Độc Cô Chiến Thần
Chương 309 : Giương đông kích tây (P2)
Về phần quân thảo nguyên muốn giết chết mình, Khang Tư nghĩ đó là chuyện rất bình thường.
"Không nói bản thân mình cho tuyên truyền khắp thế giới phải liên hợp với Tứ hoàng tử đối kháng binh thảo nguyên khiến cho binh thảo nguyên coi mình như cái gai trong mắt. Hơn nữa mấy năm trước trên thảo nguyên mình cũng đắc tội với không ít giới quyền quý thảo nguyên, bọn người kia sau khi biết tung tích của mình mà không tới báo thù mới đúng là kỳ quái. "
Nhìn thấy nét mặt Khang Tư lúc chán nản lúc giản ra, Tương Văn cũng phập phồng trong lòng, tuy rằng hắn không có hảo cảm với Áo Kha Nhĩ thậm chí hận trong lòng không thể lập tức phái người bắt Áo Kha Nhĩ hay ám sát chết đi cho xong chuyện. Nhưng vì tấm lòng chủ thượng thật quá tốt! Tương Văn cũng đành ủy khuất chấp nhận buông tha cho Áo Kha Nhĩ.
Đương nhiên, Áo Kha Nhĩ có thể buông tha, nhưng thủ hạ của hắn chính là đồng lõa thì tuyệt đối không thể buông tha, bằng không còn làm thế nào chấn nhiếp những kẻ có dã tâm khác trong hệ thống Khang Tư nhà mình chứ?
Ở tình huống Khang Tư không biết nội tình, Tương Văn đã sớm lợi dụng mật vệ giám sát chặt chẽ các quan viên và sĩ quan cao cấp trong hệ thống Khang Tư.
Tương Văn cho rằng loại chuyện này nhất định phải dự phòng trước, về phần chủ thượng nếu biết được có xử phạt mình, thì cũng phải chịu thôi!
Tương Văn lại nhìn thấy vẻ cô đơn chán nản trên mặt Khang Tư, không khỏi lập tức khuyên nhủ:
- Chủ thượng! Mặc kệ là nguyên nhân gì, đám ác ma này cũng không thoát được quan hệ tới Áo Kha Nhĩ. Cho nên chủ thượng cũng không cần vì tên phản nghịch Áo Kha Nhĩ mà suy nghĩ nhiều. Dù sao hắn cùng ngài đã trở thành địch nhân, chúng ta tốt hơn là dùng phương pháp đối đãi với địch nhân đối phó với Áo Kha Nhĩ đi?
Khang Tư cười khổ lắc đầu, nhìn địch binh chỉ còn lại có mấy trăm người, lại vẫn như cũ liều mạng phản kháng, sắc mặt hắn có hơi ngưng trọng nói:
- Tin rằng các thế lực khắp thiên hạ đã sớm biết nội vệ và mật vệ của chúng ta dũng mãnh, vậy mà còn phái ra chút binh lực như vậy, ngoại trừ muốn quấy phá chúng ta một chút cũng không mang đến cho chúng ta bao nhiêu nguy hiểm cùng tổn thất. Nếu như vậy, ngươi nói xem bọn họ vì cái gì còn phải từ năm tỉnh Đông Nam và đại thảo nguyên xa xôi ngàn dậm phái ra những người này đến đây tập kích ta vậy?
Bị Khang Tư hỏi như vậy, Tương Văn cũng nghi hoặc cả lên:
- Đúng vậy! Biết chắc chuyện lỗ vốn như thế bọn họ vì cái gì còn phải làm chứ? Nếu muốn quấy nhiễu chúng ta, thì cứ phân tán những tên này ở khắp nhân gian giết người bừa bãi, ngược lại càng khiến chúng ta sứt đầu mẻ trán đấy! Cần gì phải tụ tập nhiều người chạy đến đại doanh đi tìm cái chết như vậy chứ?
- Di dời tầm mắt, giương đông kích tây? Chỉ có cách giải thích này mới có thể tiến hành hành động chẳng khác nào đi chịu chết kia! Thế nhưng mục tiêu thực sự của bọn chúng là gì?
Khang Tư nhíu mày lẩm bẩm nói.
Tương Văn khổ sở suy nghĩ một hồi, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, không ngờ muốn dùng cách ám sát Khang Tư để giương đông kích tây, thật không biết mục đích chân chính của bọn người này là gì đây?
Toàn bộ hệ thống Khang Tư, còn không phải chỉ có Khang Tư trở thành là nhược điểm lớn nhất, bởi vậy chỉ cần diệt được Khang Tư, toàn bộ hệ thống sẽ tan vỡ. Không ngờ lại lấy loại nhược điểm này để làm mục tiêu giả, vậy thật sự là ai cũng không đoán ra còn có mục tiêu nào khác còn trọng yếu hơn so với Khang Tư. Y - www.
Ngay tại thời điểm Khang Tư vừa miên man suy nghĩ, vừa chờ đợi mấy trăm tên địch binh kia bị giết sạch, phía sau bên trong nội doanh đột nhiên xảy ra biến hóa làm cho người ta kinh ngạc.
Tuy rằng đại bộ phận mật vệ cùng nội vệ đều tản ra khắp nơi công kích địch binh, nhưng phía trong nội doanh vẫn còn lưu lại một nhóm người bảo vệ Y Ti Na.
Về phần Ngả Lệ Ti, nàng từng làm Nữ vương, đến nơi đây liền thành lập một hội Liên Nghị phu nhân, thành viên toàn bộ đều là thê tử của quan viên quyền quý Liên minh thống nhất. Ngả Lệ Ti cả ngày triệu tập họ tụ hội đi du ngoạn nói chuyện phiếm, dưới sự cố gắng của nàng đã kết hợp lại toàn bộ gia quyến của giới quyền quý Liên minh thống nhất, cho nên hôm nay Ngả Lệ Ti cũng không ở lại trong đại doanh, mà đang ở trong một biệt thự trong thành.
Cho nên hiện tại bên trong nội doanh chỉ còn Y Ti Na. Vốn Y Ti Na không thích cảnh ồn ào náo nhiệt, chỉ có khi bị Ngả Lệ Ti lôi kéo lắm mới không thể không ra ngoài một hai lần.
Y Ti Na đang thoải mái ngồi lật xem công văn, tiếng gào thét giết chóc rung trời ở bên ngoài nàng dường như hoàn toàn không có nghe thấy. Kỳ thật đừng thấy nàng trấn định như thế, ngay từ đầu nghe nói mấy ngàn người vây công Khang Tư, nàng thật ra cấp bách đến chụp lấy một cái dao rọc giấy đã định xông ra ngoài, chỉ là bị mật vệ ngăn lại mà thôi. Đến sau đó biết Khang Tư dẫn thủ hạ dưới trướng bao vây quân địch rồi, lúc này nàng mới hồi phục thần thái thoải mái không quan tâm tới tình hình xáo trộn đó nữa.
Đương nhiên, Y Ti Na vẫn là bảo mật vệ cấp đặc biệt bên mình đi chiếu cố trợ giúp cho Khang Tư, đối với khu vực bên trong nội doanh, bên mình chỉ cần mười mật vệ bình thường cũng đủ để bảo đảm an toàn rồi.
Thế nhưng bất thình lình từ bên ngoài truyền vào mấy tiếng động khác thường khiến Y Ti Na đột nhiên cả kinh, nàng không phải là loại tiểu thư công chúa chỉ biết đắm chìm trong thế giới của riêng mình, nên vừa nghe tiếng động nàng liền biết là tiếng người bị bịt miệng cắt đứt yết hầu.
Y Ti Na tuy rằng không cần thiết quan tâm rốt cuộc là mật vệ hộ vệ bị người giết, hay là mật vệ giết chết địch nhân lẩn vào, nhưng trước tiên nàng vẫn rút ra lưỡi dao sắc bén vừa trang bị không lâu, cảnh giác dòm chừng cửa phòng.
"Bốp bốp" vang lên mấy tiếng vỗ tay, tiếp theo một thanh âm có phần lạnh nhạt truyền vào:
- Thật là nữ nhân lợi hại! Tiếng động thật nhỏ như thế cũng có thể phát giác được. Không hỗ là Thánh nữ Nam tông chúng ta! Quả thực làm cho người ta bội phục nha!
Tiếng nói vừa dứt một thanh niên tươi cười khoe hàm răng trắng sáng như tuyết, phi thường ung dung thoải mái xuất hiện tại cửa.
Vừa nhìn đến thanh niên này, Y Ti Na thoáng giật mình kinh sợ, nhưng rất nhanh khôi phục bình thường, thần thái lạnh nhạt nói:
- Không nghĩ tới là Thánh tử Nam tông Đa Nhĩ Mã các hạ đích thân tới. Quả thật làm cho người ta cảm giác bất ngờ sâu sắc.
Y Ti Na biết đối phương tường tận, nàng vung tay vứt binh khí qua một bên, tuy nhiên trong nháy mắt nương theo ống tay áo phất phơ nàng nắm lấy con dao rọc giấy trên bàn vào lòng bàn tay.
Đa Nhĩ Mã mỉm cười, tuy nhiên mặc dù khuôn mặt hắn vẫn lộ vẻ bình tĩnh sáng sủa như bình thường, nhưng hai mắt hắn toát ra ánh mắt lại tuyệt đối không phù hợp với nét mặt. Mà nhìn trên mặt hắn trong đó vẻ âm trầm, độc ác, căm hận, điên cuồng đủ thứ xen lẫn cùng một chỗ, thì có thể biết giờ phút này tâm tình của hắn tuyệt đối là không bình tĩnh.
Đa Nhĩ Mã bắt đầu dùng vẻ mặt trong sáng mà lại nói ra lời độc ác:
- Đúng vậy không thể tưởng được Thánh nữ cũng không biết liêm sỉ chạy theo nam nhân rong ruổi khắp thiên hạ, mà còn chìm đắm trong trụy lạc cùng người chia sẻ một chồng. May mà người ngoài tông không biết thân phận của Thánh nữ Nam tông, bằng không Nam tông chúng ta thật sự là không còn mặt mũi gặp người khác.
Y Ti Na hờ hững nhẹ nhàng cười:
- Ta sớm đã không xem mình là Thánh nữ! Ngươi lần này tới đây là muốn thay Nam tông chủ tuyên bố khai trừ thân phận của ta phải không? Thật ra ta chờ đợi ngày này đã lâu!
- Hừ! Đồ vong ân phụ nghĩa! Nam tông nhiều năm dưỡng dục ngươi như vậy, tất cả ơn nghĩa đều bị ngươi vứt đi nơi nào.
Đa Nhĩ Mã nghiến răng nghiến lợi nói.
Mỹ nữ phi thường thánh khiết trước mắt này vốn phải là thê tử của mình, phu nhân tông chủ Nam tông tương lai. Ai có thể nghĩ đến nàng được Nam tông coi trọng, không ngờ thời điểm Nam tông khởi sự lại thừa cơ mang theo kẻ đối đầu với Nam tông là Ngả Lệ Ti bỏ trốn mất dạng, hơn nữa từ đó liền toàn bộ mất tin tức, làm cho Nam tông muốn trừng phạt nàng cũng không thể thực hiện được.
Thời điểm đó, Đa Nhĩ Mã hận nhất không phải Y Ti Na, mà là Ngả Lệ Ti, Đa Nhĩ Mã cho rằng khẳng định là Ngả Lệ Ti dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ lôi kéo Y Ti Na đi theo.
Đa Nhĩ Mã đối với công chúa Ngả Lệ Ti cũng xem như là bạn học thuở ấu thơ, hai người cùng kiêu căng như nhau, lại là từ nhỏ hắn đã không thích cô nàng kiêu ngạo dị thường này.
Lúc trước Nam tông lựa chọn quốc gia lật đổ chính là Khi Hồng Quốc, để làm bàn đạp thực hiện mưu đồ xấu xa chiếm lĩnh toàn bộ đại lục Hi Nhĩ Đạt. Cho nên Nam tông đã hoạch định kế hoạch rất tinh tế, đương nhiên phải tạo mối quan hệ tốt cho Thánh tử, Thánh nữ của mình cùng với Công chúa Vương tử của quốc gia mục tiêu, cho nên đây cũng là một lý do Y Ti Na, Ngả Lệ Ti tiếp xúc chơi đùa với nhau từ nhỏ.
Chỉ có điều ai cũng bất ngờ ngoài ý muốn, tiếp đó chuyện ngoài ý muốn liên tiếp xảy ra, cộng thêm việc thiếu hụt bột phấn nguyên liệu, khiến cho Nam tông lại phải hao binh tổn tướng ảo não rời khỏi đại lục Hi Nhĩ Đạt.
Điều này cũng là vì sao trước kia Nam tông không có nhận được tin tức của Y Ti Na, chỉ vì Nam tông đều đang tiến hành chuyến di dời lớn.
Chờ đến khi Khang Tư quật khởi, Y Ti Na cùng Ngả Lệ Ti tìm được nơi nương tựa, sau đó Nam tông mới nắm được tin tức của Thánh nữ.
Chỉ có điều ở thời điểm Khang Tư khống chế Lôi gia, rồi Phủ Đại đô đốc Đông Nam đều vô cùng hùng mạnh, hơn nữa lại xui khiến bị Khang Tư một lần hỏa thiêu tiêu hủy cả trăm vạn ác ma. Đừng nói Nam tông ngay đến bốn tông kia cũng không có năng lực và hứng thú. Ở thời điểm mình còn chưa đủ mạnh đi trêu chọc thế lực cực kỳ hùng mạnh này chỉ có đường diệt vong.
Cho nên tuy rằng Đa Nhĩ Mã lòng nóng như lửa đốt, nhưng cũng chỉ có thể gắng gượng nhẫn nại, duy nhất để hắn tự trấn an mình là, Khang Tư cùng hai mỹ nữ này vẫn còn không có tư tình.
Chỉ cần Thánh nữ còn giữ thân thánh khiết, như vậy chỉ cần Thánh nữ nguyện ý nhận sai, một lần nữa tiếp nhận lại làm Thánh nữ Nam tông. Chuyện cũng không phải không có khả năng.
Trong lịch sử Nam tông cũng đã từng xuất hiện mấy lần trường hợp như thế, nguyên nhân gây ra vì Thánh nữ không chịu nổi cô đơn hoặc không cam lòng trở thành một cái biểu tượng nên chạy ra khỏi phạm vi khống chế của Nam tông. Điều này cũng là một trong các nguyên nhân vì sao Y Ti Na có thể cùng ở chung đánh bạn từ nhỏ với Ngả Lệ Ti, cũng vì thế sau khi thành niên ở lại Khi Hồng Quốc đảm nhiệm chức Đại thần quan, chính là vì để các Thánh nữ sẽ không vì quy điều của giáo tông mà cảm thấy cô đơn buồn khổ, tránh cho họ mang trong lòng ý phản nghịch.
Tuy nhiên cho dù các Thánh nữ tiền bối đó chạy trốn khỏi Nam tông, nhưng cuối cùng lại đều nhu thuận trở lại tông môn gả cho Thánh tử. Có người còn vì Thánh tử thực lực cường hãn mà trở thành tông chủ phu nhân, cũng vì thế Đa Nhĩ Mã còn có thể tự kiềm chế tâm tình của mình, lẳng lặng chờ đợi thời cơ đến.
Ở thời điểm xuất hiện trời phạt đó, tất cả ngũ tông đều bị bức bách phải ngưng mọi hành động. Lúc ấy Đa Nhĩ Mã tự mình tưởng tượng đến một màn: Khang Tư cả ngày ở trong nhà thường xuyên đối mặt với mỹ nữ như vậy, cho dù không có tình cảm, thời gian dần dần rồi lửa gần rơm cũng sẽ có ngày bốc cháy.
Tuy nhiên ngay tại thời điểm chấm dứt trời phạt lúc Đa Nhĩ Mã lo âu bất an hết chịu nổi, một tin tức truyền đến: Khang Tư bị long quyển phong cuốn mang đi rồi. Tin tức này thật khiến Đa Nhĩ Mã vui mừng mở cờ trong bụng ước chừng bảy tám ngày.
Tiếp đó Áo Kha Nhĩ chạy tới năm tỉnh Đông Nam cướp chính quyền, hướng Nam tông thỉnh cầu hỗ trợ. Đa Nhĩ Mã lập tức xung phong tỏ ý tình sâu nghĩa nặng nhận gánh vác nhiệm vụ này.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
14 chương
18 chương