Tầng năm, phòng nghỉ Giang Ngư Yến được thiết kế vô cùng xa hoa, không khác gì phòng tổng thống đi ra. Căn phòng này dạo gần đây được Diệp Hiểu Phong cải tạo lại coi như phòng tư nhân sử dụng, thành ra nói Giang Ngư Yến tựu là mở ra hai phòng nhưng thực chất chỉ có một phòng là khách Vip có thể dùng để nghỉ lại. Lúc này đã là bảy giờ hơn điểm, trong phòng lúc này Hạ Lộ cùng Phương Phương đã tắm rửa đi ra, thay lên trang phục mà Diệp Hiểu Phong mua đến, phải nói là hắn tuy có vẻ hời hợt, không mấy quan tâm nhưng mà lại là một người hết sức là tinh tế và tỷ mỷ a. Hắn tuy chỉ là thoáng mua cho Hạ Lộ và Phương Phương trang phục thoáng mặc tạm nhưng cũng là hết sức hợp và vừa vặn với hai người đây này. Đó là một chiếc váy ren dáng xòe màu trắng cổ chữ V khoét sâu làm tôn lên vẻ đẹp núi non trùng diệp của Hạ, Phương hai người đi ra. Càng là lộ ra đôi chân dài thẳng tắp, không chút tỳ viết của hai cái mỹ nữ chân dài tiêu chuẩn đi lên. Đó là một cái đủ để thuấn sát toàn bộ nam nhân người đi ra a. Sau khi dùng qua buổi tối với thịt đỏ, ngỗng quay, và trứng gà đỏ (các món dùng để bồi bổ cho phụ nữ sau lần đầu hư thân) …, vẫn là Diệp Hiểu Phong hắn dặn nhà bếp làm riêng đem lên cho hai nàng. Hạ Lộ cùng Phương Phương vẫn là lười biếng cùng nhau ngốc tại trên giường tạm sự đi ra. Có lẽ sau khi tắm rửa, ăn xong bữa tối phong phú, tuy rằng hai nàng ăn rất ít, nhưng là tâm lý có một chút buông lỏng đi ra. - Phương Phương! Sau này chúng ta là đến phải làm sao a? Hạ Lộ đôi mắt vậy mà có chút sương mù đi ra hỏi Phương Phương. - A! Lộ Lộ ngươi vừa là nói gì? Phương Phương tựu là đang thất thần bị Hạ Lộ tiếng hỏi cho giật mình. - Ân! Thôi quên đi! Hạ Lộ ủ rũ cũng là không muốn hỏi Phương Phương, dù gì Phương Phương và nàng giờ cũng là như nhau người, có gì khá hơn đâu. Nàng cũng là không muốn gây thêm chút phiền não cho người chị em này của mình nữa. Dù gì thì mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, nàng cũng là tự tìm cách giải quyết chuyện của mình. Phương Phương cũng là vô cùng bối rối đi ra, dù gì lúc này nàng tâm trạng vẫn là khác rất xa so với Hạ Lộ nghĩ. Nàng là tự nguyện, là nàng ước mơ từ bé, nhưng cái làm cho nàng khó cân bằng lúc này nhất là Hạ Lộ. Sẽ ra sao đây? Nàng vẫn là không muốn buông ra tình yêu của mình. Nhưng mà Hạ Lộ lại là một cái chị em rất thân với mình, càng là một cô gái đơn thuần, trong sáng, là một cái tiêu chuẩn cô gái truyền thống a. Phương Phương đầu óc có chút loạn lên rồi, đây là lần đầu tiên trong đời nàng phải đưa ra chọn lựa khó khăn đến như vậy. Trong phòng vậy mà lúc này không khí có chút ngột ngạt đi ra, hai người vẫn là ngổn ngang trong cái đống bòng bong suy nghĩ của riêng mình. Trải qua cũng rất dài suy nghĩ hỗn loạn đi ra, Phương Phương vậy mà quyết tâm rồi, nàng vậy mà mở miệng phá tan bầu không khí tĩnh mịch hỏi Hạ Lộ. - Lộ Lộ! … Đây vẫn là ngươi lần đầu! - Ân! … Ngươi là hỏi gì hỏi đến rồi! Hạ Lộ vậy mà có chút ngại ngùng cùng mắc cỡ lên rồi, nàng vậy mà mặt đỏ đến tận mang tai rồi. Phương Phương vậy mà cũng là hỏi lên được, phải biết rằng nàng là một cái tiêu chuẩn cô gái truyền thống đây này. Phương Phương cũng là không giải thích vẫn là cắn môi tiếp tục cùng Hạ Lộ nói lên. - Ta đây cũng là lần đầu! - A! Hạ Lộ có chút giật mình đi ra, Phương Phương không biết là đang nghỉ gì rồi. Nàng càng là hướng mắt về phía Phương Phương xem nàng rốt cuộc là muốn nói gì đén rồi. - Lộ Lộ! Ngươi nghĩ sao về con người của Diệp Hiểu Phong? - A! Là nghĩ gì? Hạ Lộ có chút khó hiểu cùng bối rối đi ra. - Ngươi là nghĩ sao về Diệp Hiểu Phong a? Vẫn là nghiêm túc trả lời ta đây này? Phương Phương có chút không cho cự tuyệt. - A! Thì hắn vẫn là hắn a, ngươi sao hỏi lên tới ta rồi. Hạ Lộ có chút không phục đi ra, đem lưng quay về hướng Phương Phương người, trong lòng lúc này càng là loạn lên rồi, tim nàng càng lúc đập càng loạn lên, tựu là nàng cũng không biết mình đang nghĩ đến vấn đề gì rồi. Phương Phương cắn môi thoáng làm cái quyết tâm vẫn là hướng Hạ Lộ chậm rãi nói tới. - Lộ Lộ có một chuyện là ta đã giấu rất lâu trong lòng, vẫn là hôm nay thoáng là chút giảng cho ngươi nghe a. Ta từ nhỏ vốn đã yêu thích Diệp Hiểu Phong người. Hắn vốn là ta một cái nhất kiến chung tình người. - A! Hạ Lộ vậy mà bị cho giật mình. Phương Phương vậy mà đang muốn nói chuyện gì lên rồi. - Lộ Lộ ngươi bất ngờ lắm đúng không? Thật ra trước giờ ta luôn để ý đến hắn, tất cả việc ta làm đều là muốn gây sự chú ý của hắn. - Ân! Ngươi tại sao lúc này lại kể cho ta nghe chuyện này a? Vậy hóa ra chuyện ban ngày ngươi vì vậy mà có chút khác thường đi ra a? Hạ Lộ càng là thắc mắc hỏi lên. - Ân! Lộ Lộ chuyện của ta cũng đã nói ngươi nghe đây rồi! Vẫn là câu hỏi cũ ngươi vẫn là thật lòng trả lời ta đây này? Phương Phương càng là đôi mắt nhìn thẳng về phía Hạ Lộ quan sát lên, nàng tựu là muốn nghe Hạ Lộ đáp án đi ra cho bằng được rồi. Hạ Lộ vậy mà có chút bối rối, cùng ngượng ngùng đi ra. - A! Ta vẫn là không biết a! - Lộ Lộ! … Phương Phương vẫn là không cho cự tuyệt, càng là muốn nghe Hạ Lộ một chút cái nhìn đi ra. - Vẫn là có chút điển trai, hào hoa phong nhã, một cái có tiền người. Hạ Lộ vẫn là qua loa hai ba câu cho xong chuyện, để tránh Phương Phương ép tới. - Hết rồi? - Ân! - Không phải chứ Lộ Lộ? Ngươi tưởng là bịp được ta? Phương Phương càng là đôi mắt tinh ranh quét về phía Hạ Lộ, như xuyên thấu Hạ Lộ những tâm tư thầm kín nhất đi ra. Hạ Lộ vậy mà rùng mình lên rồi, tựu là hôm nay nàng khó mà toát khỏi Phương Phương cái nha đầu này rồi. - Vẫn là hết a! Hạ Lộ vẫn là nét mặt vô tội đem lời nói khẳng định đi lên rồi. - Lộ Lộ! Ngươi không dám nói! Thôi thì vẫn là để ta nói lên giúp vậy! Phương Phương vậy mà tinh ranh hướng Hạ Lộ ép lên tới. - Ân! Ngươi vẫn là cái tự nhiên. Hạ Lộ tuy vẫn là ngoài mặt cứng rắn nhưng trong lòng lúc này đã loạn lên rồi. Càng là khẽ cắn môi đến nghe Phương Phương một chút kiến giải lên tới. - Lộ Lộ! Ta biết ngươi lúc này rõ ràng hơn ai hết trong lòng ngươi đang là nghĩ gì. Ta biết là ngươi trong lòng lúc này vẫn là có chút thích Diệp Hiểu Phong người rồi, nhưng ngươi vẫn là ngại lên ta tình cảm, cũng là sợ lên hắn nghĩ không tốt về ngươi. - A! Không có a! Ngươi vẫn là đang mê sảng a! … Hạ Lộ vậy mà lúc này bị dọa cho giật bắn cả mình lên rồi, Phương Phương cái nha đầu này vậy mà đôi mắt có chút ác liệt a. - Vẫn là còn chối a! Lộ Lộ! … Ta là ngươi một cái chị em tốt đúng không nè? Phương Phương vậy mà lại cho đổi đề tài lên rồi. - Ân! Ngươi sao lại nhấc lên chuyện này! Hạ Lộ có chút khó hiểu nhìn chằm chằm về phía Phương Phương rồi. - Ngươi vẫn là không quên! Ngươi nghĩ Diệp Hiểu Phong hắn vậy mà tinh tế a! Phương Phương vậy mà lại cất lên Diệp Hiểu Phong chuyện, càng là làm cho Hạ Lộ không biết nên làm sao mà trả lời, thật sự nàng là bị Phương Phương đám câu hỏi hỗn loạn làm cho đầu choáng mắt hoa lên rồi. Càng là làm cho nàng câu trả lời có chút lộn xộn. - Ân! Vẫn là!... A! Ngươi là muốn hỏi gì rồi? - Lộ Lộ! Ngươi không thấy hắn vẫn là quan tâm lên ngươi sao? - A! Làm sao có thể a? Hạ Lộ càng là xấu hổ đi ra, mặt đỏ đến tận mang tai rồi. - Ngươi vẫn là không nhận ra sao? Phương Phương đôi mắt tinh quái quét về phía Hạ Lộ người. - Vẫn là ngươi nói! … Hạ Lộ có phần lúng túng đem câu trả lời lại hướng Phương Phương tự mình giảng đi ra. - Ngươi không thấy quần áo mình mặc có chút vừa vặn thoải mái a! - A! … Ngươi là ý gì đi lên! Hạ Lộ vậy mà càng mắc cỡ lên rồi! Nàng cỡ nào mà không biết Phương Phương đây là ý gì đi ra. - Ngươi tự hiểu! Phương Phương vẫn là không muối giải thích lên rồi! - Ngươi cũng không phải là quần áo vừa vặn đi ra! Hạ Lộ càng là đem chuyện quyết chối đến cùng rồi! - Cứ cho là vậy! Nhưng ngươi nghĩ sao về đồ ăn ban tối? Phương Phương càng là ép lên. - Ngươi cũng ăn, đâu có riêng gì ta. - Vẫn là lười tranh luận với ngươi a! - Ngươi vẫn là không nói đến đạo lý người a! Hạ Lộ càng là mắc cỡ lên rồi, nhưng không hiểu sao trong lòng càng là ấm áp đi lên rồi. - Giờ ngươi mới biết a! Ngươi nghĩ Diệp Hiểu Phong vẫn là một cái người chồng tốt đi lên! - A! Ngươi sao lại hỏi loạn lên rồi! Ngươi đây là ý gì? Lộ Lộ càng là mắc cỡ đến nỗi mặt đỏ đến tận mang tai, lời nói còn là có phần run rẩy đi ra rồi. Phương Phương tựu là một cái dai như đĩa đói người mà, cứ bám mãi, dây dưa không thôi lên rồi. - Lộ Lộ! Ta vẫn là có chuyện quan trọng muốn thương lượng với ngươi rồi đây. Phương Phương bất ngờ đổi vẻ mặt nghiêm túc càng là hướng Hạ Lộ không cho phép cự tuyệt lên rồi. - Ân! Hạ Lộ không dám kháng cự đến nghe Phương Phương - Lộ Lộ! Ta biết ngươi là một cái tiêu chuẩn cô gái truyền thống người, ngươi sẽ là đem cái này thân chỉ trao cho duy nhất một người đàn ông. - Phương Phương! … Hạ Lộ càng là bị Phương Phương lời nói làm cho giật mình lên rồi. Càng là cuống quýt đi ra muốn là thoáng làm chút giải thích lên rồi. - Lộ Lộ! Vẫn là để ta giảng đừng cắt ngang đây này! Phương Phương có chút không vui đi ra rồi. - Ân! Vẫn là ngươi nói! Nhưng ta… Hạ Lộ vẫn là sợ Phương Phương giận lên, nhưng vẫn là muốn thoáng làm cái thanh minh đi ra, nhưng Phương Phương vẫn là đem lời nói của Hạ Lộ còn chưa ra khỏi miệng đều cho bẻ gãy. - Tốt! Tựu nghe ta giảng a. Ta biết cả ta và ngươi ai cũng là cần đến Diệp Hiểu Phong người, ta cũng là không muốn cùng ngươi một chỗ tranh giành. Ta biết Diệp Hiểu Phong hắn là một cái người đàn ông tốt. Tựu là sẽ có rất nhiều người phụ nữ muốn hắn. Ta vẫn là không biết sau này sẽ như thế nào. Ngươi và ta vốn là một cái chị em tốt. Chi bằng ta và ngươi cùng hắn một chỗ đi lên. - A! … Ngươi là ý gì? Hạ Lộ càng là bị dọa cho mắc cỡ cùng sợ hãi lên rồi. - Chung chồng! Phương Phương vậy mà không cho cự tuyệt một lời như đinh đóng cột đi ra. - A! … Nhưng ta vẫn là không muốn a! Hạ Lộ vẫn là xấu hổ từ chối đi ra. - Lộ Lộ! … Phương Phương vậy mà ép lên tới. - Ân! Nhưng sợ là hắn không …. Hạ Lộ vậy mà lại tìm cớ đến. - Hắn là không có quyền cự tuyệt! Phương Phương lại đem Hạ Lộ tìm đến cớ cho đánh gãy. - Nhưng! Ta sợ… Hạ Lộ vẫn là có chút ngập ngừng đi ra. - Không cần bàn ra nha! Phương Phương vậy mà đem rồi cái quyết định lớn mật coi như thông qua không cho phép rồi Hạ Lộ đường lui rồi.