Đồ ngốc, tôi chỉ cần mình em thôi!!

Chương 4 : Nhị vị phụ huynh

Trước cổng trường Thái Bảo hiện tại đang có một khung cảnh toàn màu hồng khiến cho những người qua lại không khỏi nhìn theo. Một cô bé đang ôm một người đàn ông trạc khoảng 30 tuổi nhìn rất trẻ trung, khoát lên mình một bộ comple đen lịch lãm, cavarat màu tìm nổi bật trên nền áo sơ mi trắng, mái tóc màu xanh lục giống Khánh Minh nổi bật. Trên người của người đàn ông này toát lên vẻ lịch lãm đào hoa với khuôn mặt ôn nhu hiền hậu, ánh mắt nhìn Khánh An hiện rõ sự yêu thương chiều chuộng. -“Ba ơi, lúc ba đi công tác An An nhớ ba quá trời luôn.”- Nó dụi mặt vào bộ ngực rắn chắc của ba Lâm nhõng nhẽo.(Xạo đó!!!!) -“Ba cũng nhớ An An của ba quá trời luôn”-Ba Lâm nhéo nhẹ mũi nó, nhại giọng nó nói. -“Hai ba con các người thôi ngay cái cảnh sướt mướt chảy nước đó đi ngay không hả, đang ở trước trường học đó.”- Từ trong chiếc xe BMW màu trắng bước ra một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc màu bạch kim được xõa ra ôm gọn khuôn mặt, mặc một chiếc quần jean bụi màu nhạt, áo phông mặc bên trong áo sơ mi ca rô cột quanh eo rất trẻ trung với đôi mắt màu nâu sâu rất đẹp. -“Minh Minh của mẹ, mẹ nhớ con trai quá đi (-