Diện y

Chương 2

Chương 2: Edit : 5th May   Thế gian này lại có nam nhân sinh ra với nhan sắc như thế sao? Tần Sương đến gần hơn một chút, vừa định sẽ tinh tế xem xét, hai mắt nam nhân đã hơi cử động mở ra, ngẩng đầu nhìn nàng.   Đó là một đôi sâu thẳm thâm thúy, không phải sự bình tĩnh, thâm sâu như giếng cổ, ngược lại giống như một bầu trời đêm không có ánh sao, đen huyền một mảng, nhưng nhìn kĩ đến đâu, lại mơ hồ hiện ra ánh sao trời đến đó.   Người như vậy, sao cần phải đến nơi như thế này? Có lẽ là do nàng hiểu lầm… nam nhân này có lẽ không phải khách nhân.   Tần Sương vừa định đặt câu hỏi, giây tiếp theo cổ tay nàng đột nhiên bị một bàn tay bắt lấy, kéo nàng ngã xuống giường.   Âm thanh vang lên tuy không lớn, nhưng sống lưng nàng truyền đến cảm giác đau đớn, thân thể thon dài của nam nhân đè lên trên người nàng, đem cả người nàng bao bọc bởi nhiệt độ cơ thể hắn, khiến nàng cảm giác vừa xa lạ vừa vô cùng ái muội.   Nàng chưa kịp phản ứng lại, đôi môi đã bị người nào đó ngăn chặn, đầu lưỡi mang theo hơi rượu không nói lời nào trực tiếp xâm nhập, quấn quanh đầu lưỡi nàng, thẳng đến nơi sâu nhất của yết hầu.   Ách, đây là chuyện gì thế?   Nàng không phải chưa từng gặp nam nhân vội vàng như vậy, nhưng những nam nhân đó đều không giống người trước mặt này. Huống hồ, những nam nhân vội vã kia phần lớn đều đi thẳng vào vấn đề, chưa bao giờ có ai lãng phí thời gian để lấy lòng phía trên của nữ nhân cả...   Nụ hôn triền miên đến cực hạn, như là đôi tình nhân đang trò chuyện thân mật, lại như đang trấn an, Tần Sương có chút không quen, uốn éo thân mình giãy giụa vài cái, đối phương lập tức buông lỏng ra chút, thấp giọng bên tai nàng, mở miệng nói : " Làm sao, chuyện này không phải ngươi tình ta nguyện sao, phu nhân?" Tần Sương ngẩng đầu, hai mắt vừa vặn nhìn thấy tia bỡn cợt trong mắt đối phương. Rõ ràng là biểu tình khiêu khích, nhưng khi xuất hiện trên gương mặt tuấn mỹ như thế, lại khiến cho người ta không có nổi nửa điểm chán ghét, Tần Sương cúi đầu không dám nhìn kĩ, sợ bản thân sẽ sa vào xoáy nước đen thẳm trong đôi mắt kia, chỉ ho khan một cái nói : " Xin lỗi, ta không quá quen thuộc với chuyện như vậy"   " Chuyện như vậy?" Nam tử mỉm cười, " Ta còn tưởng rằng phu nhân là một người buông thả cơ chứ."   Nàng rũ mắt, không biết nên trả lời như thế nào, bỗng chú ý đến xưng hô của hắn, lại giương mắt nhìn hắn : " Ngươi là khách nhân của Sơn Trang? Vì sao ngươi..."   " Muốn hỏi vì sao ta không thèm để ý bại lộ thân phận mình?" Nam tử cười cười , " Phu nhân yên tâm, ta cũng không phải người kinh thành, cũng sẽ không ở kinh thành quá lâu, mặc dù ngày khác có thể phu nhân sẽ biết được thân phân của ta, ta cũng sẽ không để ngươi mang đến bất tiện gì cho ta."   Thì ra là như vậy, chẳng trách khẩu âm nghe không được tự nhiên, Tần Sương thở phào nhẹ nhõm, lại nghe đối phương mở miệng.   " Lại nói...." hắn nhìn nàng, ánh mắt quét trên khuôn mặt nàng. Nâng cằm nàng lên, chăm chú nhìn nàng rũ mắt xuống, " Phu nhân sinh ra với đôi mắt tuyệt mỹ như vậy, che đi thì thật đáng tiếc."   Thanh âm trầm thấp gợi cảm, khiến người nghe xương cốt đều như mềm ra, hai má Tần Sương ửng đỏ, đột nhiên cảm thấy dù trước đây đã trải qua bao nhiêu tình huống, lúc này đều không biết phải làm gì, đối mặt với nam nhân dung mạo xinh đẹp như vậy, nàng vậy mà lại như một thiếu nữ chưa chồng, mặt đỏ tim đập.   Thật là càng sống càng thụt lùi mà.   Tần Sương trong lòng đang thầm mắng bản thân, đầu ngón tay của đối phương đã bắt đầu dò xét lên trên, vuốt ve hàng lông mi của nàng, dọc theo gò má nàng nhẹ nhàng chầm chậm trượt xuống dưới, mỗi tấc đều thật chậm, như đang vuốt ve một món bảo vật vô cùng quý giá.   " Phu nhân thật xinh đẹp." Nam nhân không chút keo kiệt buông lời khen ngợi, ngón tay dần đi xuống, dừng ở khóe môi tinh tế , vuốt ve bờ môi đỏ mọng của nàng.   Tần Sương bị hắn nhìn chăm chú, cảm thấy tim mình càng đập nhanh hơn, nàng không biết làm thế nào để đáp lại, chỉ ngơ ngác nhìn đối phương đang nghiêng người về phía nàng, lại một lần nữa hôn lên môi nàng, đầu lưỡi trượt vào không chút báo trước, quấn lấy đầu lưỡi nàng triền miên.   Đã nói nàng không quen với hành động thân mật này, vậy mà sao vẫn ép nàng, nàng chỉ là dục cầu bất mãn mà thôi, không hề muốn cùng ai nãy sinh tình cảm, người này sao lại có thể như vậy chứ ?!   Tần Sương tuy trong lòng có ý kiến, nhưng thân thể lại không nhịn được cùng đối phương trầm luân.    Hương rượu như có như không quanh quẩn giữa hô hấp của hai người, cánh môi lành lạnh và mềm mại của nam nhân dính sát vào nàng, lực đạo ôn nhu. Bốn cánh môi dính vào nhau triền miên, đầu lưỡi ấm áp của hắn linh hoạt khuấy động trong miệng nàng, bên dưới nàng chỉ biết bị động đáp lại, hắn đem dưỡng khí trong miệng nàng toàn bộ hút đi...     Đầu có chút choáng váng, tay nàng giơ lên đụng phải vòm ngực nóng bỏng của hắn, ngón tay cuộn lại, nàng cảm nhận được nhịp đập xa lạ, cảm giác nhiệt độ nóng bỏng áp bách nhưng vô cùng chân thật. Chỉ cảm thấy, trong thân thể tựa hồ như có thứ gì đó đang cuộn lên, hóa thành hơi nóng say lòng người, từ bụng lan ra khắp toàn thân.   Như là sắc dục, lại không chỉ đơn giản là sắc dục.