Độc Cô Chiến Thần

Chương 138 : Thực hiện nhiệm vụ. (1)

Ở đế đô đế quốc Áo Đặc Mạn, vào thời điểm ban đêm lính Sơn Việt dùng dầu băng tiêu diệt liên đội thứ năm.. Thân là đô thành của một đế quốc to lớn, tất cả các ngành trọng yếu của đế quốc đều tập trung trong thành. Được xưng là tường thành biến thái nhất thiên hạ, hơn nữa có cấm vệ quân được xưng là cường hãn nhất cùng với đội thủ thành khổng lồ, thêm vào đó sư đoàn cường hãn ở bốn phía bảo vệ đế đô. Có thể nói đế đô là địa phương an toàn nhất thiên hạ. Bởi vì thái bình đã lâu, tuy rằng quân thủ thành vẫn duy trì nghiêm khắc quy định tuần tra cảnh giới như cũ, nhưng không thể tránh được trạng thái lơ là. Lúc này có một đội tuần tra thuộc về quân thủ thành, vẫn như cũ đi qua cổng lớn Quân bộ, nhìn xung quanh một chút, cũng không cẩn thận kiểm tra, cứ thế theo đội chậm rãi đi xa. Sau khi bọn họ rời đi, mấy bóng đen mặc quần áo bó sát người đột nhiên xuất hiện, một người trong đó ngẩng đầu nhìn sắc trời, sau đó làm mấy cái dấu tay, bọn họ lập tức nhảy qua cổng lớn quân bộ. Không bao lâu, đột nhiên truyền đến một hồi chuông dồn dập, đầu tiên là tiếng chuông vang lên ở một nơi, tiếp theo các gác chuông toàn thành đều đổ chuông. Quân bộ lập tức nhảy ra mấy bóng người, mấy bóng người này nhận biết chỗ tiếng chuông một chút lập tức rất nhanh chạy tới. Sau khi mấy bóng người này biến mất, quân bộ vẫn yên lặng như cũ. Nghe đến tiếng chuông, đế đô trừ bỏ những người không có thân phận hoặc những người ngủ thật say, gần như tất cả mọi người đều nhảy dựng lên, đặc biệt là các quan lớn đương chức, mắt còn không có mở liền rống to: - Mau! Chuẩn bị ngựa! Hoàng đế bệ hạ - đế quốc cao nhất, thân thể suy yếu nhưng hàng đêm vẫn như chú rể mới, tuy rằng toàn thân mệt mỏi rã rời, nhưng cũng được các người đẹp dựng dậy. Không đợi tỳ nữ đến hầu hạ mặc quần áo, hoàng đế dùng thanh âm khàn khàn quát nhỏ: - Chuyện gì xảy ra? Vì sao vang lên báo động bị tấn công? Như thế nào để cho quân địch đánh tới đế đô mới phát ra cảnh báo? Triệu tập quân đội toàn thành giới nghiêm! Khó trách hoàng đế kích động như thế, bởi vì tiếng báo động này biểu thị có quân địch công thành. Đế quốc thành lập nhiều năm như vậy, báo động cũng chỉ vang lên vài lần ít ỏi, hơn nữa mấy lần này đều tạo thành do các hoàng tử tranh ngôi vị sau khi hoàng đế băng hà. Hoàng đế còn đang trị vì chưa bao giờ vang lên báo động. Sau khi tiếng chuông chấm dứt, cấm vệ quân, quân thủ thành võ trang hạng nặng đã rải khắp toàn thành, trong đó quân tinh nhuệ lại tập kết ở bốn phía hoàng thành. Buổi nhóm triều đêm khuya khẩn cấp bắt đầu cử hành, những quý tộc ở kinh đô có tư cách lên điện toàn bộ đến đông đủ. Tuy nhiên không khí có chút quái dị, trừ bỏ cách ăn mặc của hoàng đế coi như chỉnh tề, những người khác như Thừa tướng, Nguyên soái, đại nhân các bộ, Thái tử hoàng tử công chúa toàn bộ đều y phục không chỉnh tề, tóc bù xù, thậm chí có người khóe mắt còn có dính ghèn. Chỉ là trừ hoàng đế vẻ mặt bệnh hoạn đi qua đi lại, những người khác không có ai có can đảm sửa sang lại dáng vẻ, tất cả đều thõng tay đứng tại chỗ. Ngay khi bầu không khí này làm cho người khó thể chịu nổi, bên ngoài điện truyền đến tiếng bước chân, tất cả mọi người dùng khóe mắt nhìn chằm chằm cửa điện. Một võ tướng mang binh khí bước nhanh vào, quỳ một gối cao giọng nói: - Khởi bẩm bệ hạ, đã điều tra rõ, là... Võ tướng nói đến đây đột nhiên sắc mặt khó coi, không biết là nên nói thế nào cho tốt. Hoàng đế trừng mắt: - Nói mau! Võ tướng nuốt nuốt nước bọt, sau đó dùng một dạng biểu tình không đếm xỉa gì nói: - Dạ! Là hoàng tử thứ mười ba uống say xông vào gác chuông đánh chuông báo động. - Cái gì? Mọi người trợn mắt há hốc mồm. Chỉ vì một hoàng tử uống say gây ra chuyện, khiến cho toàn thành đề phòng, bộ đội gà bay chó sủa, trọng thần đế quốc đêm khuya giục ngựa chạy như điên? Hắn nghĩ đó là cái chuông gì? Muốn gõ liền gõ? Sắc mặt hoàng đế một hồi trắng một hồi đỏ, bị chuyện thay đổi rất nhanh này đả kích hết sức khó chịu, rốt cục không kìm được nôn ra một ngụm máu. Các quý tộc và thị vệ sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, kinh hãi hô một tiếng "bệ hạ" rồi vây quanh lại. Tuy nhiên bọn họ tốc độ lui về phía sau còn nhanh hơn vừa rồi, bởi vì bên người hoàng đế đột nhiên xuất hiện mười mấy người toàn thân mặc đồ đen bịt mặt đầu trùm khăn, tay cầm binh khí. Những người mặc đồ đen này vây quanh hoàng đế, nhìn chằm chằm mọi người ở đây như hổ rình mồi. Tất cả mọi người biết đây là thị vệ bên người hoàng đế, chuyên môn phụ trách bảo hộ an toàn của hoàng đế. Nếu mình bị bọn họ hiểu lầm có ý đồ không tốt, bị bọn họ diệt tương đương chết oan, bởi vì sự an toàn của hoàng đế, bọn họ cho dù giết thân vương cũng giống như giết một con chó. Tự mình cho dù địa vị cao thượng, quyền uy rất nặng, nhưng như thế nào cũng kém thân vương - người chỉ dưới hoàng đế. Thừa tướng không có di động bước nào, chỉ là hướng về những thị vệ này quát: - Còn ngây ra làm gì? Không mau truyền ngự y đến! Rất nhanh, bảy tám ngự y vây quanh hoàng đế một hồi, không biết ngự y thủ đoạn cao hay là hoàng đế mạng lớn, dù sao hoàng đế ho ra một cái tỉnh lại. Nhìn thấy hoàng đế thanh tỉnh, tất cả mọi người nhẹ thở ra, rất nhanh lui về chỗ đứng, thị vệ mặc đồ đen cũng lập tức biến mất. Hoàng đế xoa bóp giữa hai hàng lông mày, khoát tay hướng về võ tướng kia: - Hoàng tử thứ mười ba xúc phạm đến luật nước, theo luật xử lý. Nghe nói thế, đại bộ phận đại thần sắc mặt đều biến đổi, mà những hoàng tử công chúa này tuy rằng mặt không chút thay đổi, nhưng khóe mắt lại mang theo tươi cười. Chỉ có duy nhất một người - Lại Nhĩ Cáp Đặc Thái tử điện hạ vẻ mặt kinh ngạc, cũng lộ ra một biểu tình muốn nói lại thôi. Võ tướng vừa định tiếp chỉ, lại bị Công tước Ni Khoa Nhĩ - Áo Luân Đặc Tư, cũng chính là Thừa tướng ngắt lời: - Hãy khoan! Bệ hạ, tha thứ cho lão thần nghi hoặc, Hoàng tử mười ba ngày thường cũng là có tri thức hiểu lễ nghĩa, tao nhã, biết tự kiềm chế. Đồng thời lúc nhỏ tuổi đã học thuộc luật pháp đế quốc, không có khả năng không biết tiếng chuông trên gác chuông đại biểu cho cái gì. - Hơn nữa, Hoàng tử mười ba còn chưa thành niên, sinh hoạt hàng ngày còn bị hạn chế, làm sao có thể đêm khuya ra ngoài mà còn lại uống rượu say đây? Không nói những người canh giữ ở trước gác chuông, cho dù hoàng đế bệ hạ đích thân tới cũng không thể vô cớ gõ chuông báo động, hoàng tử mười ba là một thiếu niên nho nhã yếu ớt làm sao có thể đột nhập gác chuông, làm sao có thể gõ được chuông đồng vừa lớn vừa nặng kia? Mọi người ở đây nghe nói như thế đột nhiên cả kinh, bởi vì sự kiện lần này ác liệt, làm cho bọn họ đều lơ đãng bỏ qua cách cư xử cùng tuổi tác của Hoàng tử mười ba. Nghĩ lại cũng đúng, một thằng nhỏ mười hai tuổi, khuya khoắt uống say đột nhập gác chuông gõ chuông báo động? Chỉ riêng cái chày gõ chuông đều nặng hơn hắn, bảo hắn gõ như thế nào? Hoàng đế lập tức hai mắt tóe lửa, vỗ mãnh vào long ỷ, tức giận quát: - Đáng chết! Không ngờ có người hãm hại con của trẫm? Tra cho ta! Nhất định phải tra đến cùng! Tra rõ ràng cho ta rốt cuộc là ai lại điên cuồng như vậy! Không ngờ muốn cho trẫm mang tiếng xấu giết con! - Thần lĩnh mệnh! Đế quốc Tổng thanh tra Hiến binh Bá tước Áo Đặc - Khải Mế Lạp thấy không ai hé răng, đành phải kiên trì lĩnh mệnh. Tuy nói đây là chức trách của hắn, không có ai tiếp lệnh so với hắn càng thích hợp, nhưng hắn lại hy vọng không có ai đi ra tranh công lao với hắn. Đặc biệt nếu đế quốc Tổng trưởng tình báo Bá tước Đột Lại Nhĩ - Khố Tả là đối thủ một mất một còn với hắn đi ra tranh với hắn, hắn khẳng định sẽ trước tiên nhường nhịn, hơn nữa sau đó còn đưa phần lễ vật lớn tỏ vẻ cảm tạ. Chẳng qua tất cả mọi người đều biết rõ đây cũng chẳng phải là cái nhiệm vụ tốt lành gì, trốn còn không kịp làm sao còn có thể đi tranh? Bởi vì mọi người ở đây trong lòng đều rõ ràng, đơn giản hãm hại như vậy, chính làm muốn chọc giận hoàng đế chém con hắn, chờ ông ta sau khi tỉnh lại sẽ bị thống khổ. Nói cách khác, mục đích mưu kế này chủ yếu là muốn hoàng đế đang bị bệnh, vì tức giận đau lòng mà chết là tốt nhất. Hoàng đế ngã xuống rồi ai có lợi? Nếu theo suy tính này điều tra đi xuống khẳng định là đúng. Chính là ai là người có lợi? Không phải hoàng tử công chúa thì là thân vương, còn có chỗ dựa vững chắc có thực lực thật lớn của bọn họ đó là bên phía mẹ đẻ. Những thế lực này hợp lại có khả năng lật đổ đế quốc, ai dám điều tra bọn họ. Ngay khi Tổng trưởng Hiến binh đau đầu như thế nào bắt đầu điều tra, bên ngoài điện đột nhiên truyền đến tiếng huyên náo, sau đó tiếng thanh la bằng đồng vang lên. Tất cả mọi người bao gồm cả hoàng đế bên trong không kìm được rên rỉ một tiếng, buổi tối hôm nay xảy ra chuyện gì? Đầu tiên là tiếng chuông đại biểu quân địch công thành vang lên, hiện tại tiếng thanh la đồng đại biểu bên trong thành xuất hiện phản nghịch. Hoàng đế hít sâu một hơi, sau đó mạnh mẽ hét lớn: - Cấm vệ quân, quân bảo vệ thành toàn bộ chết hết rồi à! Truyền lệnh của trẫm! Toàn bộ điều động giết sạch phản nghịch cho ta! Hoàng đế bị chọc tức, cũng không nghĩ làm rõ ràng việc gì xảy ra, trực tiếp hạ lệnh giết chết. Sau khi mệnh lệnh được truyền ra, cấm vệ quân và quân thủ thành đế đô lập tức giống như chó điên, chạy đi hướng vang lên tiếng thanh la đồng kêu đầu tiên. Không biết vì nguyên nhân gì mà dọc theo đường đi lỗ tai các sĩ quan dường như thính hẳn lên, hoặc dường như biết trước mục đích, dĩ nhiên vừa xuất phát liền dẫn người nhắm thẳng một phương hướng chạy tới. Nếu không phải tiếng thanh la đồng càng ngày càng vang, chỉ sợ còn tưởng là sĩ quan mang theo người khắp nơi chạy loạn. Vốn còn tưởng rằng lại là một nhị thế tổ nào đó không có mắt làm loạn, nhưng vừa nhìn một cái, thật sự là có phản nghịch! Mấy ngàn phần tử võ trang mặc đồ đen che mặt, không kiêng kỵ gì tấn công phủ Nguyên soái ngay trước mặt quân bảo vệ thành và cấm vệ! Bọn họ nhìn thấy mấy ngàn người mặc đồ đen này điên cuồng căn bản không nhìn mình, chỉ hô to gọi nhỏ giết người phóng hỏa, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng xông tới. Những người mặc đồ đen cũng thật kiêu ngạo, nhìn thấy quân cấm vệ và quân bảo vệ thành đến chẳng những không chạy trốn mà ngược lại xoay người đón đánh. Tuy nhiên hơn năm nghìn quân cấm vệ cùng quân bảo vệ thành hiển nhiên đánh giá cao thực lực của mình, sau một trận chém giết lập tức bị nhóm người mặc đồ đen giết cho tơi bời, chạy ra bốn phía. Nguồn truyện: Y Đám người mặc đồ đen quả thật rất mạnh, không ngờ đuổi ngược lại quân bảo vệ thành, cấm vệ mà chém. Những quân thủ thành, cấm vệ này đang bị đuổi giết tới mức kêu cha gọi mẹ, vừa nhìn thấy một số lượng lớn quân đội bạn xuất hiện lập tức khí thế bốc lên can đảm quay đầu lại giằng co với đám mặc đồ đen. Chờ đến khi nhìn thấy đám mặc đồ đen bỏ chạy tản ra bốn phía, lập tức sĩ khí ngất trời kêu gào mang theo quân đội bạn truy bắt những người mặc đồ đen. Cứ như vậy một bên chạy một bên đuổi, toàn bộ đế đô đều bị biến thành chướng khí mù mịt. Những người dân đế đô sớm bị tiếng chuông đánh thức nhìn thấy binh sĩ truy bắt bọn hại dân hại nước lập tức hăng hái bừng bừng tham gia đuổi bắt. Dù sao cũng không ngủ được, hoạt động một chút nói không chừng còn có thể nhân tiện lập công. Đám người mặc đồ đen kia thân thủ linh hoạt, dẫn đám quân cấm vệ, bảo vệ thành chạy tán loạn xung quanh, tuy nhiên theo bọn họ di động, quân cấm vệ cùng quân bảo vệ thành toàn thân mồ hôi lạnh: phát hiện ra đám người mặc đồ đen này không ngờ chuẩn bị xông vào hoàng thành! Trời ạ! Hoàng đế, hoàng tộc, quý tộc hiện tại đều ở nghị sự điện trong hoàng thành! Không nói làm bị thương đến bọn họ, cho dù chỉ bị kinh sợ thì bọn mình đều khó thoát tội chết! Quân cấm vệ cùng quân bảo vệ thành lông tóc dựng đứng lập tức liều mạng chặn lại, đồng thời gọi viện quân. Thị vệ nghị sự điện biết tình huống không ổn, một mặt tăng mạnh hộ vệ, một mặt khuyên hoàng đế nhanh chóng rút lui khỏi. Cũng không biết hoàng đế là bị tức giận quá hay là làm sao, dù thế nào cũng không chịu rời đi. Thị vệ không có cách nào khác đành phải triệu tập cao thủ hoàng thành đều tới hộ giá. Mệnh lệnh này vừa hạ xuống lập tức như một đạo hỏa tiễn, các cao thủ ngầm ở bốn phía đều tới tấp xuất hiện. Quân bộ vốn yên tĩnh, sau khi được lệnh đột nhiên lả tả bay ra hơn mười cao thủ. Nội thành cùng vùng lân cận nội thành giờ phút này là nơi náo nhiệt nhất đế đô. Gần như vũ trang của toàn thành đều tập kết ở đây, những người hầu của các quý tộc cũng chạy tới hỗ trợ. Về phần những bình dân muốn tham gia náo nhiệt, bị lệnh nghiêm cấm không được ra ngoài không được đốt đèn, người vi phạm giết không tha. Cho nên ở trong thành và ngoài thành tối đen một mảnh, trên đường không một bóng người, chỉ có bên trong phòng bóng đen lay động, lại khe khẽ nói nhỏ, khiến cho tình huống phi thường quỷ dị. Ở sân sau Quân bộ, có một kiến trúc kiểu cung điện màu đen sì sì được xây dựng phi thường to lớn, đừng nghĩ rằng nó dùng gạch đen xây thành, nó toàn bộ được xây dựng từ kim loại. Cung điện này so với các kiến trúc khác có chút quái dị, không nói đến là từ tài liệu kim loại, mà là cung điện này căn bản không có cửa sổ, trừ bỏ hai cánh cửa thật lớn đóng chặt, toàn bộ kiến trúc không có một khe hở tồn tại. Kiến trúc này trừ bỏ tài liệu cùng kết cấu quái dị ra, còn có một điểm quái dị, đó chính là tên của nó - Tàng Binh Các.