Độc Gia Chuyên Sủng
Chương 136
Buổi sáng bảy giờ, theo đồng hồ sinh học, Quý Tiêu Dương mở mắt. Cúi đầu nhìn Quý Thần Quang trong lòng. Thần Thần ngủ thật say, mặt mày che kín hạnh phúc thản nhiên, chăn ấm áp làm cho hai má trắng nõn của cậu đỏ bừng, lông mi thật dài mềm mại nhẹ rung, môi hơi chu lên, bộ dáng kia giống như là đang không tiếng động hôn cái gì đó. Quý Tiêu Dương nhìn nhìn, khóe miệng giơ lên thành một nụ cười cưng chiều, cúi đầu ở trên môi Quý Thần Quang hôn một cái.
Sau đó yên lặng không một tiếng động xốc chăn lên xuống giường, đứng ở bên giường mềm nhẹ đắp lại chăn cho Quý Thần Quang. Lúc này mới xoay người nhẹ bước vào phòng tắm. Hai mươi phút sau, Quý Tiêu Dương từ phòng tắm đi ra, đã mặc xong âu phục! Chuẩn bị tất cả xong, đi tới trước giường Quý Thần Quang, nhìn thụy nhan của cậu, không tiếng động nở nụ cười!
(): khuôn mặt đang ngủ. để thụy nhan cho đáng iu:3
Hôm nay hắn có rất nhiều việc quan trọng, giữa trưa sợ là không thể trở về, thậm chí buổi tối có khả năng phải làm việc đến bảy tám giờ. Bữa sáng của Thần Thần hẳn là Kỳ đã chuẩn bị tốt. Điểm tâm bánh ngọt các loại đêm qua hắn cũng đã làm mấy phần, cả cơm trưa cho Thần Thần hắn cũng đã chuẩn bị xong! Chờ đến buổi tối bọn họ hoàn thành xong công việc sẽ trở về cùng Thần Thần ăn cơm chiều. Nếu không kịp có lẽ phải ra hàng ăn! Thần Thần, ngoan ngoãn ở nhà chờ anh hai! Quý Tiêu Dương cúi đầu hôn lên trán Quý Thần Quang một cái. Lúc này mới cười thỏa mãn tiêu sái ra khỏi phòng!
“Tiêu Dương, buổi sáng tốt lành!” Nam Cung Cửu đã muốn đặt bữa sáng lên bàn cơm, Nam Cung Kỳ vừa vặn rửa sạch tay, đang từ phòng bếp đi ra, liền nhìn thấy Quý Tiêu Dương đang chuẩn bị đi vào nhà ăn. Cười khẽ chào hỏi một tiếng! Thanh âm ôn hòa mang theo ý cười ấm áp.
“Buổi sáng tốt lành, Kỳ, Tiểu Cửu!” Quý Tiêu Dương ngồi xuống ghế, cười chào một tiếng đối với Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu đối diện. Loại ấm áp thản nhiên như gia đình bình thường này, bọn họ đều phi thường quý trọng!
“Thần Quang còn chưa dậy đi?” Nam Cung Kỳ lấy cốc sữa uống một ngụm, ngẩng đầu hỏi Quý Tiêu Dương ở đối diện.
Quý Tiêu Dương dừng động tác ăn bánh bí đỏ, cười ôn nhu mà sủng nịch “Ừ. Thần Thần còn đang ngủ! Không có việc gì, cứ để cho em ấy ngủ nhiều một chút. Miễn cho một mình ở nhà lại nhàm chán!” Vốn Linh Thiên Nhiễm cùng Mạc Dương ở đây thì Thần Thần còn có bạn chơi. Nhưng là hôm qua Mạc Dương nói hắn cũng nên trở về xử lý một đống chuyện chất như núi, Linh Thiên Nhiễm tự nhiên cũng liền đi theo! Hiện tại ba người bọn họ đều phải đi làm, cũng chỉ phải để Thần Thần một mình một người ngốc trong nhà! Tuy rằng Quý Tiêu Dương có âm thầm phân phó thủ vệ. Nhưng mấy người kia cũng không thể dễ dàng bạo quang! (ý nói xuất hiện ngoài ánh sáng)
“Ân. Tôi đã chuẩn bị tốt một phần bữa sáng cho em ấy rồi. Còn có cơm trưa, tôi cũng đã chuẩn bị một phần! Tôi nghĩ buổi tối làm việc nhanh một chút, hẳn là không sai biệt lắm có thể trở về!” Nam Cung Kỳ đẩy kính mắt gọng bạc của mình, vừa nói vừa ăn cháo trong tay!
“Anh hai, anh cư nhiên không gọi em dậy, thiếu chút nữa liền bỏ lỡ bữa sáng rồi!” Trên người Quý Thần Quang còn mặc áo ngủ, vội vội vàng vàng chạy tới nhà ăn, ngồi xuống bên cạnh Quý Tiêu Dương.
“Thần Thần, sao em đã dậy rồi?” Quý Tiêu Dương có điểm kinh ngạc! Vừa rồi khi xuống lầu, Thần Thần vẫn còn ngủ say như vậy, như thế nào ngắn ngủi không đến năm phút đồng hồ liền tỉnh?……
Quý Thần Quang cắn một miếng bánh bí đỏ, nghe câu hỏi của Quý Tiêu Dương, tùy tay lấy cốc sữa của Quý Tiêu Dương, hung hăng uống một ngụm, nuốt miếng bánh xuống, lúc này mới thở hổn hển trả lời “Ngày hôm qua rõ ràng đã nói tốt lắm rồi. Hôm nay em cũng phải đi làm! Ngày đầu tiên, không thể muộn!”
“Thần Thần, em ăn từ từ thôi. Đừng nóng vội!” Quý Tiêu Dương nhìn bộ dáng tham ăn của Quý Thần Quang, nhanh chóng đưa bát cháo trong tay mình tới trước mặt cậu “Nào, ăn chút cháo trước đi! Cho dù là muốn đi làm, cũng không cần phải vội vội vàng vàng như vậy, cứ ăn từ từ thôi!” Quý Tiêu Dương nghĩ đến đêm qua, Thần Thần chính là nhất thời nói ra việc đó, không nghĩ tới tiểu gia hỏa này thật đúng là đặt việc đó trong lòng.
Nam Cung Kỳ thấy Quý Thần Quang ngồi xuống bàn cơm, nhanh chóng đứng lên đi vào trong bếp, lấy bữa sáng của cậu bưng lên bàn “Thần Quang, ăn từ từ, ở đây vẫn còn!”
“Không phải tám giờ đi làm sao?” Quý Thần Quang buông cái bát trống rỗng đã bị cậu ăn hết sạch, có chút nghi hoặc hỏi Quý Tiêu Dương bên cạnh. Cậu nghe được người khác nói đều là tám giờ phải đi làm! Hơn nữa, ở nhà quả thật cũng có vài lần nhìn thấy anh hai vội vội vàng vàng ra ngoài lúc tám giờ!
“Là tám giờ rưỡi! Hiện tại còn năm mươi hai phút. Cho nên Thần Thần cứ ăn từ từ, không sao đâu! Đừng có vội!” Quý Tiêu Dương vươn tay vuốt vuốt tóc Quý Thần Quang “Còn có điểm tâm ngọt, có muốn ăn không?” Vốn nghĩ mấy món điểm tâm ngọt cùng bánh ngọt là chuẩn bị hôm nay để cho Thần Thần ở nhà ăn. Nếu Thần Thần hôm nay cũng theo đi làm, như vậy mấy món này hiện tại có thể ăn! Nhiều như vậy, cũng có thể đóng gói mang đến công ty đi, để Thần Thần ăn!
“Không cần, em ăn thế này là đủ rồi!” Quý Thần Quang ăn nốt miếng bánh mỳ trong tay, lúc này mới mở miệng trả lời Quý Tiêu Dương. Cậu đã ăn ba cái bánh bí đỏ, hai bát cháo, một cái bánh mì, một ly sữa. Có thể…… Cho dù hôm nay làm việc cả một buổi sáng, hẳn là sẽ không thấy đói bụng! Quý Thần Quang vuốt vuốt cái bụng đã muốn căng đến có chút không thể chống đỡ của mình, âm thầm nghĩ! Lần đầu tiên ăn nhiều như vậy, ân, có điểm khó chịu…… Bất quá nghe anh hai nói, làm việc là một chuyện rất là hao tâm tốn sức! Đợi lát nữa bắt đầu làm việc hẳn là sẽ tốt!
“Anh ơi, em trở về phòng thay quần áo! Các anh chờ em một chút!” Quý Thần Quang đứng lên, không chờ Quý Tiêu Dương trả lời liền đặng đặng đặng chạy lên lầu hai. (): tiếng bước chân chạy
“Thần Quang rất hưng phấn!” Nam Cung Kỳ chậm rãi uống hết sữa, nhìn bóng dáng Quý Thần Quang, trêu tức nói.
“Ân. Thật không ngờ em ấy lại để bụng chuyện này như vậy!” Quý Tiêu Dương cũng có chút kinh ngạc. Đối với việc đi làm này, không nghĩ tới Thần Thần cư nhiên dụng tâm như thế!
Im lẳng nửa phút sau, Nam Cung Kỳ một bên thu thập bát đũa, một bên thản nhiên nói. “Tôi nghĩ Thần Thần là muốn dùng năng lực của chính mình, chứng minh điều gì đó!”
“Tôi biết!” Quý Tiêu Dương đứng lên, cũng giúp thu thập bàn ăn. Hắn biết trong lòng Thần Thần suy nghĩ cái gì…… Kỳ thật như vậy cũng tốt! Dù sao, hắn có thể bắt buộc cấp dưới chấp nhận Thần Thần. Nhưng là không thể bắt buộc bọn họ tôn trọng Thần Thần! Nếu Thần Thần có thể làm được việc gì khiến cho bọn họ mở rộng tầm mắt như vậy hắn cũng không cần đi nói rõ làm gì nữa. Này xem ở trong mắt người khác, tự nhiên cũng sẽ bỏ ngăn cách trong lòng, chân thành chấp nhận Thần Thần của hắn……
Chính là, hắn luyến tiếc bảo bối của hắn phải đi chịu khổ! Thần Thần chỉ cần đi theo hắn nhìn ý tứ người khác là tốt rồi…… Về phần cấp dưới của hắn nhìn như thế nào, hắn tự có biện pháp thu phục……
Bất quá chuyện này không thể để cho Thần Thần biết được! Thần Thần tiểu gia hỏa này nếu biết lại để tâm vào mấy chuyện vụn vặt……
Nhưng mà, Thần Thần của hắn cũng thật khả ái!…… Đi làm liền đi làm đi, hắn rất vui vì Thần Thần mỗi giây mỗi phút đều ở bên người hắn! Vừa nghĩ thôi trong lòng liền vui sướng rồi!
“Anh hai, Kỳ, Tiểu Cửu, có thể đi rồi!” Quý Tiêu Dương cũng không mua cái gì mà chính trang cho Thần Thần! Toàn bộ đều là lấy sự thoải mái làm chính! Cho nên hôm nay Thần Thần đi làm, vẫn như trước mặc một thần quần áo hưu nhàn thoải mái. Bất quá, phương diện màu sắc thì sáng như ánh mặt trời vậy, nhìn qua mười phần mười hấp dẫn ánh mắt người khác!
(): trang phục chính thức, âu phục
“Thần Quang hôm nay ăn mặc thật đẹp!” Nam Cung Kỳ cao thấp nhìn Quý Thần Quang một lượt, cười trêu ghẹo!
Quý Thần Quang có điểm ngượng ngùng, vươn tay gãi gãi đầu mình “Ngày đầu tiên đi làm, em phải biểu hiện tình thần một chút!”
“Không sai, không sai, tốt lắm!” Nam Cung Kỳ nghe thế, cười càng thêm vui vẻ!
Trong lòng Quý Tiêu Dương đã có điểm ấm ức…… Thần Thần ăn mặc chói mắt như vậy, vạn nhất ở công ty chiêu hoa dẫn điệp thì làm sao bây giờ…… Chỉ cần nghĩ đến những ánh mắt mà những nữ nhân trong công ty nhìn mình, sau đó nghĩ đến những nữ nhân đó dùng ánh mắt ấy để nhìn Thần Thần của mình…… Sắc mặt Quý Tiêu Dương lập tức trầm xuống!
(): mời hoa gọi bướm
“Anh ơi, không tốt sao?” Quý Thần Quang nhìn sắc mặt Quý Tiêu Dương rõ ràng có điểm âm trầm, có chút sợ hãi hỏi. Tâm tình cao hứng cũng trở nên có điểm mất mát……
“Không có. Thần Thần ăn mặc rất chói mắt. Anh hai lo lắng em sẽ chiêu hoa dẫn điệp!” Quý Tiêu Dương một tay ôm lấy Quý Thần Quang vào trong ngực, cắn cắn tai cậu, nhẹ nhàng nói “Thần Thần, trừ bỏ ở trong văn phòng của anh, ở những nơi khác em không được cười, biết không?” Lời này Quý Tiêu Dương nói ra khí phách mười phần.
Quý Thần Quang cười đến chân mày cong cong, hai lúm đồng tiên cũng xuất hiện. Tâm tình vừa mới có điểm mất mát toàn bộ biến mất, trở thành hưng phấn lâng lâng “Dạ. Anh hai, em biết rồi!” Anh hai, đang ghen?……
“Ân. Phải nhớ đó. Bằng không anh hai sẽ tức giận!” Gắt gao ôm Quý Thần Quang một lúc, sau đó Quý Tiêu Dương mới thả tay ra.
“Em nhớ rồi!” Quý Thần Quang gật đầu thật mạnh, tươi cười trên mặt sáng lạn như ánh mặt trời.
“Đi thôi!” Sau khi nghe thấy Thần Thần cam đoan, Quý Tiêu Dương lúc này mới vươn tay nắm tay cậu. Bốn người đi vào gara, lên xe, hăng hái chạy đến công ty……
Đến công ty, bốn người Quý Tiêu Dương trực tiếp đi lên văn phòng tổng tài ở trên tầng cao nhất. Ba thư kí đã muốn ở trong phòng thư kí chờ thật lâu! Nhìn thấy Quý Tiêu Dương vào văn phòng, nhanh chóng lấy tài liệu rồi cũng đi theo vào.
“Sếp, đây là tư liệu ngài cần.” Thư kí Nhất Hào đưa tư liệu trong tay tới trước mặt Quý Tiêu Dương.
“Sếp, đây là những tài liệu cần kí trong thời gian này! Hai phần này là buổi chiều hôm nay cần! Bốn phần này là buổi sáng ngày mai cần! Còn có bảy phần này là chiều ngày mai cần!” Thư kí Nhị Hào đem một đống tài liệu đặt trước mặt Quý Tiêu Dương.
“Sếp, chín rưỡi ngài có một cuộc họp! Là cùng với tập đoàn Thiên Dương hiệp ước trao đổi! Buổi chiều hai giờ là hội nghị tổng kết của công ty! Nơi này còn có thiếp mời đến tiệc rượu do Trần tổng gửi đến, thời gian là buổi tối bảy giờ!” Thư kí Tam Hào đem lịch trình hôm nay từng việc từng việc báo cáo!
(thật sự là không còn gì để nói với tên của 3 thư kí ==’ bái phục chị tác giả)
“Ân. Tôi biết rồi. Tiệc rượu của Trần tổng để cho quản lý Mộ đi!” Quý Tiêu Dương lấy tư liệu do thư kí Nhất Hào đem đến nhanh chóng lật xem!
“Dạ, tôi biết rồi!” Thư kí Tam Hào gật gật đầu, sau đó rời khỏi văn phòng!
Quý Thần Quang có điểm dại ra nhìn, tình hình trước mắt này…… Anh hai thoạt nhìn, hảo bận a…… Như vậy, cậu nên làm cái gì?……
“Anh, anh ơi……” Quý Thần Quang lúng ta lúng túng mở miệng. Mọi người đều làm việc, chỉ có một mình cậu ngồi trên sô pha…… Cảm giác thật lạc loài!
“Thần Thần, làm sao vậy?” Quý Tiêu Dương ngẩng đầu nhìn Quý Thần Quang, ôn nhu hỏi.
“Anh hai, em nên làm cái gì?” Đôi mắt to tròn của Quý Thần Quang lóe lên quang mang hi vọng!
Quý Tiêu Dương trầm mặc một chút, rồi sau đó đưa tư liệu trong tay cho Quý Thần Quang. “Thần Thần, em xem tư liệu này đi. Sau đó đợi lát nữa chín giờ rưỡi cùng anh đi họp. Có cái gì không hiểu, em có thể hỏi Kỳ, cũng có thể hỏi anh!”
“Dạ!” Cả người Quý Thần Quang lập tức trở nên có tinh thần. Lấy tư liệu anh hai đưa cho, còn thật sự nhìn chăm chú……
Quý Tiêu Dương nhìn bộ dáng thành thành thật thật xem tư liệu của Quý Thần Quang, khóe miệng càng thêm cong! Trong lòng lại đang nói thầm. Hắn thật sự luyến tiếc để cho bảo bối của hắn bị người khác sai sử……
“Thần Thần, cảm giác thế nào?” Qua hai mươi phút sau, Quý Tiêu Dương ngẩng đầu hỏi Quý Thần Quang.
“Thiệt nhiều thứ không hiểu…… Em đang chậm rãi lý giải! Anh hai, anh cứ làm việc đi, đừng động đến em……” Quý Thần Quang ngay cả đầu đều không có ngẩng lên, một bộ dáng bề bộn nhiều việc, vội vàng nói một câu với Quý Tiêu Dương.
“Được!” Quý Tiêu Dương vẻ mặt trên tức cười cười…… Vẻ mặt thật sự nghiêm túc làm việc của Thần Thần thật đúng là đẹp! Chậc chậc……
……
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
18 chương
68 chương
32 chương
11 chương
17 chương
312 chương
56 chương