỉnh dậy, cả người đau đớn giống như bị xe tải chèn qua vậy, trong lòng anh liền có một loại khiếp đảm cùng hoảng loạn không nói ra được. Ròng rã một tuần anh đều không xuống giường được, quá đau khổ, cả ngày uống cháo hoa……
“……” Hai chân Nam Cung Kỳ kẹp thật chặt, đem chân của hắn chắn bên ngoài, một động tác này, Nam Cung Cửu liền biết Kỳ đang không tiếng động cự tuyệt. Nhưng là, hắn không nghĩ từ bỏ, đều đã hai tháng rồi, hắn mới chỉ được ăn một lần. Mỗi ngày cùng Kỳ ngủ chung giường, hai người mỗi ngày đều chán ngán cùng nhau, nhìn thấy, sờ được, chính là ăn không được, vừa mới bắt đầu còn không có gì, mà theo thời gian chậm rãi thành dài, hắn đã bắt tâm khó chịu……
“Cái này, cái này Tiểu Cửu, cái kia nên nấu cơm” Nói xing, Nam Cung Kỳ liền chuẩn bị giằng co, nhưng là, lại bị Nam Cung Cửu đè chặt lại.
Nam Cung Cửu lẳng lặng nhìn thẳng vào mắt Nam Cung Kỳ. Âm thanh có chút hơi ai oán.”Kỳ, hiện tại mới bốn giờ chiều.”
Ách…… Mắt Nam Cung Kỳ không tự nhiên bắt đầu né tránh, thân thể bởi vì căng thẳng có chút cứng ngắc. “Cửu, cái kia, anh còn nhỏ……” Ăn nói linh tinh, Nam Cung Kỳ cũng không biết mình đang nói cái gì, hiện tại, anh chỉ muốn đứng lên, tránh khỏi tình cảnh lúng túng này.
“Ừm……” Nam Cung Cửu lẳng lặng nhìn Nam Cung Kỳ, nhẹ nhàng ừ một tiếng, biểu thị mình đang nghe. Để cho anh tiếp tục nói, trong đôi con ngươi đen như mực chợt lóe tia tiếu ý. Hắn ngược lại muốn xem xem, ngày hôm nay Kỳ có thể dùng lý do gì để đối phó, ngược lại, ngày hôm nay hắn chắc chắn là không để Kỳ chạy thoát.
Nghe Nam Cung Cửu đáp lại nghiêm túc như vậy, Nam Cung Kỳ nghẹn lời. Sắc mặt từ hơi phấn hồng dần dần đậm hơn.
“Cái gì? Kỳ, sao lại không nói tiếp?” Nam Cung Cửu lè lưỡi ra, lấy tâm thái đùa giỡn nhẹ nhàng liếm liếm tai Nam Cung Kỳ.
Thân thểNam Cung Kỳ lập tức có phản ứng, run run một chút, anh vội vàng đem đầu chuyển qua một bên. “Tiểu Cửu, đừng làm rộn.” Âm thanh có chút cảm giác xin tha ở bên trong.
“Kỳ, em mới vừa rồi muốn nói gì? Nói đến một nửa liền ngừng, tôi rất hiếu kì đấy.” Tay phải Nam Cung Cửu ôm lấy cổ Nam Cung Kỳ, ngoan ngoãn tựa đầu nằm ở cổ anh, còn nhẹ nhàng cọ cọ.
Hành động này làm cho Nam Cung Kỳ cảm thấy bên trong thân thể bốc lên một loại cảm giác hồi hộp có chút kỳ quái. Anh cố ý quên đi cảm giác đó. Ngữ khí có chút đông cứng “Nói cái gì?” Anh vừa nói cái gì?……
“Em vừa nói. Tôi còn nhỏ…… Sau đó em muốn nói cái gì? Kỳ, nói nhanh một chút, nói tôi liền buông em ra.” Ngữ khí của Nam Cung Cửu tràn ngập ý cười nhàn nhạt, lắng nghe kỹ còn có thể cảm giác được có chút giảo hoạt.
Bị Nam Cung Cửu nhắc nhở, Nam Cung Kỳ nghĩ tới. Thuận miệng liền tiếp một câu “Đối với thân thể không tốt thôi” lời nói này xong, Nam Cung Kỳ liền muốn cắn rớt đầu lưỡi của mình. Đây là đang nói cái gì a……
“Ha ha……” Tiếng cười thẳng thắn vui vẻ từ cổ Nam Cung Kỳ truyền đến.
“Không cho cười.” Thân thể Nam Cung Kỳ liền vùng vẫy một hồi, có chút gian nan đưa tay ra, chuẩn bị đẩy Nam Cung Cửu. Lại bị Nam Cung Cửu trở tay một lần nữa đè lại. Nam Cung Kỳ tức điên, hai mắt trừng Nam Cung Cửu “Tiểu Cửu, anh nói sẽ thả em ra.”
“Kỳ, Kỳ,……” Nam Cung Cửu không để ý tới Nam Cung Kỳ, đôi mắt đen như mực thản nhiên nhìn anh. “Tôi khó chịu, Kỳ, tôi khó chịu……” Vừa nói, đùi phải lại bắt đầu không thành thật muốn chen vào giữa hai đùi Nam Cung Kỳ.
Nhìn hai mắt Nam Cung Cửu, Nam Cung Kỳ không biết thế nào liền cảm giác lòng của mình có chút hoảng hốt, cũng quên mất muốn ngăn trở chân Nam Cung Cửu. Chờ lúc anh phục hồi tinh thần lại, tất cả đều đã muộn…… “Tiểu Cửu, anh làm cái gì.” Đưa tay ra, nhanh nắm lấy tay đang loạn động của Nam Cung Cửu.
“Kỳ, tôi khó chịu……” Đôi con ngươi đen của Nam Cung Cửu sáng lấp lánh nhìn thẳng vào Nam Cung Kỳ. Nam Cung Kỳ thất thần trong chốc lát. Trong đầu đột nhiên hiện ra hình anh lúc Tiểu Cửu hai tuổi thời điểm phải rời đi nhà anh. Một đôi con ngươi đen giống như bây giờ, lẳng lặng nhìn anh, bên trong là bi thương…… Anh rốt cuộc hiểu rõ, ánh mắt năm đó của Tiểu Cửu. Hóa ra, là bi thương không nói ra được……
Thừa dịp Nam Cung Kỳ thất thần, Nam Cung Cửu hai tay động tác nhanh chóng đem khuy áo của Nam Cung Kỳ cởi ra, lộ ra ***g ngực gầy gò trắng nõn của Nam Cung Kỳ, vừa nhìn một cái liền có cảm giác kích động đến chảy máu mũi. Kỳ của hắn, thật là đẹp……
“Tiểu Cửu……” Khẽ cắn làm cho xung kích tới thần kinh làm cho Nam Cung Kỳ hoàn hồn. Vừa nhìn tình cảnh trước mắt, Nam Cung Kỳ kém một chút liền muốn bất tỉnh. Tay lập tức giẫy giụa, muốn đẩy Nam Cung Cửu ra.
“Kỳ, Kỳ, tôi thật sự rất khó chịu.” Nam Cung Cửu nắm lấy tay phải Nam Cung Kỳ, cưỡng chế mang tay anh bỏ vào hạ thân của hắn, để cho Nam Cung Kỳ chính mình đi cảm thụ sự khó chịu của hắn.
Nam Cung Kỳ ngốc trệ, đầu trống rỗng……
……
“Kỳ.” Nam Cung Cửu cười đến rạng rỡ ôm lấy Nam Cung Kỳ uể oải không thể tả vào trong ***g ngực, đáy mắt tất cả đều là thần sắc thỏa mãn.
Nam Cung Kỳ nghe thanh âm lấy lòng này của Nam Cung Cửu, hết sức yếu ớt cho hắn một cái liếc mắt. Tiểu Cửu, người này, tuổi quá trẻ, làm sao đối với việc này cảm thấy như lang như hổ vậy?
“Kỳ, có đau hay không?” Hắn đã rất cẩn thận, những ngày qua ở trên mạng tra xét rất nhiều tư liệu. Không bao giờ còn là đứa nhỏ cái gì cũng không hiểu lúc trước nữa, những gì nên làm hắn đều đã vận dụng, Kỳ hẳn là sẽ không quá khó chịu đi……
“Không có chuyện gì.” Tuy rằng trong lòng có chút tức giận, nhưng nhìn bộ dạng đau lòng của Tiểu Cửu, Nam Cung Kỳ vẫn là nhẹ nhàng lắc lắc đầu. Chính là eo mỏi quá. Chết tiệt, thế này mà qua mấy năm nữa, Tiểu Cửu chân chính lớn rồi, anh liền không muốn sống nữa.
“Tôi đi nấu chút cháo hoa cho em nhé?” Nghe câu trả lời của Kỳ, tâm đang treo cao của Nam Cung Cửu rốt cục cũng được để xuống. Hắn biết là Kỳ tha thứ cho hắn.
“Tạm thời vẫn chưa đói, anh nhu nhu eo cho em, vừa xót vừa đau.” Hiện tại Nam Cung Kỳ ngay cả sức để xoay người cũng không có. Toàn bộ thân thể đều ở trong trạng thái vô lực.
“Được.” Nam Cung Cửu thận trọng xoay người Nam Cung Kỳ lại, sau đó hai tay sức mạnh vừa phải giúp anh ấn xoa. Qua mấy phút, Nam Cung Cửu liền nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Nam Cung Kỳ, trong đôi con ngươi đen như mực xuất hiện ánh sáng nhu hòa nhàn nhạt. Hắn đứng lên, động tác mềm nhẹ ôm lấy Nam Cung Kỳ vào phòng, đặt lên trên giường, giúp anh đắp kín chăn. Chuẩn bị vào bếp nấu chút cháo hoa, nhưng lúc vừa mới xoay người liền bị kéo lại.
“Anh đi đâu?” Nam Cung Kỳ mơ mơ màng màng mở mắt ra, liếc mắt nhìn Nam Cung Cửu. Thuận miệng hỏi một câu.
“Tôi sợ khi em tỉnh lại sẽ đói bụng, chuẩn bị đi nấu chút cháo.” Nam Cung Cửu quay đầu, ngồi xổm bên giường Nam Cung Kỳ, ở trên gương mặt của anh hôn một cái.
“Không cần, ngủ chung đi.” Liếc mắt nhìn Nam Cung Cửu, Nam Cung Kỳ lại lần nữa nhắm hai mắt lại, ngáp một cái. Buồn ngủ quá……
Nhìn dáng dấp Nam Cung Kỳ, tuy rằng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn thái độ khác thường của Kỳ cungg với bộ dáng ỷ lại của anh, trong lòng Nam Cung Cửu liền vui sướng hài lòng, cởi quần áo đổi thành áo ngủ, nhẹ nhàng vén chăn lên, hai tay đem Nam Cung Kỳ ôm vào trong ***g ngực, nhắm mắt lại, khóe miệng cười đến ngọt ngào hạnh phúc.
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
18 chương
68 chương
32 chương
11 chương
17 chương
312 chương
56 chương