Sau cuộc kích tình hôm đó, Đình Kỷ Nam một ngày thêm một ngày tìm cô, muốn kiếm cô ăn sạch sẽ để bù đắp cho hai năm qua không thể phát dục. Đình Kỷ Nam cố giữ thân mình vì cô, chờ một ngày cô đến xin lỗi hắn. Nhưng đã hai năm rồi có người không thèm liên lạc nữa nên chọc giận đến hắn, hắn bắt buộc phải bay sang Los Angeles tìm cô. Gặp cô trong tình cảnh như thế, ai mà không tức điên chứ, huống hồ cô xinh đẹp như vậy, trẻ trung như vậy kẻ nào lại không thích. Đình Kỷ Nam hắn đây chính là ghen, đang ghen đó. Tiểu Ô đã muốn tìm hắn từ lâu, bây giờ công việc đã được ổn thỏa, muốn quay về tìm người không ngờ người đã đợi ở đây sẵn. Đã thế người này không ngừng chiếm hữu cô nữa. Tiểu Ô và Đình Kỷ Nam sớm đã hóa giải mọi hiềm khích cho nhau, đã tha thứ và quay về bên nhau. Họ dùng thời gian hai năm để cố gắng học hỏi, cố gắng bồi dưỡng cho nhau để giờ đây hai người chính là những phiên bản hoàn hảo nhất của đời cả hai. Đình Kỷ Nam đã từng thủ thỉ ôm cô vào lòng, chẳng biết vì sao hắn lại nói ra những ngày tháng trước kia gặp lại, những ngày tháng hai ta bắt đầu xa, và ngày tháng cả hai trùng phùng bằng câu: “Ta dùng thời gian để cố quên đi những con số không nên nhớ. Anh dùng những con số để cố nhớ khoảng thời gian hai ta bên nhau.” Cô đã rất cảm động hôn lên đôi môi đầy tình ý đấy. Đôi khi hạnh phúc chính là như vậy. Tiểu Ô đã đi cùng Đình Kỷ Nam qua bao nhiêu nơi, ghi lại những ngày tháng đã trãi qua cùng nhau, họ muốn lưu giữ để sau này còn nhớ đến nhau nữa. Một ngày đẹp trời, Tiểu Ô mang thai. Đình Kỷ Nam vui mừng nhảy cẩn lên vì sung sướng. Hắn còn cố gắng học nhiều thứ cho lần đầu tiên làm cha này. Mọi sự kỳ vọng, tâm tư hắn đều dồn hết vào cô. Hắn muốn biến cô trở thành người phụ nữ hạnh phúc, muốn cô mãi vui vẻ tận hưởng cuộc sống tươi đẹp này, muốn cùng nhau đi hết quãng đời còn lại. Ngày hắn bồng đứa trẻ trên tay, hắn bật khóc nức nở trong phòng sinh vì thấy cô đac khóc đã đau đớn sinh con cho hắn. Hắn hứa đó là lần cuối cùng hắn bắt cô sinh con, sau này không cần nữa, hắn cần cô hơn. Đứa trẻ có tên Đình Kỳ Phong này được hai tuổi, hắn đưa cô trở về Đình gia ra mắt mọi người. Chỉ là kinh ngạc với số lượng trẻ em ở đây, gần như lập được đội bóng nếu thêm con hắn vào rồi. Giờ đây đã trở về cùng nhau, hãy hứa nắm tay nhau đi hết quãng đường dài còn lại. Nhìn thấy cô gái tên Tần Tiểu Ô luôn vui vẻ là hắn mãn nguyện rồi. Ngày bước vào lễ đường, Đình Kỷ Nam nắm chặt tay Tần Tiểu Ô đi trên từng dãy hoa dưới đất. Được sự chúc phúc của mọi người trên dưới Đình gia. Hôi lấy cánh môi mềm mại, ngày hôm nay vợ hắn rất đẹp. “Tiểu Ô, yêu em.” “Đình Kỷ Nam, yêu anh nhất.” *** Sau hai năm chung sống, cả hai một lần nữa cãi đến thiên trời địa động. Tần Tiểu Ô muốn sinh thêm một đứa con gái, cô rất muốn sinh bé gái để có thể chơi đùa với mình. Đình Kỷ Nam nhất quyết từ chối, hắn nói cô sinh cực khổ, không muốn cô lại đẻ thêm đứa nào ngoài Đình Kỳ Phong nữa. Vì chưa giải quyết được, cả hai gửi con trai sang nhà anh trai, bắt đầu cuộc chiến tranh lạnh. Như mấy năm trước, Tiểu Ô bắt đầu đi đây đi đó trốn tránh hắn, nhưng lần này Đình Kỷ Nam bỏ dở hết cả công việc, đi theo cô khắp nơi. Kết quả đó chính là một tháng ân ân ái ái ở đảo Hawaii, và lại thêm một đứa con. Người khổ nhất chính là hai người Lưu Phi cùng Tần Tiêu. Lúc muốn con thì lại không có, lúc không cần thì hai, ba đứa đến một lượt. Từ Lưu Tiêu Vân, Đình Kiến Nghi rồi bây giờ lại đến Đình Kỳ Phong. Hai người họ đã khó không thành tiếng rồi, cả đêm không làm ăn được cái gì mà bị tiếng khóc của trẻ con phá hoại thôi. Sau lần đó, họ nhất định phải dọn đi chỗ khác, ở đây họ cũng sắp thành ông vú nuôi mất rồi..