Điều Kì Diệu Của Tình Yêu
Chương 20
3 ng` chúng tui ngồi nói chiện vui vẻ đột nhin Rey hét toán lên
_Chời! Muộn gồu, sao thời gian trôi nhanh quá vại????
_Chiện gì ...
Chưa nói xog Rey đã kéo tay tui đi
_Bà ui cháu đi đêy xíu ngen!!! -Rey ngoảnh đầu lại
Cũng dúng tui! Bà Rey chẳng hĩu cái cốc gì cả đành đưa mắt nhìn theo
_Nỳk ... Từ.. ừ đã e..m ch..ạy hỏng nỗi nữa ..âu! -Tui thở hổn hển
_Từ gì mà từ!!! Ko mau mau hoàng hôn mà bun là hết mất ... -Rey ba chấm ở đó
_Hết cái gì thế..ế???
_Suỵt!!! Secret./. -Rey nheo mắt. Oa nhìn mà tui mún ngã ngửa, sao ánh mắt anh ta lại thu hút đến thế. Phải nói đẹp hơn cả thiên thần
Rey kéo tui chạy như bay về một cánh đồng! À hok, phải nói là một vườn hoa Tulip xen lẫn hoa Bạch Niên giữa một khung trời nắng hồng lúc hoàng hôn sắp bun
_May thiệt! Vẫn còn kịp. -Rey ra vẻ mừng rỡ
_Anh làm gì vại! Lôi em tới đêy làm gì?
_Đợi chút! ...
_A! -Rey lấy hai tay bịt mắt tui lại
_Đến lúc anh sẽ bỏ tay ra, đợi 30 giây nữa thoai nhák! -Rey _30,29,28,27 ...
Yuh! Rey làm tui hồi hộp thật! Hỏng pếc có gì mà ảnh thần bí giữ ta???
Nhưg lúc này tui lại cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay anh! Nói thực mỗi lúc ở bên Rey tui thấy rất an toàn và bình yên .. Lòng thanh thản đến mức kì lạ!!! -Huk, Rey làm t/g cũng đứng ngồi hok yên ròi này! Cái gì vậy ta?????? *_*
_3,2,1 ... -Rey dần bỏ tay ra
_Wou!!! Đẹp quá ... Như mơ vại.
Trước mắt tui là một khung cảnh giữa hoa và bướm.
Bươm bướm ở đâu mà nhìu thiệt. Muôn màu muôn sắc, cứ chao lượn trên nhữg bông hoa tulip đen ngả tím!!! Bạch Niên thì cứ lấp lánh màu vàng nhạt, trời đổi sắc liên tục từ vàng trứng chuyển sang da cam và cúi cùng là hồng phấn! Gió thổi nhè nhẹ, hoa rung rinh, làm tui chỉ thốt lên duy nhất một từ:
_TUYỆT VỜI!!!
Nó kết hợp hài hoà đến mức tui cứ tưởng như là một bức tranh!
Chỉ có ng` đứng ở chính nơi đêy mới hỉu được cảm giác lâng lâng nỳk thoai!
Ánh nắng đã đi xuống ... Đàn bướm cũng tan dần chỉ còn lại vài con thấp thoáng!
Tui đứng ngắm đến say mê! Mọi thứ như đều ngừng trôi! Nó đều dừng lại ở nơi đêy, một cái nơi khiến ai cũng xiu lòng thả hồn vào thiên nhiên!!!
Từ nhỏ đến giờ, đây là lần đầu tiên tui có thể cảm nhận vẻ đẹp tự nhin thế nỳk ...
_Em thấy thế nàu??? -Rey đánh thức tui khỏi cơn mê mộng
_À ... Tuyệt trên cả tuyệt vời! Sao anh pếc được nơi nỳk thế ... Hà hà, có phải dẫn cô nàu ra đêy hok???
_Em là ng` thứ 2 và cũng là ng` cúi cùng pếc được nơi nỳk đó. -Rey cười
_Vại ng` đầu tiên là anh à?
_Chứ ai nữa! Em hok ngốc đến thế chứ?
_Gì? Ngốc á? Anh dám kiu em ngốc sao, mún chết à! Để coi em xử anh sao đây
_Hì, chết thì hok ai mún! Nhưg mún xử anh thì hỏng dễ đâu nhák. -Nói chưa dứt lời Rey đã ôm chân chạy mất dép
_Anh đứng lại cho em!!! Đứng lại. -Tui quát
Tui rượt Rey chạy dòng dòng. Nếu ai hok pếc chắc ng` ta tưởng tui đin quá. Hic!!!
“Cái tên Rey nỳk sao mà chạy nhanh rứa! Oa, chân mình mỏi mún chết gồu.”
_Chịu thua à? Hahaha vại mà đòi xử anh sao... -Rey đắc thắng
_hỪ! Hok dám đâu, có gan thì đứng đók đi...
_Bộ ngu sao đứng hử? -Rey
Tức chết đi được!
...
_A! Hoài Phương sao lại xuống đây. -Tôi bỗng quát to
Rey tưởng thật quay lại nhìn. Cơ hội ngàn vàng tui nhanh chân chạy tới định bắt lấy thì đúng lúc anh ấy cũng quay lại.
_Tiểu Phương đâ...
_Á ... á!!!
Sax tui chạy quá trớn ngã nhào vào Rey! Anh ấy bất ngờ quá cũng té nhào ra đất. Hai chúng tui lăn lộn cả mấy vòng mới dừng lại.
Hukhuk! Sao đất mẹ lại thương tui thế hỏng pếc.
Ủa? Mà lăn ngòng ngòng như banh dzậy mà đau sơ sơ à ta? Kì thiệt ớ nhak!
Lúc nãy sợ quá tui nhắm nghiền mắt bây giờ mở từ từ ra mới ‘sock tới óc’.
Tui ... tui ... huk..hic.. tui đag nằm trên ng` Rey!
_Em..em..anh..anh!! -Mặt tui đỏ, đỏ một cách hok thể đỏ hơn
_Em có cần ấp úng vại hok? Lừa ng` ta để mình mắc bẫy sao? Đây gọi là gậy ông đập lưng ông. Hahahaha! -Rey đặt tay lên trán cười hả hê
_Anh!!
‘Bốp’ -Tui đập Rey một cái thiệt đau
_Ahh! Em có phải phù thuỷ hok dzạ?
Nghe Rey la tui nhìn kĩ, trời đất anh ý bị thương gồu!
_Anh có sao hok! Chết gồu, trán anh chảy máu kà?
_Hì vết thương ngoài da thoai mà! Chiện nhỏ như một con thỏ.
_Anh đúng là hết thuốc chữa!
Mà 2 ng` nỳk kì lạ ghê ngen! Tư thế lúc nãy vẫn còn y nguyên, má ui lãn mạn thế nhĩ. Nhưg t/g ứ thích à! Huk
Yuh! Giờ mới để íz ngar. Tui vẫn còn nằm trên ng` Rey. Ặc!!!
Nhanh như chớp tui bay ra!
_Xin lỗi! Em..
Mặt Rey cũng đo đỏ lên hok kém. Anh quay qua chỗ khác để che bộ mặt ấy.
_Ừk, hok sao! Chúng..ta..về thoai! Sắp tối gồu.
_Ừmh.
Về đến nhà bà Rey tui mệt rả cả ng`
_2 đứa nghịch ngợm gì mà quần áo bẩn hết cả thế. Vả lại còn bị chày xước nữa kà. -Bà lo lắng
_Dzạ .. tụi cháu .. -Tui nói hok được, nhớ lại hòi chìu mừk mặt tui nóng ran
_Tụi cháu đi bắt bướm mà nó cứ thoát hoài, mải chạy theo nên hok cẩn thận bị té thoai ạ!
_Chời ạ? Nhỏ nhoi gì nữa mà ... -Bà Rey
“Hey! Mình thiệt khâm phục Rey quá đêy. ĐÚng là tài bịa hơn ng`.” -Tui cười thầm
_BÀ! Tụi cháu về nhak, tối gồu. -Rey
_Ờh! Mới chơi có chút xíu mà về gồu. -Bà Rey nói vẻ pùn
_Cháu hứa khi nào rảnh sẽ xuống thăm bà màk!! -Tui an ủi
_Thế thì tốt quá. Đúng là cháu dâu tương lai có khác!!! -Bà Rey cười
_Cháu ... dâu ... -Tui và Rey ngạc nhin nhắc lại
_Thoai, về đi kẻo tối nỳk. 2 đứa cẩn thận ngen. -BÀ Rey đánh trống lãng
_Vâng!!! Cháu chào bà. -Tui vui vẻ
~0~0~0~0~0
~Trên xe tui ngồi nghe phone cho đỡ chán!
_Ế! Sao dựt phone của em. -Tui
_Nghe thì phải chia sẻ vs chớ nhỉ? -Rey
_Bó tay .vn! -Tui
_Hì! Hôm nay vui hok? -Rey
_Hok -Tui trả lời cộc lốc
_Sao? -Rey tròn mắt
_Mà rất vui là đằng khác. -Tui
_Em ... Làm anh cứ tưởng ..
_Hà hà! Hôm nay dzui hết chỗ nói, cảm ơn anh nhìu lắm. -Tui hớn hở
_Ơn vs chả nghĩa. Em khách sao quá đếy! -Rey
I remember years ago
Someone told me I should take
Caution when it es to love
I did, I did
_Alô!!!
_Có liên quan gì đến cậu?
_Quá khen, gan tui lúc nào cũng to hơn cậu à!
_Mơ đi, làm như ông nội tui hả?
_Cậu hok ngại nói tui cũng hok ngại nghe!
_Đin!
...Rụp...
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
30 chương
42 chương