Đồ Lém Lỉnh ... Bắt Được Em Rồi
Chương 12
Sáng hum sau tụi nó đi học tụi hắn cứ kè kè bên tụi nó lam nhỏ Ân tức mún độn thổ. Học xong tụi nó được về nhà chuẩn bị đồ ai dự lễ party của nhà trường.
Buổi tối tại nhà Bun:
- Bi ơi! Suny ơi! Vợ ơi! Thay đồ đi rồi lên trường._Bun gọi
- Vâng em đang thay nè_Nó nói với trên phòng xuống.
1 lúc sau tụi nó lần lượt xuống lầu. Nó mặc 1 chiếc váy trắng không dây ôm sát người để lô bờ vai trắng nõn nà và đường cong của cơ thể. Mái tóc xoăn búp bễ được búi lên cao gọn gàng cố tình để lại mấy sợi tóc bay bay trước mặt. Mái ngố được cắt tỉa gọn gàng trang điểm nhẹ mắt được kẻ 1 viền bằng nhũ trắng nổi bật cho đôi mắt thêm long lanh môi đỏ chúm chím được tô thêm 1 lớp son bóng má hồng hây hây. Suny mặc 1 chiếc váy đen tóc ép buông dài trang điểm nhẹ. Nếu nó là nét đẹp trẻ con ngây thơ tinh nghịch thì Suny 1 nét đẹp có phần sắc sảo với đôi mắt kẻ viền mắt mèo. Zumy dịu dàng với váy hồng không dây ôm sát người mái tóc soăn dài hơi vàng buông xoăn đính trên 1 vương miện nhỏ. 3 nàng bước xuống khiến cho 3 chàng đơ như tượng nhìn không chớp lấy 1 cái.
- Nhìn đủ chưa không định đến trường à?_nó hỏi
- À ờ đi thôi_3 chàng lúng túng má đỏ chót.
3 chiếc BMW lao vun vút trên đường mục tiêu là trường JK. tới nơi 3 chàng và 3 nàng bước xuống thu hút bao nhiêu ánh mắt nhìn gưỡng mộ, ganh tỵ. Tụi nó khoác tay tụi hắn vào trong hòa vào buổi tiệc. 3 chàng cũng có 1 tiết mục cho buổi tối hum nay. tụi hắn dưa tụi nó vào xong thì lên gần khán đài chuẩn bị cho tiết mục ra mắt của mình.
- Sau đây là tiết mục mở đầu cho buổi tối hum nay của 3 hot boy trường JK_tiếng MC vang lên toàn trường vỗ tay inh ỏi. Tiến nhạc tiếng hát của 3 anh chàng vang lên du dương lay động lòng người.
- Tao đi kiếm chút nước nha_Zumy nói
- Còn tao đi kiếm xem có gì ăn không?_Suny nói rồi 2 nhỏ đi. Cũng là lúc bài hát của tụi hắn kết thúc tiếng vỗ tay rầm rộ vang lên.
- Ái chà. Ai đây công chúa hay búp bê vậy xin lỗi nhé làm bẩn váy của công chúa rồi _Ân tiến gần nó trả vờ vấp ngã đổ rượu lên váy nó nói nó làm ngơ không trả lời lấy khăn lau váy - Mày không nghe lời tao sao mà mày vẫn bám theo anh Kin vậy cái loại con gái chỉ pít dùng nhan sắc để đi cua trai như mày không thích hợp với anh Kin đâu_nhỏ chanh chua nói
- Câu đó thích hợp với mày hơn tao đấy_nó lạnh lùng
- Mày nói gì? À cũng phải thôi cái thứ mồ côi mẹ từ nhỏ không có ai dạy dỗ nên không pít nghe lời người khác như mày cũng phải thôi. Tội nghiệp thật hay để tao thay mẹ mày dạy dỗ mày pít nghe lời nhé_Ân mỉa mai
- Chát...mày nói gì?_Suny đi đến nghe thấy những lời Ân nói tức khí tát bốp vào mặt Ân quát đầy tức giận.
- Có chuyện gì vậy?_hắn đi đến thì thấy Suny tát Ân nên hỏi.
- HIX. Anh Kin...huhu...em nhỡ tay làm đổ rượu lên váy Bi Suny thấy thế nên mới tát em ạ. HHuhuhu_Ân thấy hắn liền nức nở.
- Mày..._Suny tức giận giơ tay định tát Ân cái nữa thì nbij Bin cản lại
- Em có thôi ngay đi không người ta không may làm đổ thôi mà em làm vậy là quá đáng đấy._Bin quát Suny.
- Anh...anh..._Suny căm phẫn nhìn Bin
- Thôi Suny mình đi_Nó bấy giờ mới lên tiếng nó đau lại 1 lần nữa nó đau. Phải nó mồ côi nó mất mẹ từ nhỏ. Mẹ nó là chính tay nó hại chết nên giờ nó mới bị người ta sỉ nhục như vậy. Suny dẫn nó ra hồ bơi.
- Mày đứng đây đợi tao vào lấy nước ày. ừng suy nghĩ lung tung đấy nhé._Suny nói rồi đi thẳng vào. Nó ngước nhìn những vì sao trên trời lòng nhói lại khẽ nói- Mẹ ơi! Con nhớ mẹ.
- Sao, mày thấy thế nào anh Kin bảo vệ tao hơn mày chưa? Tao nói rồi anh ý sẽ phải chịu trách nhiệm với tao. Khi tao không có đây anh ý mới trêu đàu mày vậy thôi giờ tao về rồi anh ý sẽ về bên tao thôi mày nên từ bỏ đi_Ân đứng sau nó nói.
- Nếu tao nói không thì sao?_Nó nói rồi bỏ đi
- Mày quay lại đây nói rõ với tao, mày nói đi mày sẽ từ bỏ anh ấy mày sẽ cuốn xéo ngay khỏi mắt anh ấy_Ân nắm chặt tay nó nói
- Bỏ ra....dù có thế nào tao cũng không bỏ mày có giỏi thì cướp anh ấy ra khỏi tay tao đi_nó vừa nó vừa ra sức đẩy tay Ân ra.
- Không mày phải bỏ, mày,,_Ân vừa kéo tay nó vừa nói chợt nhìn thấy gì đó nhỏ không nói nữa buông tay nó ra mất đà và giờ là ngã xuống hồ.
Hắn lo lắng chạy đi tìm nó thấy nó và Ân đứng ở hồ. Nó đẩy Ân xuống hồ đúng rồi chính mắt hắn thấy vậy ( thông cảm tại anh ý nhìn sau lưng nó thì chả nghĩ nó làm vậy )
- Cứu_nghe thấy Ân kêu cứu hắn vội nhảy xuống vớt nhỏ lên. Nhỏ ho sặc sụa rồi nói
- Mình chỉ mún xin lỗi bạn thôi mà sao bạn lại làm thế với mình. huhuhu. Anh Kin em sợ huhuhu._nhỏ khóc lóc rồi ôm chặt hắn.
- Em thật quá đáng chỉ làm đổ ly rượu thôi mà Suny cũng đã đánh Ân rồi người ta chỉ mún đến xin lỗi thôi sao em lại làm vậy. Anh thật không ngờ em là người ích kỷ vậy đấy_Hắn nói rồi bế Ân đi.
Nó đứng đơ người sự việc diễn ra quá nhanh khiến nó không phản ứng được gì. 2 hàng nước mắt nó lại rơi hắn mắng nó, hắn vì người con gái sỉ nhục nó mà mắng nó, hắn bế người con gái khác đi qua nó, hắn bảo vệ người con gái đó không phải nó. Tim nó đau.
- Bi có chuyện gì vậy?_Suny chạy đến bên nó hỏi
- Bi! Tao vừa thấy Kin bế nhỏ Ân người ướt nhẹp...oq...mày sao đấy_Zumy nói nhưng thấy nó khóc vội vàng hỏi.
- Tao mún về_nó nói rồi đi thẳng về ký túc.
Hắn bế Ân về phòng rồi đi thay đồ ra 1 góc khất của bữa tiệc ngồi nốc rượu. Hắn pùn sao nó lại làm vậy chứ hắn không thể ngờ được đó là người con gái hắn yêu.
Bun và Bin thấy hắn như thế lại có tiếng xì xào bàn tán Bun ra hỏi mọi người thì mới pít chuyên đi đến chỗ hắn nói
- Tao không tin Bi làm vậy_Bun nói
- Nhưng tao đã trông thấy tận mắt Ân cũng nói vậy_hắn nói
- Tùy mày thôi dù sao tao vẫn tin em gái tao không phải là người như vậy_Bun nói rồi bỏ đi. Bin cũng đi theo. Hắn chán nản hắn lại uống.
- Anh đừng như vậy mà nếu anh không thể iu Bi thì đến với em em yêu anh mà em vẫn đợi chờ anh._Ân đi đến bên hắn nói
- Em đi đi. Đừng phiền anh_Hắn quát
- Anh đừng có vậy người như cô ta không xứng đáng cho anh phải bùn vậy đâu. Cô ta thật là 1 con cáo già ích kỷ...anh_Ân đang nói thì bị hắn quát
- Em thôi ngay đi anh không cho phép em nói cô ấy như vậy_hắn quát rồi đứng đậy đi.
- Anh yêu cô ta thế sao? Nguyễn Hoàng Thiên Anh mày không nghe lời tao thì đừng trách tao_Ân nghiến răng căm phẫn nói
Hắn đi lên phòng nắm dài lên giường nghĩ về nó hành động của nó sao lại vậy rồi chìm vào giấc ngủ 1 phần vì mệt mỏi 1 phần vì men rượu.
Nó về phòng thay đồ rồi chùm chăn lên nghĩ về hắn nó khóc.
- Bi ơi?_Bun gọi nó. Nó lau vội nước mắt ngồi dậy.
- Dạ, hì_nó cười gượng gạo
- Em có sao không?_Bin hỏi nó
- Bộ anh nghĩ em có thể sao được chứ_nó ngây thơ
- Anh nghe mọi người kể rồi_Bun nói
- Thế anh nghĩ sao?_nó hỏi
- Anh không tin_Bun trả lời
- Còn anh?_nó hỏi Bin
- Anh cũng không tin_Bin nói.
- Em cảm ơn_nó mỉm cười ôm lấy Bun và Bin. Nó cảm thấy mình thật sự may mắn khi có những người anh người bạn lun bên cạnh nó tin tưởng nó. Nước mắt nó khẽ rơi không phải vì pùn mà là vì hạnh phúc.
- Bi! Em sao vây?_Bin buông nó ra thấy nó khóc lo lắng hỏi
- Em hạnh phúc hì_nó cười toe
- Cái con nhỏ này._Bun véo vũi nó
- Đau mũi em_nó xoa mũi nhăn mặt
- Trùi ui Bi ơi tao iu mày quá...moaz..._Suny thấy bộ dạng nó vậy kêu lên hun chụt vào má nó thật sự nó rất đáng iu.
- Tao cũng iu mày lắm cơ_Zumy véo căng 2 má nó.
- Au ỏ ao a ( đau bỏ tao ra )_nó xoa xoa cái má đỏ chót phụng phịu. Cả bọn cười phá lên vì bộ dạng của nó. Nói chuyện thêm 1 lúc thì Bun với Bin cũng về phòng ngủ.
Sáng hum sau tại nhà Ân. Ân đang gọi cho ai đó.
- Alo_Đầu dây bên kia giọng của 1 người con trai trả lời.
- Khánh! Tao có chuyện mún gặp mày_Ân nói
- Được đến quán cà phê TEEN TEEN đi_Người tên Khánh trả lời.
- Ửm_nói rồi Ân dập máy đi ra ngoài thì gặp Thảo với Vân ở ngoài phòng khách.
- Đi thôi_Ân nói
- Đi đâu không đi học à_Thảo và Vân thắc mắc hỏi vì thấy Ân không mặc đồng phục.
- Không nay nghỉ_Ân trả lời
- Nghỉ đi đâu?_2 nhỏ thắc mắc
- Cứ đi đi hỏi nhìu thế._Ân quát. 2 nhỏ không nói gì nữa lẽo đẽo đi theo.
Tai quán cà phê TEEN TEEN 1 người con trai mái tóc nhuộm đỏ au miệng lúc nào cũng nở nụ cười khoe cái răng khểnh sát gái làm điêu đứng mấy cô nàng trong quán không ai khác chính là Khánh. Tụi nhỏ Ân đi đến ngồi đối diên Khánh.
- Ôi bà chị nay lại rảnh rỗi gọi thằng em ra đây cơ à_Khánh mỉa mai
- Tao chẳng có thời gian rảnh mà đi gặp cái mặt mày đâu tao mún bàn chuyện làm ăn với mày._Ân khinh khỉnh
- Có chuyện gì bà chị cứ nói_Khánh hỏi
- Tao mún mày với đàn em của mày khử cho tao 3 người. Tao sẽ trả cho chúng mày 500 triệu_Ân nói
- Chết, ai lại vinh dự được bà chị bỏ tiền ra thế này thật là chuyện lạ ý nha_Khánh sỉa sói
- Nguyễn Hoàng Thiên Anh, Trịnh Vũ Tuyết Mai, Chu Lê Mai Thư học lớp 11a1 trường JK._Ân nói
- Cho hỏi khí không phải họ làm gì đắc tội với bà chị đây mà bà chị lại mún khử thế?_Khánh hỏi
- Mày không cần pít_Ân nói
- Thế bà chị mún khử kiểu gì đây?_Khánh hỏi
- Làm thế nào cho nó không xuất hiện trước mặt tao là được_Ân chu chéo
- Được thôi mai em sẽ có câu trả lời cho bà chị._Khánh nói rồi đứng dậy bước đi.
- Mày làm vậy có quá lắm khổng?_bấy giờ Thảo mới lên tiếng.
- Qua đáng gì tao cảnh cáo nó rồi nó không nghe lời tao thì phải chịu thôi_Ân trả lời
- Nhưng_Thảo e dè
- Không nhưng nhị gì hết kho nào khử xong tụi mày phải bám theo 2 tên kia bít chưa lúc đấy mấy ông đau khổ sẽ rễ vào chòng_Ân nhắc
- Ừm tao pít rồi_Vân lên tiếng.
Tại tòa biệt thự bên New York. 1 người con gái tầm 22 tuổi khuôn mặt sắc sảo mái tóc buông dài chăm chú gõ máy tính. Thì điện thoại reo lên
- Alo...ừm chị vẫn khỏe, có chuyện gì không?...vụ gì...sao Nguyễn Hoàng Thiên Anh có phải con gái chủ tịch tập đoàn thời trang đứng thứ 2 thế giới không?...Được rồi mai chị về_người phụ nữ trả lời điện thoại khẽ nhíu mày nói xong tắt điện thoại.
- Hazz...Phải về Việt Nam 1 chuyến thôi._ Người con gái đó khẽ thở dài rồi nhấn điên thoại gọi cho ai đó - Hủy hết cuộc hẹn trong tần tới rồi đặt vé máy bay về Việt Nam vào ngày mai cho tôi_nói xong rồi tắt máy.
Tại trường JK:
Nó đang chăm chú đọc truyện mặc kệ lời cô giáo giảng. 1 lúc sau thì ra chơi tụi nó cất dọn rồi xuống căn tin thì gặp Bin và Bun ngoài hành lang cả bọn đi xuống căn tin mà không có hắn. Xuống tới căn tin thì thấy hắn đang ngồi ở bàn mà bọn nó hay ngồi nhìn thấy nó hắn lạnh lùng quay ra chỗ khác nó thấy thế quay ngoắc đi ra quầy mua 1 ổ bánh mì rồi piza nước cam rồi đi 1 mạch ra sau trường đến gốc cây táo ngồi. Nó không mún gặp hắn nó thấy mình thật sự yếu đuối khi ở bên hắn nó không mún như vậy nó phải mạnh mẽ hơn vì hắn không còn bên cạnh nó nữa nên nó phải tự chăm lo ình thôi. Nhưng sao tim nó đau thế nó phải làm sao đây nước mắt nó lại rơi tủi thân, thất vọng tràn trề.
- Ê! Đi gì nhanh thế không đợi tụi này gì cả._Suny ngồi bên cạnh nó nói
- Hì_nó cười trừ
- Mày có hối hận khi về Việt Nam không?_Zumy nhìn trời hỏi nó.
- Không! Dù có sảy ra chuyện gì tao cũng không hối hận_Nó nói
- Tại sao mày lại về?_Suny hỏi
- Tao mún ở bên chăm sóc hai theo lời hứa với mẹ. Tao ở bên Mĩ với Ba lâu quá rồi nên tao mún về với hai_nó nói
- Ừm tụi tao cũng ở đây với mày_2 nhỏ đồng thanh
- Cảm ơn tụi mày_nó khóc
- Cái con quỷ này mày mít ướt ghê hơi tý đã khóc. Cảm ơn cái khỉ ý mày mà còn nói câu đó tao uýnh ày răng môi lẫn lộn lun._Suny hăm dọa
- Hì ăn đi_nó cười trừ rồi tụi nó cắm đầu vào ăn.
Hắn nhìn nó bỏ đi lòng hắn chợt đau thắt hắn cũng không hiểu vì sao nhìn thấy nó hắn lại quay đi giờ nó đi hắn lại mún với lại. Chắc có lẽ hắn cần thời gian hiểu hơn về con người nó, nó là người thế nào? 2 nhỏ Suny và Zumy đi Bun và Bin tiến lại gần nó hỏi
- Mày có cần điều tra không?_Bin hỏi
- Điều tra gì?_hắn hỏi lại
- Mày thực sự nghĩ em tao làm như thế?_Bun quắc mắt. Hắn không nói gì đứng dậy đi về lớp. Hắn thật sự không pít trả lời thế nào hắn cũng không tin nhưng pít làm thế nào chính mắt hắn nhìn thấy chứ. Ân hiền lành tại sao nó lại đối sử với Ân như vậy. Lần trước thì tát Ân lần này thì đẩy Ân xuống hồ bơi thật sự hắn chẳng mún nghĩ nữa.
Tối đến nó nằm trong phòng tắm thật lâu khi ra ngoài thì thấy Bun và Bin ngồi vắt vẻo ở giường.
- Đi dạo đi Bi_Suny hỏi.
- Ừm thì đi_nó trả lời rồi cả bọn đi dắt tay nhau dung dăng dung dẻ đi dạo.
- À mình chơi trò chốn tìm đi giống ngày xưa đi_Zumy nói
- OK oăn tù xì ai ai bét bịp mắt nha_nó hào hứng.
- Oắn tù xì....oắn tù xì_cả bọn đồng thanh.
- Ê sexy lady..._3 nhỏ nhảy gangnam style khi nhất. Còn 2 anh chàng hùng hổ oẳn tù xì.
- Cho mày chít nè_Bin bặm môi tay oẳn tù xì.
- Ộp ba gangnam style_Bun nhất liền nhảy tiếp vũ điệu của 3 nàng. Bin nhăn nhó ra úp mặt vào tường.
- 5..10...15...20...45....50...70....85...90....100 mở mắt đi tìm ai không xong mặc kệ, chốn gần pịp mắt 100 lươn_Bi đém đểu. Cả bọn chia nhau đi chốn đứa cành gốc cây này đứa thân cây nọ đứa hành lang. Bin chạy loăng quăng đi tìm. Nó chốn trên cây thấy Bin chạy xa xa liền leo xuống.
- Ui da_nó chẹo chân kêu lên. hắn đi dạo vòng vòng nghe thấy tiiengs nó vội vã chạy đến đỡ nó hỏi
- Em có sao không?_hắn lo lắng
- Không cần anh giả bộ quan tâm._nó ngước lên thấy hắn thì lạnh lùng nói " gì chứ hắn mà cũng quan tâm đến nó sao nực cười " nó nghĩ
- Gỉa bộ quan tâm?_hắn quắc mắt hỏi lại. nó nghĩ hắn đang giả bộ ư.
- Phải anh nên quan tâm cô em gái bé bỏng của anh thì hơn tôi không cần anh thương hại_nó nói
- Thương hại. Sao em cứ xử như con nít vậy nếu lúc đó em nói xin lỗi thì đâu có chuyện gì xảy ra. Sao lại cố chấp như vậy Ân đã làm gì không phải mà em đối xử với cô ấy như thế chứ_hắn bức xúc nói.
- Con nít ư, xin lỗi ư, cố chấp ư? Ừm tui zậy đó. Con nít cố chấp như tôi không hợp với anh đâu cô ta có lẽ hợp với anh hơn đấy_nói rồi nó tập tễnh bước đi. Hắn bênh vực cô ta lần nào cũng vậy chưa 1 lần nào trước mặt cô ta hắn bênh vực nó. Hắn nói nó con nít cố chấp chắc đúng như cô ta nói con nít như nó không hợp với hắn rùi. Bùn thật đấy. Nhưng pít sao giờ sự thật phũ phàng mà.
- Tê_2 nhỏ rình lúc Bin không để ý chạy về chỗ Bin vừa bịt mắt tê.
- Thằng Bun, tao nhìn thấy mày rồi_Bin reo lên khi nhìn thấy Bun chạy gần đến 2 nhỏ
- thế còn Bi đâu rùi_Bin hỏi
- Bi em sao vậy_Bun thấy nó cà nhắc lo lắng hỏi.
- Hì em bị chẹo chân mọi người chơi típ đi em lên phòng trước đây.
- Thôi không chơi nữa để bọn anh đưa em lên phòng_Bin nói rồi cả bọn đi lên.
Hắn đứng lặng nhìn nó, nó nói vậy là sao có phải là chia tay không. Tim hắn đau quá lời nói của hắn như con dao đâm thẳng vào tim hắn vậy. giọt nước mắt rơi thật sự hắn cảm thấy rất đau rất giận tại sao nó có thể lạnh lùng với hắn như vậy chứ. Hắn ngồi dựa mình vào gốc cây nhắm mắt để cảm nhận nỗi đau đang giày vò hắn.
Nó về phòng dán cao vào chân chán nản nằm xuống ngủ. 2 chàng kia cũng về phòng.
23h35'
- Bi ơi thằng Kin nó không có trong phòng anh gọi ddienj không ai bắt máy_Bun hốt hoảng xang gọi cửa phòng nó nói.
- Sao?_Nó giật mình rồi chạy 1 mạch đi quên hết cả đau chân. Nó xuống gốc cây vừa nãy thì thấy hắn ngồi đó mắt nhắm tịt, Nó nhẹ nhàng đến ánh trăng chiếu vào mặt hắn cho nó thấy được giọt nước mắt lăn dài treen má nó còn đọng lại. Nó ngồi nhìn hắn gió rít từng cơn khiến nó rùng mình.
- Này...này..._hắn lay người hắn. Hắn khẽ mở mắt ra nhìn nó
- Vợ_hắn thốt ra được 1 từ rồi gục lun vào người nó nó giật mình đỡ lấy hắn sao người hắn nóng thế này. Nó lục người tìm điện thoại không có chắc để trên phòng rồi. Nó lục người hắn thì giật mình thấy hình nên của hắn là ảnh nó đang ngủ. Nó bỏ qua vội gọi cho Bun xuống. Bun, Bin, Suny, Zumy chạy xuống đỡ hắn lên phòng nó.
- Nó làm sao vậy có bao giờ thấy nó ôm vậy đâu?_Bin thắc mắc
- Chắc suy nghĩ nhìu cả ngày nay nó không ăn gì tối lạnh nó lại ăn mặc thế kia ngồi dưới đấy nên mới sốt_Bun giải thích. Nó xót xa nhìn hắn quả thật nhìn kỹ nó mới pít hắn xanh hơn trước.
- Nước...nước..._hắn mê man nói.
- Suny còn sữa tươi không?_nó hỏi
- Còn_Suny trả lời rồi lấy hộp sữa đưa cho nó. Nó hút sữa rồi mớm cho hắn. Nó mớm được hụm nào hắn uống hết hụm đấy. 1 lúc sau hắn ngu thiết đi.
- 2 anh về phòng đi anh ấy để ở đây cũng được em qua giường Suny ngủ_nó nói với Bun và Bin
- Ừm thế bọn anh về đây._Bun nói rồi cả 2 về phòng.
Nó cầm điện thoại hắn mở abum ảnh ra xem nó giật mình cả 1 abum toàn ảnh hắn chụp lén nó. Ảnh đầu tiên là ảnh nó cầm giày thở hồng hộc trên vỉa hè, rồi ảnh nó ngủ trên thảm cỏ, ảnh nó chạy đập bóng, ảnh nó ngủ trong lòng hắn, ảnh nó cười tít mắt với Bun, anh nó xụ mặt giận dỗi....tất cả hắn đều chụp ai lưu vào tệp mang tên vợ iu. Thật sự lúc này đây mọi giận dỗi trong lòng nó hoàn toàn tan biến hắn thật sự yêu nó, nó cảm thấy vậy. Nó tiến đến cạnh hắn thay khăn cho hắn " đỡ sốt rồi" nó nghĩ rồi hun nhẹ lên trán hắn rồi tát đèn lên giường ôm con bạn ngủ.
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
120 chương
110 chương
501 chương
85 chương
5 chương