Liên Sơ và Ngu Nhan hẹn gặp nhau ở trước của phòng của giáo sư Đào Thời Niên. Ngu Nhan đã đến từ sớm, im lặng ngồi ở băng ghế dài trước cửa phòng đợi, chỉ một lát đã thấy Liên Sơ dẫn theo Khê Đình xuất hiện ở cửa thang máy, cô không nhịn được run rẩy đứng dậy. Con gái của cô lại xuất hiện chân thực rõ ràng như vậy, gần ngay trước mắt. Khê Đình nhìn thấy nước mắt trong mắt của cô, không khỏi hơi khựng lại. Liên Sơ cúi đầu nói nhỏ vào tai cô bé: “Qua chào hỏi dì Ngu đi.” Trên mặt Khê Đình hiện lên nụ cười sáng lạn, nhẹ nhàng chay tới phía Ngu Nhan. Khoảng cách ngắn ngủi mười mấy thước từ từ bị kéo dài trong mắt Liên Sơ, sợi dây mềm mại trong lòng cô cũng theo bóng lưng chạy đi của Khê Đình mà dài ra. dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don