Một buổi sáng trong xanh của mùa xuân tràn đầy sức sống, Mã Vy hít thở sâu , hưởng thụ những tia nắng ấm, hôm nay là sinh nhật cô tròn 18 tuổi – cái tuổi đẹp nhất của người con gái , thầm nghĩ còn mấy ai nhớ đc. Bỗng một vòng tay vững chắc ôm lấy cô từ đằng sau , phả vào tai cô hơi nóng nóng , làm mặt Mã Vy ửng đỏ rồi cháy xèo xèo : -Sinh nhật vui vẻ. Tuy chân tay đã mềm nhũn vì bị sức mê hoặc của ai kia quyến rũ , nhưng bản tính khó rời vân ương ngạnh quát nạt : -Làm ơn cư xử đúng mực chút, tôi không yêu , không thích gì anh hết. Đừng dụ dỗ con nhà lành nữa. Quay người Mã Vy lại đối diện với mình , nụ cười tà mị lại ngự trị trên môi Nguyệt Phong : -Sẽ sớm thôi , em sẽ yêu anh. Phải đã hơn một năm nhưng tình cảm Mã Vy vẫn chả có gì là tiến triển , bù lại Nguyệt Phong thì đã đắm chìm lắm trong tình cảm rồi thì phải , một ngày phải gặp cô trên dưới 3 lần mới chịu tiếp tục vz công việc của mình. Đúng là tình cảm làm người ta thất thường , điên điên. Cố thoát khỏi vòng tay ấm áp và rắn chắc dù bt là vô ích nhưng vẫn gân cổ lên đá đểu : -Tôi nghĩ tôi k bị mù mà đi yêu người như anh. Bó tay trước sự dai dẳng không tha , một mực khẳng định k có tình cảm gì với anh , Nguyệt Phong đành thả Mã Vy ra , đi khỏi phòng mà quên không ném lại một hộp quà trắng muốt : -Quà sinh nhật đấy. Tức chết với cái kiểu “tung quà bố thí” nhưng vẫn tò mò mở ra , nhanh chóng đôi môi Mã Vy cong lên đường cong tuyệt đẹp , món quà của Nguyệt Phong tặng Vy là con gấu lông trắng muốt , xù lên rất đáng yêu , cẩn thận đặt nó lên giường Mã Vy lười biếng đi xuống phòng khách. Thật nhàm chán vào mấy ngày nghỉ thế này , Dạ Vũ thì quá xa cách cô không thể chơi cùng , Nguyệt Phong thì.... cô thà chơi vơi con Bit ngoài sân còn hiền hơn, chẳng lẽ cô lại quay sang chơi với mấy cô hầu ? Haizz căn nhà quá chán để cô cho cô cảm thấy mình “đang sống”. Mặt lầm lì quở trách trong thâm tâm , một món quà đc trịnh trọng đặt trước mặt Vy , kèm theo âm điệu nhẹ nhàng ấm áp : -Chúc mừng sinh nhật em, mong là em sẽ thích món quà. Dạ Vũ ngồi xuống cạnh Mã Vy , lặng nhìn cô thấp thoáng nụ cười trên môi với chiếc váy lụa hồng phấn , đính cườm điểm eo rất bắt mắt mà anh tặng , trong lòng cũng vui theo , lên tiếng : -Mã Vy chúng ta đi chơi đi, ngôi nhà này thật tẻ nhạt. Gật đầu đồng ý với quan điểm “ngồi nhà tẻ nhạt” , phút chốc Mã Vy đã ngồi trên chiếc Lambogini trắng toát lao nhanh trên đường. Dạ Vũ đưa Mã Vy đến nhiều nơi đầu tiên là những nơi Mã Vy yêu cầu : khu trung tâm giải trí - nơi mà Mã Vy nhận ra là Dạ Vũ không hoàn toàn là thiên thân mà các cô gái mơ ước , Dạ Vũ sợ ma nên .... anh đã mặc Mã Vy tự vào Nhà Ma chứ nhất quyết không vào cùng , thấy Dạ Vũ quá hèn nhát mà suốt đường từ khu giải trí đến nhà hàng ăn sang trong Mã Vy không ngừng cười sặc sụa làm Dạ Vũ thật sự không bt dấu mặt vào đâu. Anh từng cảnh cáo yêu cô rằng nếu để lộ thông tin tuyệt mật này anh sẽ giết người giệt khẩu cho cô xem. Sau cả ngày chơi bời bét nhè , Mã Vy theo lẽ tự nhiên xích lại gần Dạ Vũ hơn , Dạ Vũ lại “say” cô hơn. Cả buổi Mã Vy đã chịu vứt cái mặt nạ lạnh lùng mọi ngày mà nở nụ cười làm đắm lòng , anh vui khi cô cười, vì lúc ấy cô cảm thấy anh đang bù đắp tốt cho cô. Chào Dạ Vũ , Mã Vy mệt mỏi lên phòng , hôm nay quả thức cô đã bị rút cạn năng lượng rồi. Tắm rửa sạch sẽ, đã chui tọt vào chăn ấm , cửa phòng đột nhiên mở tung ra , bộ dạng lầm lỳ nguy hiểm lan toả khắp phòng , lúc Mã Vy sợ muốn hét thé lên nhưng rồi dần dần giận đến điên người ; -Đồ bất lịch sự ! tay anh dùng để làm j mà k bt gõ cửa chứ , muốn người chết vì bị anh doạ chắc. TIến sát đến giường Mã Vy , ngồi xuống vuốt ve những lọn tóc dài đen bóng của cô , máu nóng trong Nguyệt Phong dịu hẳn, bị bỏ rơi cả ngày rồi bị công việc bề bộn đẩy hết cả sấp tài liệu cao đến ngút trời trong lúc ấy cô lại nhởn nhơ chơi với tên mà anh coi như kẻ thù từ lúc quen bt. Hỏi sao anh không tức ? -Đồ đáng chết , cả ngày em chỉ nhởn nhơ với tên giả tạo đấy , không thèm quan tâm đến sự sống chết của tôi. Bạn trai của em đấy !!! em đc lắm. Khuôn mặt Mã Vy bỗng lộ rõ vẻ thích thú, cười cười nói : -Nguyệt Phong , anh đang ghen đấy à ? Hô hô mặt sắt có ngày cũng bt ghen đúng là chuyện hay. Đang cười hô hố ra đấy Mã Vy bỗng bị chặn lại bởi môi Nguyệt Phong, nhất thời chân tay bủn rủn , đôi môi Nguyệt Phong day da nhẹ , mọi cảm xúc đang bực tức đặt hết lên môi cô mãnh liệt , còn Mã Vy chỉ bt mở tròn mắt nửa hưởng thụ nửa kháng cự. Nói thật thì cô cũng rất bị hấp dẫn bởi đôi mô ngọt ngào , nóng bỏng ấy , cũng đúng toàn ở cạnh trai đẹp , cô bị hám trai mất rồi , đúng là đê tiện mà =.=’ Quyến luyến rời khỏi bờ môi mọng nước kia , Nguyệt Phong kia ánh nhìn cảnh cáo về phía Mã Vy : -Lần sau , k đc la cà nữa , bây h đi ngủ. Sải bước khỏi phòng , Nguyệt Phong cong khoé miệng thành nụ cười vô cùng nham hiểm, để lại Mã Vy vẫn đáng nhấm nháp nụ hôn ấy rồi chợt như bị giật điện , Mã Vy bật dậy , 1 lần nữa hét toáng lên : - CHẤN NGUYỆT PHONG , LẦN THỨ 2 RỒI !!! ANH QUAY LẠI ĐÂY CHO TÔI. Rồi lại nằm vật xuống , tự nhủ cô thật thảm hại 2 nụ hôn đầu đời đều bị quỷ dữ đớp hết , thê thảm cho cô quá.