Điệu luân vũ của maria

Chương 3 : Điệu luân vũ của maria

Hai tay Maria che miệng lại, cố gắng đè nén tiếng kêu đã đến bên miệng, cũng cách xa cái mùi nồng nặc kỳ quái đang phiêu tán trong không khí, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm hành động của đôi bạn thân thiết trước mặt, nói thật, nàng không biết bọn họ đang làm cái gì, điều duy nhất mà nàng biết là hành vi này đối với nàng rất xa lạ, rất đáng sợ. Nàng không khỏi nhớ tới lời răn dạy của mẹ Helen. Không thể trần truồng thân thể trước mặt đàn ông và cũng không được để người đàn ông nào chạm vào thân thể mình. Những lời nói đó, từ lúc còn rất nhỏ các nữ tu sĩ đã được dặn dò cả trăm ngàn lần, cho tới bây giờ Maria không hiểu rốt cuộc nó có ý nghĩa gì, nàng trầm tư suy nghĩ, cho ra kết quả là tất cả nữ tu sĩ bất kể là thân thể hay linh hồn đều thuộc về Chúa, còn vì sao đặc biệt cường điệu về đàn ông, nàng không nghĩ nhiều đến. Lúc này, hai con người trung thành với Chúa ngày thường lại để xảy ra chuyện không thể ngờ được. Theo Maria trông thấy, mặc kệ hành vi này ra sao thì đều là phản bội và khinh nhờn với Chúa. Margaret vi phạm lời thề, bị đàn ông nhìn thấy và chạm vào thân thể trần truồng, Stark cũng như thế, nhìn thấy và chạm vào vật sở hữu của Chúa. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Maria không biết nên nổi giận hay lo lắng, nàng không dám tưởng tượng khi mẹ Helen biết sẽ phẫn nộ đến cỡ nào. Nàng có nên bước lên ngăn hai người đó lại không, đừng để hành vi của bọn họ khinh nhờn Chúa. Đương khi Maria không biết làm sao thì Margaret cất tiếng rên the thé khiến nàng tỉnh táo lại. Nhìn thấy toàn thân Margaret đỏ ửng, run rẩy ôm chặt bả vai Stark, mái đầu vàng ngửa ra sau, lộ ra cái cổ trắng nõn đầy vết đỏ, há to miệng thở dốc, bộ ngực phập phồng lên xuống dán sát cơ ngực ẩm ướt đầy mồ hôi của Stark, miệng còn thì thào nói gì đó, anh chàng gầm nhẹ, ôm chặt cô gái trong lòng, vươn đầu lưỡi liếm vết đỏ trên cổ Margaret. Maria ngẩn người nghĩ hành vi kỳ quái này đã xong rồi... rốt cuộc nàng nên làm thế nào? Nói cho mẹ Helen? Hay là coi như không có chuyện gì xảy ra nhưng nàng đã nhìn thấy cả quá trình, nàng không biết nên dùng vẻ mặt gì để đối mặt với Margaret. - Ai đấy? Stark rống to một tiếng kinh động, phá vỡ sự yên lặng ngắn ngủi trong khu rừng tuyết tùng, Margaret còn đang đắm chìm dư vị cao trào trong lòng anh chàng, kinh hoảng túm quần áo bên cạnh che đậy thân thể trần truồng. Maria hoảng sợ, tay buông lỏng cái đèn lồng bay phất phới rớt xuống mặt cỏ, định thò tay cầm nó lên thì liếc thấy Stark nhanh chóng trùm quần mặc vào định lại chỗ nàng, ngay lập tức nàng không quay đầu lại bỏ chạy hướng về nhà thờ. Maria mơ một giấc mơ kỳ quái. Nàng mơ thấy mình vẫn cầm đèn lồng đã tắt, đứng ở phía sau cây tuyết tùng nhìn hai người bạn thân thiết nằm ở trên cỏ quấn lấy nhau. Tất cả giống y như đúc khi Maria nhìn thấy lúc chạng vạng. Lúc bọn họ rên rỉ đạt tới cao trào, nàng nháy mắt một cái, bọn họ mới vừa rồi còn đang rên rỉ thỏa thích trên mặt đất từ lâu, không biết khi nào đã đứng dưới ánh trăng lạnh lùng nhìn chằm chằm Maria. Thân thể trần truồng trắng nõn dưới ánh trăng, trắng đến nỗi hơi chói mắt. Ôi chao....... Ánh trăng đêm nay sáng quá....... Hai mắt Maria mê man nhìn miệng hai người hé ra hợp lại như đang nói gì đó. Bọn họ đang nói Maria đến cùng với bọn mình đi.......... Lập tức nàng bừng tỉnh từ trong mơ, ngồi dậy túm cái chăn ướt đẫm mồ hôi,  bao phủ quấn chặt lấy thân thể mình, thành một bọc to lui vào góc tường. Đây...... rốt cuộc là......... Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Maria không thể tin được mình mơ thấy cảnh tượng đáng sợ lúc chạng vạng, đôi nam nữ trần truồng trắng nõn chói mắt, rên rỉ hổn hển dưới ánh trăng, khắc sâu trong đầu, mùi hương nồng nặc còn quanh quẩn chóp mũi, phẩy mãi vẫn không tan đi. Nàng cố gắng muốn vứt đi cảnh tượng ấy ra khỏi đầu nhưng không cách nào bỏ qua từng luồng nhiệt nóng hổi lan tràn khếch tán sâu trong người. Bây giờ là đầu mùa đông tháng mười một nhưng không cảm thấy lạnh lẽo chút nào. Tuykhông nhìn thấy mặt bọn họ nhưng hơi thở làn sóng nóng bỏng sôi sục hoà lẫn sung sướng túa vào mặt Maria. Chẳng qua là nam nữ trần truồng quấn lấy nhau trên mặt đất lại làm cho người ta sung sướng đến vậy sao? Maria theo bản năng nhìn về phía giường Margaret, thấy cô bạn đang ngủ say ngọt ngào quay lưng về phía nàng, Maria lo lắng nhìn chằm chằm bóng lưng cô ấy, cho dù lúc ấy nàng chạy trốn rất nhanh nhưng chắc chắn Margaret nhận ra người rình coi phía sau cây là mình, nhất định cái đèn lồng rơi xuống ở phía sau cây cũng bị bọn họ phát hiện. Thế nhưng khi cô ấy trở về chẳng nói gì cả, ra vẻ chẳng có gì xảy ra cả, vẫn tán gẫu về việc làm lễ ban ngày với nàng, oán giận linh tinh về mẹ Helen lại sắp xếp một đống lớn công việc cho cô ấy, trong lời nói không hề có ý thăm dò hành tung Maria, nàng đành qua loa đồng ý với Margaret, vừa lén lút quan sát sắc mặt cô ấy, dáng vẻ Margaret vẫn bình thản ung dung ngược lại khiến Maria hoang mang. Quả nhiên nàng vẫn nên quên đi tất cả những gì mình đã thấy, cho rằng chưa hề có chuyện gì xảy ra là tốt nhất sao? Mẹ Helen, thậm chí các mẹ khác đã biết chuyện này sẽ có phản ứng gì? Chắc.... sẽ giận lắm? Bởi vì bất kể Margaret làm gì thì chung quy cô ấy đã quy phạm lời dạy bảo của các mẹ, là người hầu trung thành của Chúa thì không thể nào tha thứ nổi. Nghĩ đến đây, Maria khẽ thở dài một tiếng, lúc này, đột nhiên Margaret ngồi bật dậy, ánh mắt nhìn Maria chằm chằm như trong mơ. ======================= Editor: Đêm hôm mà có đứa bạn bật dậy nhìn như thế, sợ vl luôn.