Sau khi đi một vòng vườn hoa xong, Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang và Nam Cung Kỳ ba người chậm rì rì đi về nhà. Vừa mở cửa ra, một trận khí nóng đập vào mặt, Nam Cung Kỳ chà xát tay cười nói, “Trong nhà thật ấm áp, mau vào nhà đi, bên ngoài có gió!” “Ân, thân thể thật ra không cảm thấy lạnh, nhưng trên mặt cảm giác như băng giá vậy!” Quý Thần Quang vào phòng, cởi giầy ra đi dép trong nhà, khi đứng lên xoa xoa mặt mình, bàn tay nguyên bản được Quý Tiêu Dương ủ ấm nhất thời liền trở nên lạnh! “Đợi lát nữa rửa mặt bằng nước ấm, rồi uống chén trà nóng là được rồi!” Quý Tiêu Dương đóng cửa lại, đổi giày dắt tay trái của Quý Thần Quang, vuốt bàn tay lạnh như băng của cậu, mặt mày khẽ nhíu lại, lập tức dùng hai tay của mình ủ ấm cho cậu! “Nhanh lên, đến rửa mặt đi!” Nam Cung Kỳ đi vào phòng bếp, nhanh chóng giặt sạch một cái khăn bằng nước ấm, lấy một chậu nước ấm, cầm khăn mặt đặt lên bàn thủy tinh trong phòng khách, đối với hai người vẫn còn đứng ở cửa hô một câu! Trong nháy mắt thu hồi tầm mắt, trong lòng Nam Cung Kỳ hơi hơi tê rần: Nếu, Tiểu Cửu ở đây, đại khái cũng sẽ yên lặng giúp mình ủ ấm hai tay đi…… “Đến đây. Cám ơn Kỳ!” Quý Tiêu Dương nắm tay Quý Thần Quang bước nhanh vào phòng khách, đi tới trước bàn thủy tinh, buông tay đang dắt tay Quý Thần Quang ra, bỏ khăn mặt vào chậu giặt sạch một lần nữa, vắt khô rồi đặt vào trong tay Quý Thần Quang. “Thế nào? Thoải mái hơn không? Nếu không anh cho nước nguội thêm chút nữa!” “Không sao đâu ạ, thế này được rồi. Trong phòng hảo ấm áp.” Quý Thần Quang trả khăn mặt lại cho Quý Tiêu Dương, lúc chuẩn bị ngồi vào sô pha thì Nam Cung Kỳ pha ba chén trà, đặt trước mặt cậu, “Thần Thần, uống chén trà đi!” Quý Tiêu Dương rửa sạch hai tay mình, lau mặt một chút, bưng chậu cùng với khăn mặt vào phòng bếp! Một lát say, từ trong phòng bếp truyền đến một câu hỏi, “Thần Thần, có muốn ăn điểm tâm ngọt hay không?” “Có ạ!” Quý Thần Quang quay mặt về phía phòng bếp, nhanh chóng đáp lại một câu, tiếp theo còn nói thêm, “Anh hai ơi, em muốn ăn bánh đậu phộng!” Sau khi nói xong, ánh mắt Quý Thần Quang dừng trên người Nam Cung Kỳ bên cạnh, “Kỳ, anh muốn ăn cái gì?” Nam Cung Kỳ nghe Quý Thần Quang nói, hơi hơi hạ mắt xuống, “Anh nhớ ở trong tủ lạnh còn có một ít bí đỏ, liền làm bánh bí đỏ đi!” Nói về kỹ năng làm điểm tâm ngọt, Tiêu Dương còn muốn hơn anh ba phần! “Được, anh ơi, Kỳ muốn ăn bánh bí đỏ!” Quý Thần Quang cười gật gật đầu, quay đầu lại hướng về phía Quý Tiêu Dương hô một câu. “Ân. Anh biết rồi!” Quý Tiêu Dương đáp lại một câu, đóng cửa phòng bếp, lúc chuẩn bị làm điểm tâm, từ cửa sổ truyền đến một thanh âm ngoài ý muốn, “Boss, tôi muốn ăn bánh ngọt!” Quý Tiêu Dương hơi hơi sửng sốt, sau đó cười gật gật đầu, “Sát Hổ, anh đúng là một kẻ nghiện đồ ngọt!” Lỗ tai cư nhiên lại thính như vậy…… Còn chưa đến một tiếng, Quý Tiêu Dương liền làm xong đồ ngọt! Mở cửa phòng bếp ra, Quý Tiêu Dương bỏ tạp dề ra, thay quần áo khác, hướng về phía phòng khách hô một câu, “Kỳ, đến bưng hộ tôi một chút!” Lần này hắn làm rất nhiều, ngay cả phần của Mười Hai Tinh cũng làm! “Đến đây!” Nghe được thanh âm của Quý Tiêu Dương, Nam Cung Kỳ nhanh chóng buông chén trà, đứng lên đi về phía phòng bếp! Đem tất cả mấy món điểm tâm ngọt bưng đặt lên bàn thủy tinh trong phòng khách, dù phòng khách rất là rộng, cũng nhất thời bay lên một cỗ hương vị ngọt ngào thơm ngon,…… “Anh ơi, thơm quá! Bánh động phộng hôm nay giống như đặc biệt xốp giòn!” Quý Thần Quang nhịn không được, nuốt một ngụm nước miếng, vươn tay chịu đựng nóng cắn một miếng. “Chậm một chút, còn chưa có nguội, cẩn thận bỏng miệng!” Quý Tiêu Dương ngồi xuống bên người Quý Thần Quang, vươn ngón trỏ búng một cái lên trán của cậu! Đáy mắt tràn đầy sủng nịch. Toàn bộ đầu của Quý Thần Quang đều vùi vào trong lòng Quý Tiêu Dương, hít một cái thật sâu, “Anh hai, hương vị ngọt ngào trên người anh thật nồng, ngửi thật muốn ăn!” Quý Tiêu Dương hơi hơi sửng sốt, cúi đầu ngửi ngửi tay áo của mình, “Rõ ràng anh đã thay quần áo rồi mà! Quả thật là có chút. Hôm nay làm nhiều đồ, thời gian lại lâu, ở trong phòng bếp tất cả đều là hương vị ngột ngào!” “Anh hai thơm ngào ngạt làm cho cơn thèm ăn của em tăng mạnh!” Tay trái Quý Thần Quang ôm lấy vòng em Quý Tiêu Dương, trên mặt cười tươi như hoa, hai lúm đồng tiền nho nhỏ cũng xuất hiện. Quý Tiêu Dương nghe Quý Thần Quang nói, nhướn mày. Lời nói của Thần Thần đúng là ám muội mười phần…… Làm cho hắn rục rịch…… Đang lúc Quý Tiêu Dương chuẩn bị trêu chọc Quý Tiêu Dương, di động trong túi quần đột nhiên vang lên, Quý Tiêu Dương lập tức lấy di động ra, trong lòng ẩn ẩn đoán được là ai. “Mạc Dương, có tin gì mới sao?” “Tiêu Dương, đúng như cậu dự đoán, Hoàng Diệu Thiên quả thật gọi điện về Canada! Còn có, Tiêu Dương à, Hoàng Diệu Thiên đã đem theo Kỷ Nguyên thoát ra khỏi biệt thự rồi, cậu có biết không? “Biết! Đang ở trong bệnh viện ngoại ô phía bắc thành phố!” Quý Tiêu Dương không chút để ý đáp lại một câu, đáy mắt lóe lên sự lạnh lẽo. Quả nhiên…… Hắn chỉ biết lão hồ ly này sẽ không dễ dàng hết hy vọng như vậy! May là mình đã mệnh lệnh thủ hạ điều tra về số tiền phải bồi thường cho ‘X’…… Mạc Dương cầm di động trầm mặc vài giây mới mở miệng, “Vậy, Tiêu Dương cậu chuân bị làm như thế nào? Bước tiếp theo……” “Tôi sẽ làm như thế nào? Tôi ở ngay đây chờ, hắn sẽ tự đưa đến cửa!” Quý Tiêu Dương nhàn nhã cầm một miếng bánh bí đỏ cắn một ngụm. “Sao cậu biết?…… Hắn nhất định sẽ đến tìm cậu?” Mạc Dương theo bản năng truy hỏi một câu. “Mạc Dương, việc này thực dễ dàng có thể nghĩ ra đạo lý trong đó không phải sao?” Quý Tiêu Dương nghe câu hỏi của Mạc Dương, có điểm buồn cười! Mạc Dương cũng thế, Kỳ cũng vậy…… Như thế nào ở trước mặt mình thật giống như trở nên ngốc luôn vậy? Chuyện gì đều không tự suy nghĩ đã quay ra hỏi hắn. Rõ ràng thời điểm hắn không có ở bên, bọn họ có thể quản lý công ty đến gọn gàng ngăn nắp, không tìm ra được lỗi sai nào! Đáy mắt Mạc Dương hiện lên một tia mất tự nhiên…… Tiêu Dương người này quá sâu sắc, mỗi lần làm việc hắn chỉ có thể đoán được một hai phần, cho nên dần dần cũng hình thành thói quen thuận miệng liền hỏi! Này thật đúng là không phải chuyện tốt…… “Tôi biết rồi!” Ở trong lòng thanh tỉnh chính mình một chút, Mạc Dương liền hiểu rõ đạo lý ở trong đó! Thất Giác bởi vì chuyện bồi thường mà tạo thành việc tạm thời thiếu tài chính, cứ như vậy, Hoàng Diệu Thiên không có khả năng điều động người ở Canada sang đây hỗ trợ…… Bằng không, cho dù việc bên này thành công, trụ sở chính của mình ở bên kia cũng sẽ bị những người khác như hổ rình mồi ở bên chiếm lấy! Lại nói, trong đầu Hoàng Diệu Thiên cũng tự hiểu được, cho dù điều hơn phân nửa người ở Canada sang đây, phần thắng cũng không phải quá cao…… Kết hợp đủ loại lý do, kết quả cuối cùng là Hoàng Diệu Thiên chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp. Trừ phi, hắn buông tha cho Kỷ Nguyên…… “Ân. Mạc Dương giúp tôi chú ý tình huống bên Pháp một chút. Tôi nghĩ chuyện của Kỷ Nguyên sắp chấm dứt được rồi. Sau khi xong việc này, tôi sẽ cùng Thần Thần với một nhóm khác cùng nhau đi Pháp tìm Tiểu Cửu!” “Được, tôi vẫn luôn luôn chú ý chặt chẽ. Đến lúc đi thì nói cho tôi biết. Chúng ta cùng đi, dù sao chuyện chồng chất bên này cũng sắp xong rồi! Trước đó vài ngày Thiên Nhiễm còn ồn ào đòi sang bên đó tìm các cậu, tôi thấy không khí bên các cậu quá khẩn trương nên không cho sang! Miễn tăng thêm phiền toái không cần thiết. Nhanh chóng kết thúc việc này cũng tốt, đều có thể an tâm!” “Ha ha, đúng đó!” Quý Tiêu Dương cười nói một câu, sau đó liền ngắt điện thoại! Ôm Quý Thần Quang bên cạnh vào trong lòng. Chờ chuyện của Tiểu Cửu cũng xong rồi, hắn sẽ mang theo Thần Thần du lịch…… Chắc chắn, tiểu gia hỏa này sẽ thực thích! “Tiêu Dương, có phải sự tình sắp xong rồi hay không?” Nam Cung Kỳ nghe Quý Tiêu Dương nói chuyện, trong lòng cũng có chút để ý…… “Ân!” Quý Tiêu Dương nhướng mày mở mắt cười gật gật đầu. “Gọi bọn Sát Hổ vào ăn điểm tâm ngọt đi! Anh ta đã sớm thèm lắm rồi……” “Không cần, tôi đến đây!” Thanh âm Quý Tiêu Dương còn chưa dứt, Sát Hổ liền đẩy cửa đi vào! Tốc độ này thực làm cho người ta hoài nghi, hắn không phải là đã sớm chờ ở cửa để nghe Tiêu Dương nói…… “Vừa rồi tôi còn thấy kỳ quái sao Sát Hổ lại ngồi xổm ở cửa, hóa ra là boss lại cho anh ta ăn ngon! Dẫn con sâu tham ăn của anh ta đến đây.” Nhận được điện thoại của Nam Cung Kỳ, người của Mười Hai Tinh cũng lục tục tiến vào. Sau khi đi vào, lão đại của Mười Hai Tinh còn không quên trêu chọc Sát Hổ một chút! “Tôi cũng vừa nghĩ như thế xong!” Quý Tiêu Dương cười sang sảng. Sát Hổ người này cũng quá cường đại rồi. Người khác trêu chọc hắn cũng vậy, nhìn hắn cũng thế, hắn vẫn có thể như trước duy trì gương mặt băng sơn của mình, mặt không đổi sắc, phi thường bình tĩnh ăn bánh ngọt của mình! Ăn xong mấy món điểm tâm ngọt, Mười Hai Tinh lại rời đi, phòng khách náo nhiệt lại lâm vào vắng vẻ đìu hiu…… Nam Cung Kỳ thu dọn lại bàn ăn, Quý Thần Quang ngáp một cái, Quý Tiêu Dương khí định thần nhàn xem ti vi! Không đến ba phút sau, di động của Quý Tiêu Dương đặt trên bàn liền vang lên. Thời điểm vươn tay cầm lấy di động, khóe miệng Quý Tiêu Dương câu ra một nụ cười nhạt. “Quý tổng, lão gia của chúng tôi mong muốn được hẹn gặp ngài vào buổi chiều ngày mai!” “Nga?……” “Quý tổng, tôi nghĩ ngài đã có thể đoán được hết thảy! Buổi chiều ngày mai hai giờ lão gia của chúng tôi chờ ngài ở ‘Thượng Đảo’!” Quý Tiêu Dương nhìn ti vi đã tắt đi, có chút hơi hơi ngạc nhiên, rồi sau đó liền nhẹ nhàng cười, bỏ điện thoại vào trong túi quần. Nhìn không ra, lão nhân gia này thật là không đơn giản…… “Tiêu Dương, có phải Hoàng Diệu Thiên gọi điện thoại đến đây hay không?” Nam Cung Kỳ đem suy đoán trong lòng nói ra. Tiêu Dương không nói chuyện đó cho anh, anh chỉ có thể tự mình suy đoán…… “Ân, muốn hẹn gặp tôi ở ‘Thượng Đảo’ hai giờ chiều mai!” Quý Tiêu Dương bưng chén trà đã muốn nguội lên, nhấp một ngụm! Nam Cung Kỳ nghe xong, hơi hơi sửng sốt, chần chờ một chút mới mở miệng, “Tiêu Dương, không phải là hắn muốn thỏa hiệp với cậu đấy chứ?……” “Kỳ, việc này tự cậu cũng có thể suy nghĩ cẩn thận! Về sau không cần phải việc gì cũng đến hỏi tôi! Chính mình cũng phải tự hỏi nhiều một chút, kỳ thật cậu rất giỏi, giúp tôi quản lý công ty tốt như vậy! Lúc tôi có việc đi công tác, nhiều hợp đồng phải ký như vậy, cậu đều có thể làm được gần như hoàn mỹ! Cho dù không có tôi, cậu cũng có thể tự mình độc lập. Kỳ, cậu hẳn là biết điêm này! Có đôi khi, con người cũng phải tự tin một chút! Có lẽ là kiêu ngạo cũng được, tin tưởng chính mình là thứ nhất! Về sau đừng ở trước mặt tôi quên mất sự thông minh của mình nữa!” Quý Tiêu Dương nhìn thẳng vào mắt Nam Cung Kỳ, bình tĩnh nói. Kỳ thật hiện tượng này hắn đã sớm phát hiện, chính là không quá để ý, có đôi khi mình làm gì cũng rất sâu sắc, có rất ít người có thể đoán được! Nhưng ai biết được Kỳ lại phát triển thành như thế này, chuyện gì cũng phải tới hỏi hắn…… Nam Cung Kỳ nghe những lời này của Quý Tiêu Dương, trên mặt nháy mắt đỏ bừng, đáy mắt lóe lên sự bối rối. Cách một hồi lâu mới đưa suy nghĩ bình tĩnh trở lại, “Tôi biết rồi!” “Tốt lắm. Kỳ, tôi thực hy vọng có thể nhanh chóng nhìn thấy sự thay đổi của cậu!” Quý Tiêu Dương đứng lên vỗ vỗ bả vai Nam Cung Kỳ! Sau đó dùng động tác mềm nhẹ, bế Quý Thần Quang lên. Nhìn khuôn mặt lúc ngủ của Quý Thần Quang, thản nhiên nở nụ cười. Thật sự là con heo con, hết ăn lại ngủ, ngủ dậy lại ăn…… …… “Lão gia, đã gọi điện thoại rồi! Hẹn ở ‘Thượng Đảo’, hai giờ chiều mai!” Lão quản gia nói với Hoàng Diệu Thiên đang cúi đầu suy nghĩ sâu xa. Hoàng Diệu Thiên ngẩng đầu, lúc đang chuẩn bị nói chuyện, dư mắt liền nhìn thấy cửa phòng phẫu thuật được mở ra. Nhanh chóng đứng lên đi về phía phòng phẫu thuật, đi đến trước giường bệnh của Kỷ Nguyên, một bên nhìn bộ dáng của Kỷ Nguyên, một bên hỏi thuộc hạ bên cạnh mình, “Thế nào? Phẫu thuật thành công không?” “Lão đại, xin hãy yên tâm! Phẫu thuật vô cùng thành công. Nhưng phải nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt để quan sát một tuần! Nếu không có tình huống ngoài ý muốn nào là có thể chuyển đến phòng bệnh thường! Sau đó nhiều nhất là một tháng lại có thể sinh long hoạt hổ!” “Tốt, tốt, cậu giúp tôi chăm sóc Tiểu Nguyên! Nếu xảy ra chuyện gì, hậu quả cậu tự biết……” Hoàng Diệu Thiên nhìn Kỷ Nguyên được đẩy vào trong phòng chăm sóc đặc biệt, lúc này mới thu hồi tầm mắt, nhìn nam tử mặc áo blu trắng trước mặt, nghiêm khắc nói một câu! Nam tử mặc áo blu trắng nhẹ nhàng cười, “Lão đại cứ yên tâm giao Kỷ Nguyên cho tôi!” Lão quản gia ở một bên nhẹ nhàng thở phào một hơi, cười đi tới bên người Hoàng Diệu Thiên, “Lão gia, hiện tại cuộc phẫu thuật của Tiểu Nguyên đã thành công rồi, ngài cũng nên nghỉ ngơi một chút, từ lúc xuống máy bay đến giờ cũng gần mười mấy tiếng rồi!” “Được, về khách sạn!” Sau khi Hoàng Diệu Thiên biết Kỷ Nguyên không có việc gì, người cũng có vẻ có tinh thần hơn rất nhiều. Phi thường quyết đoán nói một câu.