Diễm phúc

Chương 32 : Không phải là nội thị, thế nó là cái gì

Lưu Dương trong lòng nảy sinh nghi ngờ, chẳng lẻ vừa rồi không phải là tinh thần của sư phụ quét qua, nhưng nghi ngờ cũng chỉ là nghi ngờ, hắn cố hết sức khống chế tinh thần, từ từ đi đên bên cạnh đèn sáng, dưới đấy lòng lại kêu lên: "Sư phụ, là con gọi người? Người làm sao vậy, sao ko trả lời con." Vầng sáng từ “cái đèn” hiển nhiên nghe được lời nói của Lưu Dương, rung động càng thêm mãnh liệt , biểu hiện của lão hình như rất kích động, phải hơn nữa ngày mới khôi phục bình thường. Giọng nói già nua của Lý Long Cảnh truyền đến: "Đệ tử, sao ngươi lại đi vào bên trong ý thức hải, xảy ra chuyện gì sao?" "Không có chuyện gì, chỉ là con có được nặng lực nội thi, ngay lúc không có việc gì làm, tiến hành dò xét cơ thở kết quả tìm đến người , khi nói ra người cũng có thể nghe, hơn nữa ngay cả người nghĩ cái gì con cũng biết được a." Lưu Dương trong lòng cực kỳ kích động, không tự chủ được nói. "Cái gì, năng lực nội thị, năng lực nội thị sao có thể mạnh thế được, hơn nữa muốn nội thị thì tinh thần lực ít nhất phải đến cấp năm, hoặc là võ công đạt tới ‘ Địa cấp ’, mới có thể, ngươi có phải là quá sớm ." Ánh sáng của cái đèn liên tục run rẩy , dường như không tin vào lời nói của Lưu Dương. "Con không biết, ngày hôm qua sau khi hôn mê tỉnh lại, hôm nay khi tu luyện Thanh Hư đại phá thì phát hiên ra , còn việc xuất hiện như thế nào con cũng không biết, muốn tìm người hỏi rõ một lần, nhưng mà kêu la sao cũng không đến được tai của người. " Lưu Dương nghe được Lý Long Cảnh không tin vào bản thân, có chút ủy khuất nói. "Trên người ngươi có rất nhiều việc lạ, chúng ta hay đi ra ngoài rồi nói, năng lực của ngươi vẫn chưa ổn định, khi trao đổi bên trong ý thức hải tiêu hao rất nhiều năng lượng, vạn nhất có chuyện gì xảy ra, phiền toái rất lớn, cũng sẽ ảnh hưởng đến việc khôi phục của chúng ta ." Ngọn đèn bên trong ý thức hải không ngừng chuyển động, sau đó Lưu Dương thấy một cổ năng lượng xuyên qua ý thức hải, mà sau khi cỗ năng lượng đi ra, anh sáng đèn cũng ngừng lây động, ý thức hải khôi phục bình tĩnh, sư phụ ra vào ý thức hải như thế này sao, nhưng mà tại sao năng lượng không có biến hóa gì, có thể là có, đáng tiếc bản thân nhìn không ra mà thôi. Sư phụ đã đi ra ngoài, chính mình còn nán lại ở trong này làm gì. Lưu Dương chậm rãi thu hồi tinh thần, từ từ từng bước một rời khỏi ý thức hải, lúc trước có thể nói là điếc không sợ súng, bây giờ nghe sự phụ nói sự tình nghiêm trọng như vậy, hắn cũng không dám xông loạn, cẩn thận từng chút một, từ từ rời khỏi ý thức hải, không dám có chút sơ xuất, thẳng đến lúc lùi về kinh mạc, hắn mới thở dài một hơi, sau đó lại rời khỏi kinh mạch trong đầu. Thu hồi việc nội thị, Lưu Dương lúc này mới mở mắt, cảm thấy thân thể của mình cực kỳ đau nhức, đều là là kết quả của lần bị thương vừa rồi, Lưu Dương cũng không mắc công quản đên nó, thử hỏi: "Sư phụ, người có đây không, đã ra đến chưa?" Lý Long Cảnh cũng không trả lời câu hỏi của hắn, tâm tình của Lưu Dương bắt đầu không yên, chẳng lẻ vừa rồi là ảo giác, chắc không phải, giọng nói của sư phụ thì mình sao có thể nghe lầm, hơn nữa vừa rồi suy nghĩ của sư phụ bản thân cũng nghe được, có phải là chuyện gì xảy ra không. "Đương nhiên là có vấn đề , ngươi còn nhớ lời ta nói không, tinh thần lực của chúng ta phải đồng cấp mới có thể trao đổi lẫn nhau và hai người có thể biết được suy nghĩ của nhau." Lưu Dương đang miên man suy nghĩ , giọng nói của Lý Long Cảnh lại truyền đến. "Sư phụ, người ở đây à, tại sao lúc nãy không nói lời nào?" Lưu Dương nghe được Lý Long Cảnh đi ra , biết được những chuyện vừa rồi đều có thật, kinh hỉ nói. "Đương nhiên là tra xét thân thể của ngươi a, còn có thể như thế nào?" Lý Long Cảnh tức giận, sau khi lão đi ra có kiểm tra thân thể Lưu Dương một lần, đặc biệt về việc tu luyện Thanh Hư đại pháp, mặc dù có tiến bộ, nhưng còn chưa đạt tới cấp 5, mà Lưu Dương cũng không tu luyện võ công, theo đạo lý không thể có được năng lực nội thị, chẳng lẻ việc này là do mình phụ thể mà ra, bất quá mặc dù là phụ thể, cũng không mạnh mẽ như vậy, dung tinh thần lực cấp 2, có thể xâm nhập đến ý thức hải, phát hiện bản thân, gọi ra, thật là toàn thân tên Lưu Dương này đều chứa đầy bí mật. "Cám ơn sư phụ quan tâm, con chắc không có chuyện gì đâu?" Lưu Dương cảm thấy được sự quan tâm sâu sắc của sư phụ, cảm kích nói. "Không có việc gì, tinh thần của ngươi bị thương khá nặng, do đó cũng khiến thân thể bị thương nhiều, vầy mà còn nói không có việc gì, bỏ lại mấy việc kia đi, trước tiên ngươi hãy ngồi xuống để ta chữa trị cho." Lý Long Cảnh ra lệnh. Ánh mắt mẫn tuệ của lão sao không thể nhìn ra được tinh thần của Lưu Dương đã chịu một kích khá nặng, nhưng mà may mắn là chị bị thương về tinh thần. Bản thể của lão bây giờ chỉ còn là mãnh tàn hồn, nếu như bị thương về thân thể thì lão không có biện pháp, nhưng nếu ở mặt tinh thần thì cũng thể chữa trị đôi chút. Lưu Dương nhanh ngồi xuống, cả người đang đau đớn rất không thoải mái , hắn cảm giác giác được có một dòng nước ấm chạy qua kinh mạch, ôn hòa mà thư thái, hắn có thể cảm thấy tinh thần của ban thân đang khôi phục, hơn nữa trên người không còn đau đớn như trước . "Được rồi, về sau ngàn vạn lần không cần nếm thử việc tinh thần lực va chạm trực tiếp, có thể chết rất thảm, lần này là do ngươi có vận khí tốt, trong tương lai không thể có vận may như vậy đâu ." Thương thế của Lưu Dương là chuyện nhỏ, với lượng lớn tinh thần lực của Lý Long Cảnh chỉ cần phất tay một cái là ok , bất quá chuyện lần này rất nguy hiểm, ngay cả Lý Long Cảnh nghĩ đến còn sợ , sau khi trị xong không quên nhắc nhở lại một lần. "Vâng, sư phụ, lần sau cũng không dám ... nữa ." Lưu Dương le lưỡi, làm cái mặt quỷ. "Ngươi nha, thật không biết phải làm sao với ngươi bây giờ." Đối với Lưu Dương, Lý Long cảnh không có biện pháp, bất đắc dĩ nói. "Đúng rồi, sư phụ, con chẳng những có thể nội thị, mà còn có thể nhìn được số liệu năng luong của bản thân nhiều ít bao nhiêu." Lưu Dương nhớ tới đến, bản thân có thể thấy được năng lượng của mình, hơn nữa còn có thể thấy số liệu năng lượng của sư phụ vào ấn ký, đây đúng là chỗ tuyệt nhất trong năng lực của hắn, bèn nói cho sư phụ biết. "Cái gì, thấy được số liệu của năng lượng, điều đó không có khả năng?" Giọng nói của Lý Long Cảnh mang theo sự rung động mãnh liệt, cái này tuyệt đối không phải nội thị, nội thị không thể “trâu” như thế, vừa rồi còn hoài nghi chưa tới cấp 5 làm sao hắn có thể nội thị, bất quá em đem tất cả mọi việc kết luận như khi Lưu Dương đạt được cấp 2 đã có thể vận khí hình xoắn ốc, đó đã là kỳ tích , nhưng việc nội thị mặc dù cũng mạnh mẽ nhưng không hề có bộ dáng như Lưu Dương vừa kể a. "Như thế nào không có khả năng, con có thể thấy được, khi vận hành Thanh Hư chân khí mỗi lần đi qua một huyệt đạo thì con số tăng lên một chút khi hoàn thành 36 chu kỳ tăng lên khoảng 23 điểm, cái chu kỳ cuối cùng là tăng lên nhiều nhất, gấp 8 lần các chu kỳ trước đó." Lưu Dương thấy Lý Long Cảnh không tin hắn, vội vàng giải thích đạo. "Cái gì, ngươi thật sự có thể nhìn thấy?" Lý Long Cảnh nghe được lời giải thích của Lưu Dương có chút tin tưởng những lời hắn nói, lời nói của Lưu Dương so với tình huống hiện tại khá chính xác, từ cấp thứ 2 lên cấp thứ 3 của Thanh Hư đại pháp, nếu là người có tư chất tốt thì tu luyện mất khoảng 40 ngày, mà Lưu Dương lại có loại thiên phú tốt nhất, điều ấy lão biết rõ. Quan trọng hơn cả trong chuyện này, lão cũng chỉ qua sách vở kết hợp với việc tu luyện của bản thân mà rút ra được, mà còn lại không thể nói chính xác như Lưu Dương. "Đúng vậy, đó là những con số Ả rập, chuyện này mà lừa người thì con được lợi gì chứ." Lưu Dương hét lên, nghĩ thấy chuyện nhỏ này tại sao sư phụ lại không nhanh nắm bắt được, có phải là bị chút ngạc nhiên. "Số Ả-rập, là cái gì?" Lý Long Cảnh mù mờ hỏi. "Là một loại con số, cũng giống như những con số của chúng ta, mấy trăm năm trước mơi truyền vào Tung Cụa." Lưu Dương lúc này mới nhớ tới đến, thời đại ngàn năm trước của Lý Long Cảnh chữ số Ả-Rập còn chưa xuất hiện tại Tung Cụa, thế nên Lý Long cảnh sao biết được, Thanh Hư đại pháp được sáng tạo ở ngàn năm trước mà có thể được số Ả-Rập biểu diễn, bản thân Lưu Dương cũng thấy chuyện này rất kỳ quái, chắc lẽ năng lực kia không phải là nội thị sao. Lý Long Cảnh nghe xong lời nói của Lưu Dương, cả nữa ngày cũng không nói gì, lão đã xác định thứ này tuyệt đối không phải là nội thị, nội thị tuyệt đối không “trâu” như thế, có thể thấy được kinh mạch vận chuyển thì không sai, như có thể nhìn được cường độ của năng lượng, hay xuyên qua kinh mạch tiến vào ý thức hải, còn có thông qua ý thức hải nói chuyện với bản thân mình, cơ bản không thể thực hiện được, chẳng lẽ nội thị của Lưu Dương thuộc loại biến dị. Trong đầu Lý Long Cảnh không khỏi hiện lên cái huyết sắc ấn ký kia, chẳng lẻ nguyên nhân là do cái ấn ký kia, bất quá cái ấn ký đó hình như không bị kích phát a. Lý Long Cảnh suy nghĩ muốn vỡ não( còn đâu mà vỡ) cũng không biết được trên người đệ tử mình xảy ra chuyện gì. Đang buồn phiền, đột nhiên lão nghĩ lại một sự tích mà hơn ngàn năm trước được ghi lại trong cuốn sách cổ, trong lòng Lý Long Cảnh đại biến, thất thanh kêu lên: "Chẳng lẽ là cái kia."