Đồ diệt thương sinh
Chương 11 : Tiến hoá thân thể nền văn minh bậc 1
Trong sơn động, võ hoàng dần dần mở mắt ra, hắn vẫn còn khá mê mang, tự hỏi tại sao mình lại có thể mơ giấc mơ đó, giấc mơ đó là thật hay giả. nói thì khó tin nhưng hắn cảm giác đây là sự thật, không phải đơn thuần chỉ là một giấc mơ. nhưng nghĩ lại bản thân trọng sinh sang thế giới có tu tiên thì võ hoàng cũng cảm giác chuyện này cũng không có gì là không thể tin cả, bất ngờ nhiều sẽ quen thuộc. hai tay hắn chống xuống đất nâng bản thân dạy, vừa dùng lực thì. phập... hai cánh tay hắn xuyên qua lớp đá của nền sơn động, cắm ngập vào đó.
??? võ hoàng đơ người ra, không lẽ đá nền sơn động lâu năm nên mục? hay đá hàng lởm? hắn rút tay ra, dời sang vị trí khác. phập... hai tay hắn vẫn là cắm ngập vào trong nền đá sơn động. khẽ rút hai tay ra, dời sang vị trí khác, lần này võ hoàng dùng sức nhẹ, rất nhẹ nhàng. rắc...rắc... nền đá hiện lên vài vết nứt xung quanh bàn tay.
"kỳ quái, nền đá hôm nay bị gì à?" nói rồi hắn bước ra ngoài định làm một bài thể dục buổi sáng, vừa đặt chân thì phập... chân hắn cắm ngập vào nền đá, lần này hắn xác định, không phải nền đá xảy ra vấn đề mà là bản thân hắn.
"này hệ thống, ngươi mau ra xem, ta bị gì rồi này."
"đến đây đến đây, mới sáng sớm ngươi đã gọi réo ầm ĩ, không biết là quấy rầy người khác ngủ là thất đức lắm hay sao? cùng lắm là chết thôi, cũng đâu phải là chết lần đầu, nghĩ thoáng chút." hệ thống nói với giọng bất mãn.
"lão hay lắm, người chết là ta nên lão không cảm thấy gì, thử là lão xem." hệ thống ném cho hắn một ánh mắt khinh bỉ sau đó nói.
"ta là bất tử a. hắc hắc." vừa nói vừa cười một cách đầy gian xảo. tốt cái bất tử, bất tử hay lắm sao, sớm muộn ta cũng bất tử, đến lúc đó ta sẽ treo ngươi lên mà đánh.
(p/s: 5 năm qua hệ thống luôn dạy võ hoàng như một người thầy nên hắn mới gọi hệ thống là lão sư, nhưng ngặt nổi bị hệ thống vùi dập nhiều quá nên hắn chỉ gọi mỗi chữ lão. vì cái này mà cãi nhau suốt mấy tháng liền, sau đó quen thuộc nên liền thôi. từ đó đến giờ luôn gọi hệ thống bằng lão.)
"mà thôi, không cãi nhau với lão, mau mau xem ta bị cái gì." võ hoàng gấp gáp nói.
"không gì, vài hôm là ngươi quen thuộc, do ngươi tiến hoá đến thân thể nền văn minh bậc 1, chưa khống chế được sức mạnh thân thể tốt nên mới vậy, không gì đáng lo, chuyện tốt. mà ta vừa nâng cấp thêm một số tính năng cho ngươi đấy, vào xem vui lắm." hệ thống vừa nói xong, một màn hình ba chiều hiện lên trước mặt võ hoàng.
*bảng thông tin ký chủ.
*không gian chứa đựng.
*bảng thông tin vật phẩm.
*hệ thống cửa hàng.
*hệ thống nhiệm vụ. võ hoàng đưa tay điểm lên mục bảng thông tin ký chủ, một màn hình thông tin hiện ra trước mặt hắn.
*ký chủ: võ hoàng cấp độ sinh mệnh: 1 huyết mạch: xích quỷ, tổ huyết, đế huyết. thần thông: thiên phú thần thông - thánh gióng công pháp: tiến hoá gen năng vật phẩm: vô tình chi tâm đóng lại bảng thông tin trước mắt, võ hoàng điểm vào mục cửa hàng xem xem cho đã mắt mặc dù hắn không có tiền mua, quần áo còn phải mặc một cái váy bằng da lông thú, ngực thì cởi trần. muốn có bao nhiêu nghèo thì hắn có bao nhiêu nghèo. vừa điểm vào, hàng loạt vật phẩm xuất hiện trước mặt hắn, từ trang phục, đồ ăn, vũ khí,...không có thứ gì là không có. món rẻ nhất có 1 đồng, món đắt nhất thì hắn không đếm được có bao nhiêu số không phía sau. dạo quanh cửa hàng làm hắn không khỏi khoé miệng giật giật. nơi đây thần long, chân phượng, hỗn độn thú gì gì đó chỉ là thú cưng, thú nuôi trong nhà, không hơn không kém. càng quá đáng hơn là còn bán sỉ, theo ký ức của chủ nhân trước cơ thể này thì cả cái vũ trụ này không tìm ra được mấy đầu thần long, trong lịch sử mỗi lần một đầu thần long xuất hiện đều là dẫn lên gió thanh mưa máu, thời đại biến thiên. đầu thần long nào cũng là một phương đại năng, trong lịch sử càng có thần long thống trị siêu thần giới, tự xưng long đế một đời truyền kỳ. mà trong hệ thống cửa hàng chỉ là thú nuôi, bán sỉ, muốn bao nhiêu có bao nhiêu. võ hoàng không biết nói gì cho phải, hắn im lặng kéo sang mục bất động sản xem thử. lần này, hắn triệt để im lặng. bất động sản nơi đây bán là thế giới, là vũ trụ, tuy giá có cao nhưng thật sự là bán thế giới, bán vũ trụ. hắn trầm mặc hổi lâu, đóng bảng hệ thống cửa hàng lại, quay sang hỏi hệ thống.
"người tương lai đều chịu chơi vậy sao?" hệ thống trả lời.
"cũng không hẳn, theo như ước tính thì chỉ có số ít người mua vũ trụ, thường thì mọi người mua phôi vũ trụ và sáng tạo vũ trụ theo sở thích bản thân. nhưng thường là những vụ trụ cấp 3 thôi, còn như vũ trụ ngươi đang ở là cấp 5, tầng siêu thần giới chính là cấp 5, tầng ngươi ở là cấp 1, hạ thiên. ngoài ra còn có trung thiên, cao thiên, thần giới. về sau ngươi đi lên sẽ biết. vũ trụ cấp 3 tương đương đến cao thiên của vũ trụ này. về cơ bản vũ trụ từ cấp 5 đã là cực hạn rồi, lên nữa đã là siêu duy cao độ tâm linh rồi. thiên đạo vũ trụ cấp 5 đa phần đều là nhân viên của nền văn minh chính ta, bọn hắn quản lý vũ trụ và khai thác các nguồn tài nguyên hay đặc sản sau đó vận chuyển đến cho chúng ta. bù lại chúng ta sẽ bảo vệ thiên đạo lúc cần thiết và giúp thiên đạo mạnh hơn. tuy không thường xảy ra nhưng cũng sẽ có lúc vũ trụ xảy ra vấn đề, thiên đạo sẽ gửi lời cầu viện đến cho hội đồng, hội đồng sẽ cử người buông xuống vũ trụ đó để giải quyết vấn đề cho thiên đạo. như vũ trụ này cũng có vấn đề, sẵn có ngươi nên hội đồng dùng luôn, trưng binh chứ bình thường muốn được vào biên chế quân nhân không hề dễ, ngươi nên cảm thấy may mắn."
"vũ trụ này có vấn đề?"
"đúng, nhưng về sau ngươi sẽ biết, hiện tại ngươi mới chỉ tương đương luyện hư kỳ trong cấp bậc tu tiên nơi đây. nơi đây hệ thống cấp bậc bắt đầu từ luyện khí kỳ, trúc cơ, kim đan, nguyên anh, hoá thần, hư thần, luyện hư, thiên tiên, chân tiên, tiên chủ, tiên quân, tiên đế,...còn rất nhiều cấp độ nữa, ngươi chỉ mới tương đương luyện hư kỳ thôi, chưa là gì cả, ít nhất ngươi phải tiến hoá đến bậc 4 mới có tư cách giải quyết vấn đề thiên đạo nơi này. giờ thì lo mà quen thuộc với sức mạnh đi, sau đó chúng ta sẽ ra khỏi khu rừng này, ở trong đây nữa có khi ngươi thành người rừng." ngưng một chút, hệ thống lại nói tiếp.
"lần này ta bổ sung cho ngươi cái chức năng thông tin các loại vật phẩm ấy, cứ vật phẩm gì không biết thì dùng chức năng đó nó hiện ra hết cho ngươi từ cấu tạo đến công dụng, khá tiện đấy." võ hoàng nghe xong nhất thời nổi lên hứng thú cũng lấy ra thử, tiện tay đưa tay phải sang lấy một viên đá tra xem nhưng do không chú ý khống chế thân thể nên dùng lực hơi quá. xung quanh nơi tay đi qua không gian hiện lên từng vết nứt màu đen, có nơi sụp thành một cái hố màu đen kịt to như nấm đấm. từng đợt cương phong từ vết nứt thổi ra, cắt lên vách sơn động, thoáng chốc sơn động sụp đổ, bị cuốn vào vết nứt, biến mất, chỉ còn lại một đoạn chân núi trơ trọi chứng minh nơi đây từng có một ngọn núi nhỏ. lúc này bụi mù tán đi, một thân ảnh đầu đầy bụi đất, bước thấp bước cao đi ra bên ngoài vừa đi vừa lầm bầm. đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái
Truyện khác cùng thể loại
87 chương
96 chương
68 chương
803 chương
338 chương