Đỉnh cao phú quý
Chương 197
Mạnh Châu vội nói với thư ký bên cạnh ông ta: “Đi nói với thàng nhóc khốn nạn đó, mẹ nó đừng hét giá nữa”
Thật ra, Mạnh Châu cũng khóng muốn đối mặt với Trình Uyên, càng không muốn để anh biết quan hệ giữa ông ta và Mạnh Đại Tiền Kỹ thật, ông ta cũng không biết con trai mình sẽ đến đây tối nay.
Thư ký thưa vâng, lãng lẽ đứng dậy, cúi người đi qua chö đấu giá đến phía sau Mạnh Đại Tiền “Chú tịch Mạnh nhó, chủ tịch báo tôi nói với cậu đừng ra giá nữa, chiếc nhãn kia không đáng tiền đến vậy.”
Mạnh Châu rất tức giận rất bất lực, nhưng thư ký không biết. Thư ký cũng không thể nói với Mạnh Đại Tiền la “mẹ nó đừng hét giá” nữa. Vì vậy, anh ta chỉ có thể chính lại cách diễn đạt.
Anh ta tự cảm thấy mình chỉnh lại cách dien đạt rất thích hợp, nhưng thật ra thì tất cả ý nghĩ đều bị thay đổi. Sau khi Mạnh Đại Tiền nghe thì còn tưởng Mạnh Châu sợ anh ta mắc lừa chịu thiệt nên cười mia, lại giơ bảng lần nữa.
“10 triệu 100 nghìn.”
Người phụ nữ lảng lơ bên cạnh Mạnh Đại Tiền rất hả giận, kiêu ngạo ngấng cao đầu, nhìn Trình Uyên bảng lö mũi Mà Mạnh Châu phía xa lại run rấy cả người Cmn thứ phá của này, thật sự muốn khiến ông ta và Tuấn Phong phải làm đến ngươi sống ta chết sao.
Mạnh Đại Tiền cười mỉa nói với thư ký; “Anh về nói với ba tôi, không cần lo làng cho tôi, hiện tại đã không phải là chuyện có tiền hay không nữa rồi. Hơn nữa, chút tiền đó cũng không đáng là gì với nhà chúng †a”
Vẻ mặt thư ký hơi cứng đờ, muốn nói gì nưa nhưng cuối cùng vân không mở miêng, gật đầu rời đi Người phụ nữ lắng lơ õm cánh tay Mạnh Đại Tiền, nũng nịu nói: “Biết Đại Tiền nhà mình tốt mà, vì người ta mà bảng lòng bỏ ra số tiền lớn như vậy”
Mạnh Đại Tiên nổi da gà “Đại Tiên, anh nói nếu em đeo chiếc nhắn này ra đường thì có phải anh nên cho em hai gã vệ sĩ hay không?
Mạnh Đại Tiền thật sự muốn nói cho cô ta biết cô ta cũng xứng với chiếc nhân này à?
Đương nhiên, bên ngoài văn phải làm ra vẻ, cho dù định bỏ người phụ nữ này mà theo đuổi Lý Nam Địch thì cũng không thể quá rõ ràng, 10 triệu 100 nghìn. Mạnh Đại Tiền cảm thấy đối phương không có khả năng theo minh nữa, ngay cả người phụ nữ lảng lơ cũng cảm thấy tên nhà quê đó chac chan là đang giả vờ. Một người lái Audi như anh lấy đâu ra nhiều tiên như vậy?
Nhưng họ còn chưa nghĩ xong thì một giọng nói vang lên.
“Mười một triệu” Vương Tử Yên không chút yếu thế lên tiếng lần nữa Đừng nói Mạnh Đại Tiên và người phụ nữ lắng lơ sứng sốt, ngay cả Trình Uyên cũng đơ ra “Tử Yên, cô điên rồi sao? Ai cho cô quyền này?” Anh nổi gián quát Vương Tử Yên Vương Tử Yên còn chưa nói gì thì Lý Nam Địch lại nói trước: “Anh cũng là ông chủ lớn, nếu muốn thì cũng đừng có sợ, được không hả?”
“Mẹ nó, tôi nói muốn khi nào?” Trình Uyên tức ngực líu lưỡi “Mười hai triệu” Lúc này, Mạnh Đại Tiền lại giơ bảng.
Mọi người tức khắc xôn xao.
Người nhận ra Trình Uyên thì mặt đều lộ nụ cười thần bi, mà người không quen Trình Uyên cũng bät đầu ôn ào.
Xem kịch không chê chuyện lớn luôn là bệnh chung cửa mọi người Mọi người chỉ ước hôm nay gây ra được bất ngờ to, muốn nhìn xem chiếc nhãn tên “Lam Y Thiên Sứ” này cuối cùng có thể đấu giá được bao nhiêu MC trên bục đấu giá cũng vui vẻ, trong lòng cực kỳ kích động. Chiếc nhân này vốn chỉ dự kiến được khoảng sáu triệu, nhưng bây giờ thì sao, thoáng chốc đã tăng gấp đôi. Nghĩ đến hoa hồng mà mình sẽ nhận được, anh ta thật sự muốn quỳ xuống khẩu đầu vang dội với hai người “ông” này.
“Mười ba triệu” Nhưng mà, cuộc đấu giá lại không dừng lại ở con số mười hai triệu, Lý Nam Địch lại giơ bảng.
Mạnh Đại Tiền cũng lập tức giơ bảng: “Mười bốn triệu”
“Mười lăm triệu” Vương Tử Yên giơ bảng Lúc này như chơi poker ba lá, lúc đầu thì cả đám theo, dần dẫn tiền cược cảng lúc cảng nhiều, tới cuối cùng những người khác đều không theo nữa, chỉ còn lại hai người tranh hơn thua.
“Mười tám triệu” Mạnh Đại Tiền lại gi bảng.
“Mười chín triệu” Lý Nam Địch giơ bảng lân nữa Trình Uyên ôm đầu, vờ như không thấy gì cả, làm bộ. không quen biết Lý Nam Địch và Vương Tử Yên, giả vờ như thế giới này không có quan hệ gì với mình Mà lúc này, trong lòng Mạnh Đại Tiền cũng bat đầu bồn chồn Rốt cuộc người kia có lý lịch gì?
Nhin sao cũng lả một tên nhà quê Nhìn quần áo vỉa hè trên người, sao có thể lấy ra nổi mười chín triệu? Chảng lẽ là nhà giàu mới nổi?
Không đúng, có lẽ Trán Mạnh Đại Tiên bảt đầu đổ mồ hôi. Lẽ nào tên nhóc. này đang nâng giá hàng? Cố ý tranh hơn thua với anh ta, đợi giá nâng lên tới con số nhất định thì sẽ không ra giá nữa sao?
Cháng lẽ anh là người được buổi đấu giá nhờ tới?
Mạnh Đại Tiền nhìn lại quần áo của Trình Uyên, nhìn sao cũng cảm thấy giống vậy.
Ừm, chác chán là vậy. Anh ta thầm nghĩ, chác chân không thể tiếp tục ra giá.
“Mười chín triệu lần một”
MC bät đầu thông báo cuối cùng, kích động đến mức xém chút gỡ búa ở lần đầu.
Nhưng lúc này, người phụ nữ lắng lơ đang vui vẻ hưởng thụ ánh mat hâm mộ của mọi người thì đột nhiên phát hiện Mạnh Đại Tiền không ra giá nữa, không khỏi sửng sốt: “Đại Tiền, tiếp tục đi.”
Vẻ mặt Mạnh Đại Tiên âm trầm, không hề ngó tới cô ta.
“Không phải chứ Đại Tiền? Ngay cả một tên nhà quê mà anh cũng không so nổi sao?” Người phụ nữ láng lơ ngạc nhiên, vội la lên: “Không phải nhà anh rất giàu sao?”
Câm miệng!” Mạnh Đại Tiền lạnh giọng quát người phụ nữ lắng lơ.
Người phụ nữ lắng lơ tức khäc cảm thấy mất mặt, nhưng lúc này Lý Nam Địch văn cứ đổ thêm đầu vào lửa.
Cô ta quay đầu về phía người phụ nữ lắng lơ và Mạnh Đại Tiên, nhoẻn miệng cười Không thể không nói, Lý Nam Địch đẹp ngang với Bạch An Tương, nhưng khí chất của cá hai lại khác nhau rất nhiều Bạch An Tương là kiếu con gái khiến người khác chỉ cần liếc nhìn đã cảm thấy rất thuần khiết.
Mà Lý Nam Địch lại khiến người khác cảm thấy hoạt bát.
Người phụ nữ láng lơ cảm thấy động tác quay đầu lại cười đó là khiêu khích, nhưng trong mát Mạnh Đại Tiền thì quả thật rất quyến rũ.
Mạnh Đại Tiên bát đầu không bình tĩnh, trong đầu đã bät đầu suy nghĩ tới cảnh lên giường với Lý Nam Địch.
“Mười chín triệu lân hai” MC kêu Đúng lúc này, Lý Nam Địch cười gian, bất ngờ öm cánh tay Trình Uyên, đồng thời rướn cổ hôn lên má anh ngay trước mặt Mạnh Đại Tiền, Trình Uyên tức khác ngây người Mạnh Đại Tiên cũng trừng to mát, Không hề dùng nhiều ngôn ngữ, cũng không dùng nhiều ngôn ngữ cơ thể, chỉ một cái ôm, một nụ hôn đã thoáng chốc khiến Mạnh Đại Tiền đọc được rất nhiều tin tức.
“He he, thấy không, người đàn ông của tôi chịu vì tôi mà bỏ nhiều tiền như vậy để mua một chiếc nhãn”
“Tên nhóc, dám giành với người đàn ông của tôi sao?”
“Có tiên hơn so với chúng tôi à, anh là cái thá gì?”
Trong đầu Mạnh Đại Tiền không ngừng xuất hiện từng đoạn lời nói do anh ta tưởng tượng ra, trong lòng cực kỳ căm hận.
“Mười chín triệu lần b..”
“Hai mươi triệu” Mạnh Đại Tiên đột nhiên lớn tiếng kêu lên.
Người phụ nữ lắng lơ vốn đang khó chịu vi bị Mạnh Đại Tiên quát nhưng khi nghe anh ta lại ra giá thì tức khác vui vẻ, quay đầu võ tay cho anh †a: “Anh yêu, tuyệt lắm!”
Mà Trình Uyên vốn đã mặt xám như tro cũng đột nhiên giật mình, tức khac vui vẻ đứng dậy, xoay người võ tay cho Mạnh Đại Tiền.
Vương Tứ Yên và Lý nam Địch nhìn nhau, cũng ngầm hiếu cười lên, bất đầu vô tay.
Trong phòng tức khác vang lên một loạt tiếng võ tay.
“Tên ngốc này là ai vậy? Dùng hai mươi triệu mua một chiếc nhân.”
“Chắc là nhà giàu mới nổi. Loại nhân này nhiều nhất cũng chí đáng mấy triệu thôi”
Lý Nam Địch và Vương Tử Yên kẻ xướng người họa Mạnh Đại Tiên trợn tròn mãt, không dám tin hỏi Trình Uyên: “Anh… Anh emn không theo nữa?”
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
94 chương
1088 chương
52 chương
10 chương
66 chương
36 chương