Đồ heo , cô chết với tôi!

Chương 3 : Câu chuyện với con milu

Chán nản về cuộc đời , tôi chẳng thèm nói bố mẹ một câu mà liền đi bộ sang nhà con Lan để tâm sự . - Gâu gâu . Tiếng con Milu nhà bà Mai sủa liên tục , mà nguyên nhân là tại tôi vì tôi vừa thuận chân đá viên đá to tướng vào người nó - Sủa hoài , tao cầy giờ . Tôi trợn mắt nhìn con chó mà nói - Gâu gâu - Mày muốn chết hay sao hả ? thích chết này Tôi vừa nói vừa lấy viên đá dưới chân ném nó . - Gâu gâu Lần này con chó sủa lớn hơn rất nhiều , tuy chỉ nhỏ nhỏ nhưng con Milu sủa rất chi là lớn . Tôi lúc nào buồn cũng trêu để cho nó sủa oang oang mới chịu thôi , với lại được cái nó thông minh nữa nên càng làm tôi thấy thích thú . Và cứ thế , tôi đứng ném đá và nói chuyện , trợn mắt còn con chó thì ngày càng sủa nhiều hơn nhưng không là gì được tôi vì nó đã bị xích lại. Nhưng mà tức nước thì vỡ bờ , có lẽ vì con chó tức tôi quá mà nó đã làm đứt dây xích. - AAAAAAAAA . Milu ,mày không được cắn tau . Tôi vừa hét vừa chạy thật nhanh chứ nếu không con chó sẽ cắn chết mất . Chạy một tí thì đến nhà con Lan , nhưng khổ nỗi là con chó thì vẫn đuổi theo mà cửa nhà con Lan thì lại đóng . - Lan ơi !!! Ra mở cửa cho tau . Tôi vừa chạy vừa kêu rồi nhảy lên cái cây trước nhà con Lan . - Ok ok . Tiếng nói chua lét như chanh của con bạn hét lên từ trong nhà . - Gâu gâu Con chó vẫn thật là dai quá . Cứ đứng hoài ở dưới gốc cây mà sủa , chắc có lẽ vì nó thù tôi nên nói mới đứng mãi như thế . - Mày làm gì ở trên đó vậy ha ha ? Con Lan vừa mở cổng vừa cười một cách sảng khoái - Tổ cha mày , nhìn tau thế này mà cười à ? Tôi mệt mỏi vì phải bám lấy cái cây để tránh con chó . Còn nó thì lại nhìn rồi cười , thế có tức không chứ lị . - Milu , đi chỗ khác chơi . Con Lan ngồi xuống vuốt ve con chó rồi vỗ về Và con chó đi thật , đúng là mấy đứa yêu động vật thật là hay quá . Tôi nhìn con chó chạy đi mà lòng thầm cám ơn con Lan biết bao . Có lẽ sau này tôi cũng phải cố gắng đối xử tốt với động vật mới được ( có mà giết thì có =)) ) Rồi tôi nhảy xuống và đi vào nhà con Lan một cách hùng dũng chứ không như hồi nãy vừa chạy vừa nhìn con chó một cách sợ hãi nữa . Gì chứ Ú tôi đây không hề biết sợ ai cả ( vừa sợ chó xong ) - Mày làm gì mà bị chó đuổi thế con kia . Lan quay sang hỏi tôi một cách tò mò - Chỉ là sự cố thôi mà . Mà hôm nay tau xui quá mày ạ , toàn gặp chuyện xui xẻo không à , người cắn , chó cắn . hu hu Tôi nức nở khóc òa . - Sao thế ? Út của Lan làm sao thế ? Con bạn lại dùng những lời đường mật nói với tôi . - Mẹ tau bảo tau phải ra Hà Nội sống . Tôi tuôn nước mắt ngắn nước mắt dài ra . - Mày nói cái gì ? Con Lan trợn mắt nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống . - Tau sắp phải chuyển đi nơi khác rồi . - Ôi Ú ơi là Ú , Ú của tau . Lan lại nổi điên lên cái chiêu khóc lóc của nó , nếu bình thường thì tôi sẽ chạy xa nó đến hàng nghìn mét , nhưng bây giờ thì lòng tôi lại đang buồn nên thấy chẳng có chút xi-nhê gì . **** tự khâm phục bản thân vì sáng tác văn chương quá nhanh