Độc Gia Chuyên Sủng
Chương 154
Ở bên ngoài, Duy tổng còn thật sự chăm chú xem tư liệu trong tay, nhưng trong lòng lại là lửa giận ngùn ngụt: Chết tiệt, Kỷ Nguyên ngay cả làm giả bẫy cũng không thể hoàn thành hoàn mỹ được! Còn phải làm cho anh ta đến nghĩ biện pháp che lấp!
Ước chừng năm phút đồng hồ sau, Duy tổng đặt tư liệu lên mặt bàn, nhìn Quý Tiêu Dương mở miệng nói: “Về những điều ngoài ý muốn mà Quý tổng nói, kỳ thật hoàn toàn có thể tránh đi!”
Quý Tiêu Dương vừa nghe, mặt mày khẽ nhăn lại, có chút kinh ngạc, “Duy tổng, lời này nói như thế nào?”
Duy tổng hé miệng cười yếu ớt, ánh mắt lẳng lặng cùng Quý Tiêu Dương nhìn nhau một giây, sau đó đứng dậy đi tới bên người Quý Tiêu Dương, kéo một cái ghế dựa bên cạnh hắn, hai người sóng vai mà ngồi. Đặt tư liệu trong tay đến trước mặt Quý Tiêu Dương, “Quý tổng, cậu xem, cậu làm dự toán như này……”
Tinh thần Quý Thần Quang có chút hoảng hốt, cậu không có chú ý Duy tổng cùng Quý Tiêu Dương rốt cuộc nói cái gì. Tư duy của cậu vẫn dừng ở cảnh tượng Duy tổng đối diện anh hai……
Cậu không biết anh hai có chú ý tới hay không! Nhưng là cậu cảm giác được…… Trong nháy mắt kia, đáy mắt Duy tổng lóe lên, giống như một con sói đang rình con mồi của mình…… Hợp đồng này, anh hai không thể ký! Trực giác nhắc nhở cậu trong đó khẳng định có cạm bẫy rất lớn! Hơn nữa, anh hai cũng là con mồi trong đó…… Cậu không thể để anh hai lâm vào nguy hiểm được, cậu phải nghĩ biện pháp ngăn cản anh hai! Nhưng nên làm cái gì bây giờ? Tầm quan trọng của hợp đồng này, cậu rất rõ ràng! Anh hai vẫn đều luôn tự mình làm tất cả mọi chuyện liên quan đến hợp đồng này. Cậu nên làm thế nào để thuyết phục anh hai buông tha nó đây?……
Tay Quý Thần Quang đặt dưới bàn gắt gao nắm chặt lấy nhau! Khẽ cúi mặt, đáy mắt lóe lên lo lắng cùng bối rối……
Nam Cung Kỳ nguyên bản còn đang chăm chú nghe Duy tổng giải thích, khóe mắt đột nhiên liền thấy Quý Thần Quang khác thường, trong lòng có chút giật mình. Thần Quang, này đột nhiên là làm sao vậy? Nhìn thế nào cũng thấy Thần Quang hình như rất là khó chịu?……
“Thần Quang, em làm sao vậy? Có phải là không thoải mái hay không?” Nhìn vài giây, trong lòng Nam Cung Kỳ vẫn là ẩn ẩn có chút lo lắng, liền nghiêng đầu khẽ hỏi Quý Thần Quang. Khi vươn tay nắm lấy bàn tay Quý Thần Quang, trong lòng Nam Cung Kỳ nhất thời căng thẳng. Như thế nào lòng bàn tay lại chảy nhiều mồ hôi lạnh như vậy! “Thần Quang, em làm sao vậy? Làm sao khó chịu? Nói cho anh biết đi!”
Quý Tiêu Dương cùng Duy tổng hai người đang khí thế ngất trời thảo luận xem làm như thế nào để mấy việc ngoài ý muốn này giảm tính nguy hại xuống mức thấp nhất thì bỗng nhiên bên tai vang lên thanh âm có chút lo lắng của Nam Cung Kỳ. Nghe nội dung thì là về Thần Thần…… Trong lòng ‘lộp bộp’ một tiếng! Lập tức cười có lỗi với Duy tổng. Quay đầu ôm Quý Thần Quang vào trong ngực. Quý Tiêu Dương chạm vào lòng bàn tay đầy mồ hôi lạnh của Quý Thần Quang, trong lòng căng thẳng! “Thần Thần, sao em lại ra nhiều mồ hôi lạnh như vậy. Làm sao khó chịu? Nói cho anh hai!”
“Không, anh hai, em muốn về nhà!” Quý Thần Quang tựa đầu ngồi trong lòng Quý Tiêu Dương, hữu khí vô lực nói. Cậu vừa mới suy nghĩ lâu như vậy mà cũng không nghĩ ra được biện pháp gì! Cậu không biết nên làm thế nào để thuyết phục anh hai! Về hợp đồng này, về âm mưu bên trong, cậu một mực không biết! Chỉ bằng trực giác, rất khó làm cho mọi người tin tưởng! Dù sao, vì để hợp đồng này thành công, công ty đã tiêu phí rất nhiều tâm huyết…… Khổ sở chưa từng có bao giờ từ trong lòng trào ra…… Anh hai rõ ràng có nguy hiểm, nhưng là cậu không tìm thấy nguy hiểm ở nơi nào…… Làm sao bây giờ?
“Được, được, Thần Thần, chúng ta về nhà! Anh hai mang em về nhà. Kỳ, lập tức gọi Tôn Hàn tới biệt thự!” Quý Tiêu Dương ôm lấy Quý Thần Quang, nói với Nam Cung Kỳ Sau đó quay đầu, cười xin lỗi với Duy tổng, “Duy tổng, thật sự là ngượng ngùng! Ngày khác tôi sẽ tìm thời gian, chúng ta từ từ trao đổi tiếp!” Nói xong, Quý Tiêu Dương liền ôm Quý Thần Quang, vội vàng rời khỏi phòng họp! Trong lòng như là kiến bò trong chảo nóng!
Nam Cung Kỳ nhanh chóng lấy di động ra, gọi điện cho Tôn Hàn. Nói cho hắn biết có chuyện gấp, lập tức chạy tới biệt thự! Ngắt điện thoại, Nam Cung Kỳ nhanh chóng sửa sang lại tư liệu trên bàn, sau đó cười xin lỗi với Duy tổng rồi chạy ra khỏi phòng họp, đuổi theo Quý Tiêu Dương.
Trong phòng họp, Duy tổng vẻ mặt lo lắng nhìn mặt bàn……
“Anh ơi, không cần gọi bác sĩ, em không sao!” Quý Thần Quang được Quý Tiêu Dương đặt ở ghế phó lái, nói với Quý Tiêu Dương đang ngồi ở ghế lái một câu.
“Ngoan, Thần Thần, em nghỉ ngơi mấy phút trước đi, anh hai lập tức mang em về nhà!” Quý Tiêu Dương vừa nói, vừa cẩn thận giúp Quý Thần Quang thắt dây an toàn. Sau đó cắm chìa khóa, khởi động xe, chậm rãi ra khỏi bãi đỗ xe, chạy về biệt thự!
Nam Cung Kỳ vừa mới chạy đến bãi đỗ xe liền nhìn thấy xe Quý Tiêu Dương như một cơn gió biến mất ở chỗ rẽ. Anh hơi chần chờ nửa giây liền lập tức đi tìm xe của mình, lên xe lái về biệt thự!
“Anh hai, em thực sự không có việc gì!” Nhìn Quý Tiêu Dương lái với tốc độ trước nay chưa từng có, trong lòng Quý Thần Quang càng thêm khẩn trương……
Quý Tiêu Dương không nói gì, ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú đường phía trước, tốc độ không những giảm mà còn tăng thêm! Hắn không thể dễ dàng để Thần Thần ở trước mặt hắn có cái gì ngoài ý muốn! Bộ dáng Thần Thần vừa rồi đã dọa hỏng hắn!
Thấy anh hai không để ý đến mình! Quý Thần Quang khổ sở cúi đầu, nghịch nghịch ngón tay của mình…… Trong lòng một mảnh mờ mịt! Nếu đợi lát nữa nói với anh hai, bảo anh ấy không cần ký cái hợp đồng kia, anh hai có thể sẽ nổi giận hay không? Có thể hay không nghĩ là cậu cố ý giả bệnh làm cho anh ấy sốt ruột……
Ở lúc Quý Thần Quang ngẩn người, Quý Tiêu Dương đã muốn lái xe vào biệt thự, xuống xe, ôm Quý Thần Quang đang ngây ngốc vào sô pha trong phòng khách! “Thần Thần, không sợ! Tôn Hàn lập tức sẽ tới đây!” Hai tay Quý Tiêu Dương gắt gao xoa xoa hai tay lạnh như băng của Quý Thần Quang!
“Anh hai, em thực sự không có việc gì!” Quý Thần Quang ngẩng đầu, nhìn mặt Quý Tiêu Dương, nghiêm túc nói. Trên lông mi thật dài dính bọt nước!
Quý Tiêu Dương đau lòng ôm Quý Thần Quang vào trong lòng, cúi đầu hôn lên khóe mắt cậu, “Ừ, Thần Thần không có việc gì! Nhưng Tôn Hàn lập tức sẽ đến đây, để cho cậu ta kiểm tra Thần Thần một chút! Như vậy anh hai cũng an tâm!”
“Anh hai, em thực sự không có việc gì! Anh hai, em chỉ là……” Quý Thần Quang ngửa đầu nhìn Quý Tiêu Dương. Muốn nói lại thôi…… Một đôi tay gắt gao nắm lấy vạt áo Quý Tiêu Dương, tựa hồ lúc này cậu cảm thấy thực không an toàn……
“Boss!” Cùng Nam Cung Kỳ tiến vào là một nam tử mặc một thân quần áo hưu nhàn màu trắng, đeo một cái mắt kính không gọng! Vẻ mặt cùng hơi thở nho nhã, hảo một khiêm khiêm tiếu quân tử! (không hiểu lắm, chung quy lại nó là một phần trong đạo của người quân tử)
“Tôn Hàn, cậu đã đến rồi!” Quý Tiêu Dương đối với Tôn Hàn cười khẽ gật gật đầu. Sau đó cúi đầu nhẹ giọng nói một câu với Quý Thần Quang, “Thần Thần, em để cho Tôn Hàn kiểm tra toàn thân một lần! Cho dù thực không có việc gì, cũng có thể để anh hai không lo lắng nữa!”
Quý Thần Quang nhẹ cúi đầu, trầm mặc không nói……
“Thần Thần!” Quý Tiêu Dương ở bên tai Quý Thần Quang nhỏ giọng gọi một tiếng, thanh âm có vô hạn ôn nhu cùng lo lắng!
“Vâng!” Một lát sau, Quý Thần Quang mới yếu ớt trả lời một tiếng, “Anh hai, em thực sự không có việc gì!” Ở thời điểm đứng lên, ánh mắt Quý Thần Quang sáng trong suốt nhìn Quý Tiêu Dương.
“Ân, anh hai biết!” Quý Tiêu Dương vươn tay vuốt vuốt tóc Quý Thần Quang, cười cưng chiều! Cho dù thực sự không có việc gì, hắn cũng vô pháp an tâm! Bộ dáng Thần Thần vừa rồi dọa hỏng hắn…… Hắn phải nhìn thấy Tôn Hàn kiểm tra mới yên tâm được!
Qua nửa giờ, Quý Thần Quang cùng Tôn Hàn đồng thời từ trong phòng đi ra, Tôn Hàn đi tới trước mặt Quý Tiêu Dương. “Boss, thân thể nhị thiếu gia không có gì trở ngại, chính là vừa rồi cảm xúc dao động quá mức, làm cho thân thể có chút không chịu nổi! Nghỉ ngơi một hai ngày là được!”
“Tôi biết rồi, Tôn Hàn cậu về trước đi!” Quý Tiêu Dương cười nhẹ với Tôn Hàn, vươn tay vỗ vỗ bờ vai hắn!
Trong nụ cười của Tôn Hàn còn có điểm được nhìn kịch vui, gật gật đầu. Sau đó chậm rì rì ra khỏi biệt thự! Boss nhà hắn a, thật đúng là nhìn không ra……
“Anh hai……” Im lặng một phút đồng hồ, Quý Thần Quang có chút sợ hãi vươn tay kéo kéo tay áo Quý Tiêu Dương, thanh âm nhược nhược……
Ánh mắt Quý Tiêu Dương lẳng lặng nhìn thoáng qua Quý Thần Quang, sau đó vươn tay ôm cậu ngồi lên sô pha. “Thần Thần, có phải vừa rồi ở trong phòng họp, em phát hiện ra cái gì đó đúng không?”
Quý Thần Quang trầm mặc một chút, gật gật đầu…… Tay lại nhẹ nhàng thu vào vò vò góc áo của mình. Quý Tiêu Dương nhìn bộ dáng này của Thần Thần liền biết cậu có chuyện muốn nói, liền ôm câu lẳng lặng chờ Thần Thần mở miệng……
Nam Cung Kỳ nhìn không khí này, có điểm cổ quái. Hẳn là nói, thái độ của Thần Quang có điểm cổ quái…… Suy nghĩ một chút, Nam Cung Kỳ liền đứng lên, pha ba chén trà xanh, đặt lên bàn thủy tinh. “Uống chén trà nóng cho ấm đi.”
Quý Thần Quang nhìn thoáng qua chén tra tỏa nhiệt khí, có chút thất thần, không tự giác thốt ra: “Anh hai, không thể, cũng không được ký cái hợp đồng kia……”
Quý Tiêu Dương hơi sửng sốt, “Vì cái gì? Thần Thần, em phát hiện ra chuyện gì sao?” Hợp đồng này, đến hiện tại là thời khắc mấu chốt, quan trong nhất, có thể nói là tên đã lên dây không thể không bắn…… Trừ phi là có nguy hiểm gì đó trí mạng, như vậy hắn mới có thể vì lo lắng mà bỏ! Vì hợp đồng này, công ty đã cố gắng hơn nửa năm, về phần tài chính, cũng đã bỏ ra gần một nghìn vạn……(10.000.000CNY =3 5.480.168.000VND > hãy giết con đi) Hiện tại hết thảy đều đã chuẩn bị xong xuôi. Nếu đột nhiên nói bỏ chỉ sợ tất cả những nhân viên tham gia lần đầu tư này đều kịch liệt phản đối……
“Anh hai, em…… trực giác của em, hợp đồng này là một cạm bẫy rất lớn…… Anh hai, em cảm giác được, Duy tổng kia, anh ta……” Quý Thần Quang cúi đầu, lúng ta lúng túng, thanh âm càng nói càng nhỏ……”Anh ta, đối với anh có tâm tư khác……”
“Thần Thần, em có thể hay không quá nhạy cảm? Duy tổng anh ta là người đã có vợ con rồi! Con của anh ta anh cũng đã từng gặp mặt, năm tuổi, bộ dạng rất đáng yêu, giống như em lúc nhỏ vậy! Hơn nữa, anh cũng đã từng trò chuyện với vợ anh ta, là một nữ nhân rất giỏi!” Quý Tiêu Dương trầm mặc một phút đồng hồ mới mở miệng nói chuyện!
“Đúng, Thần Quang, người ngoại quốc tương đối nhiệt tình. Nếu em gặp vợ của anh ta, em cũng sẽ cảm thấy như vậy. Lúc trước, lần đầu tiên bọn anh gặp đã từng bị cô ấy cho một cái ôm thật lớn!” Thanh âm Nam Cung Kỳ lúc này mang theo ý cười nhàn nhạt!
“Em……” Không phải! Quý Thần Quang ở trong lòng hò hét! Nhưng là cậu không biết phải nói như thế nào! Duy tổng này, tâm tư của anh ta che dấu quá sâu! Rất kho để cho người ta phát giác!
“Anh hai, không cần ký cái hợp đồng kia!” Trong lòng Quý Thần Quang đã muốn gấp thành một đoàn, suy nghĩ của cậu cũng bị ảnh hưởng. Không biết nên nói như thế nào với anh hai, chỉ có thể nhìn Quý Tiêu Dương làm cho anh ấy đừng ký hợp đồng!
“Thần Thần, đừng nóng vội, bình ổn cảm xúc của em trước đã! Có thể nói cụ thể phát hiện của em một chút không?” Quý Tiêu Dương nghe Quý Thần Quang nói, trong lòng ẩn ẩn có một tia ngờ vực vô căn cứ. Thần Thần có thể hay không quá mức mẫn cảm! Hắn ở trong đầu hồi tưởng một lần, mặc kệ là bình thường nói chuyện hay gì, hắn đều không phát hiện ra loại tâm tư khác mà Thần Thần nói……
“Anh hai, anh phải tin tường em! Anh trăm vạn lần đừng ký cái hợp đồng kia. Nếu không, anh trước tiên kéo dài thời gian ký hợp đồng cũng được! Em cảm giác được, Duy tổng này không có ý tốt!” Quý Thần Quang nhìn Quý Tiêu Dương, trong đôi mắt sáng trong suốt lóe lên sự nghiêm túc! Cậu không có xem hợp đồng, cũng không rõ ràng cái hợp đồng kia, hiện tại cậu chỉ biết trong cảm xúc của Duy tổng kia xuất hiện dao động âm mưu!
Nhưng là chỉ là lời nói…… cũng rất khó làm cho người ta tin tưởng Quý Thần Quang! Bởi vì Duy tổng che dấu hết thảy quá sâu, quá hoàn mỹ! Đến bây giờ, biện pháp duy nhất chỉ có thể tìm được lỗ hổng trong hợp đồng! Trong lòng Quý Thần Quang cũng rõ ràng như vậy. Nhưng là tìm không được……
PS1: hôm nay đi học về mệt tưởng chớt rồi:( cũng định tự cho bản thân một ngày nghỉ, cơ mà nghĩ đến các nàng ngày ngày theo dõi lại nhịn không được mò lên ngồi edit rồi up:3 các nàng đọc vui vẻ nhiaa
PS2: thực sự là cái chuyện này có quá nhiều nhân vật nam:(( nên chắc ta để đại từ là ‘hắn’ hết. các nàng thấy sao?
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
18 chương
68 chương
32 chương
11 chương
17 chương
312 chương
56 chương