Địa Phủ Lâm Thời Công
Chương 97 : Chết không đối chứng
Tên ẻo lả nhón ngón tay sen thoạt nhìn rất kỳ cục nhưng về khí chất lại như một thanh bảo kiếm rời vỏ, sắc bén không gì bằng. Mà Thẩm Phong vẫn là dáng vẻ cao ngạo như hiểu rõ mọi chuyện, chỉ chờ hung phạm chủ động tự thú vậy. Nói thật, cô nàng thực sự không thích hợp làm cảnh sát, tính cách quá đơn thuần. Lưu Anh Nam thậm chí hơi hối hận đã giết chết con ác quỷ đánh thuê bám vào người cô nàng. Có tên đánh thuê thân trải hàng trăm trận chiến, kiến thức rộng rãi kia giúp cô nàng biết đâu cô nàng làm còn tốt hơn.
Có điều cũng chính vì Thẩm Phong quá đơn thuần, dễ lừa nên mới bị mấy câu phét lác của Thôi Phán Quan lừa cởi quần áo, làm nên chuyện tốt với Lưu Anh Nam. Phụ nữ mà, vẫn là đơn giản chút, đơn thuần chút thì tốt hơn.
Đúng lúc này, một người đàn ông mặc đồ tây, nhã nhặn lịch sử xuất hiện. Thoạt nhìn chỉ khoảng ba lăm ba sáu tuổi nhưng Lưu Anh Nam biết, tuổi thật của hắn ta sớm đã ngoài năm mươi. Chỉ có điều người có tiền mà, ngoài bao nuôi còn biết bảo dưỡng.
Người đàn ông này vừa vào phòng, trên mặt vẫn là vẻ lơ mơ. Tên ẻo lả vừa muốn mở miệng thì Thẩm Phong đã vụt đến trước người hắn ta, cầm giấy ngành nói:
- Tôi là cảnh sát… Anh bị tình nghi có liên quan tới vụ mưu sát. Bây giờ anh có thể nói nhưng mỗi lời anh nói đều có thể trở thành bằng chứng chống lại anh. Sách lược của chúng tôi là thẳng thắn thì khoan dung, kháng cự thì làm nghiêm, khai sớm không bằng khai muộn, khai muộn không bằng không khai, anh rốt cuộc khai hay không…Ôi… Lưu Anh Nam bó tay ôm đầu. Chị Hai này làm thế nào luồn vào đội ngũ cảnh sát nhân dân chứ! Song điều này cũng không lạ, người ta có thế lực mà. Ở xã hội ngày nay, còn có cô ả đôi mươi làm cục trưởng, mười ba mười bốn tuổi lĩnh lương ở các ngành chức năng. Tóm lại, hết thảy đều có khả năng.
Không chỉ là Lưu Anh Nam im lặng, ngay cả những cảnh sát khác đều lập tức quay đầu, làm bộ không quen biết Thẩm Phong. Tình nhân của Lương Mỹ Thần bị cô nàng hỏi cho thộn ra, cuối cùng vẫn tên ẻo lả kia bước tới, lách vào đẩy Thẩm Phong lạnh lùng hỏi gã tình nhân:
- Anh tên gì?
- Mã Thương Phong. –Gã tình nhân trả lời thản nhiên, một mực đều nhìn ngó trong căn phòng:
- Các anh nói Lương Mỹ Thần đã xảy ra chuyện, rốt cuộc là chuyện gì? Vì sao tới nhà tôi tìm tôi, vợ tôi mà biết thì chẳng phải hại tôi sao!
Tên ẻo lả nói:
- Lương Mỹ Thần đã chết rồi.
Hả? Mã Thương Phong đần ra. Lúc này hiện trường vụ án về cơ bản đã giám định xong, cũng hoàn thành kiểm tra sơ bộ với thi thể. Thi thể đã được che lại, do hai cảnh sát khiêng ra ngoài. Mã Thương Phong lập tức kích động:
- Đây là thế nào? Họ khiêng là ai? Là Mỹ Thần ư? Sao lại như vậy?
- Anh đừng giả bộ. Rõ ràng chính là anh giết người tình của anh, ra tay ác như vậy, nói thế nào cũng theo anh một thời gian, lại không có oán nặng thù sâu, đàn ông như anh quả thật nên băm vằm thành ngàn mảnh. –Thẩm Phong lại vọt ra, không hề e dè chửi lấy chửi để. Lưu Anh Nam cũng vội vàng ngoảnh mặt đi, do nghe thấy vài lời ngoài chủ đề, hắn thậm chí lẳng lặng kéo giãn cự ly với Nhậm Vũ.
Cho dù trước mắt lời Thẩm Phong không hề có căn cứ nhưng gã đàn ông nọ ngoại trừ sự ngỡ ngàng và khiếp sợ sau khi vào cửa, lúc này không ngờ lại trơ mắt nhìn thi thể tình nhân của mình bị khiêng ra ngoài, không có bất kỳ hành vi kích động và quá khích nào. Thậm chí không nhìn ra bất kỳ vẻ đau thương nào trên mặt hắn ta.
Ban đầu Lưu Anh Nam còn không chú ý, vẫn là Lương Mỹ Thần phát hiện trước tiên. Hồn ma của cô ở ngay bên cạnh Lưu Anh Nam, cô ngơ ngác nhìn người đàn ông mình yêu say đắm lạnh lùng nhìn thi thể của mình bị khiêng ra ngoài. Hồn ma của Lương Mỹ Thần không ngờ lại chảy nước mắt máu, thì thào nói:
- Ngày xưa chẳng phải chúng ta từng nói, nếu anh đi trước em sẽ chờ anh cả đời, em đi trước anh sẽ dùng nước mắt tiễn đưa em sao? Sao bây giờ anh nhẫn tâm như thế chứ?
Haizz… Lời của cô chỉ có Lưu Anh Nam có thể nghe thấy. Cảm giác lời này giống như một cô học sinh không rành chuyện đời, mới yêu lần đầu mới có thể nói ra miệng, trong đầu đều là thề non hẹn biển hư vô mờ mịt. Nhưng điều này cũng chứng tỏ tình yêu sâu đậm của cô ta dành cho người con trai. T. r. u. y.ệ- Anh Mã phải không? Chào anh, tôi là Ngô Chí Cương của đội hình sự, lần này gọi anh tới là muốn hiểu thêm về tình hình. Xin hỏi anh có quan hệ gì với người chết, tối hôm qua có phải anh đã từng tới đây hay không? –Tên ẻo lả tay nhón ngón tay sen nhưng lại tràn ngập khí thế bức người. Thẩm Phong ở bên đều nghiến răng, như hổ rình mồi, như muốn cắn chết gã tình nhân này vậy.
Gã tình nhân nhìn màu đỏ rợn người trong phòng, khẽ nhướng mày, rất bình thản nói:
- Tôi và Mỹ Thần, cũng chính là người chết có quan hệ yêu đương. Đương nhiên tôi là một người có vợ có gia đình, về điểm này tôi biết tôi sai nhưng tôi và Mỹ Thần là yêu nhau thật lòng, chỉ tiếc gặp nhau quá muộn.
Gã tình nhân rất thản nhiên nói rõ hắn ta và Lương Mỹ Thần là quan hệ bao nuôi và được bao nuôi. Vấn đề xã hội này đã được công khai hóa, đại đa số người thậm chí đều ngầm thừa nhận nó trở thành mốt lưu hành. Hơn nữa, dựa vào phát luật hiện tại, nuôi vợ bé chỉ cần không đăng ký kết hôn là không xúc phạm bất kỳ luật nào, chỉ bị khiển trách về đạo đức mà thôi. Nhưng vào thời đại ngày nay, đạo đức thì có coi là cái gì đâu.
Gã tình nhân ngẫm nghĩ, tiếp tục nói:
- Khoảng 6h30 tối qua tôi đã tới đây, có điều do tối qua tôi bắt buộc phải ngủ ở nhà cho nên chỉ thân thiết với cô ấy một hồi rồi tôi đi luôn. Khi đi là hơn 7 giờ.
Hả? Nghe hắn ta nói như thế Lưu Anh Nam và Nhậm Vũ đều sững sờ, thậm chí ngay cả hồn ma của Lương Mỹ Thần ở bên đều sững sờ. Chỉ có Thẩm Phong hung ác mắng:
- Đàn ông thối tha, không biết xấu hổ, quan hệ bừa bãi, không có kết cục tốt!
- Ồ? Thật à? –Tên ẻo lả mỉm cười cầm bộ đàm trong tay lên, lập tức nói:
- Đội 1, tiếp tục đi phòng bảo an của tiểu khu, kiểm tra lại đoạn thu hình của camera giám sát từ 6h tới 8h tối qua. Đội 2, thông báo cho pháp y khiêng thi thể lên đây, kiểm tra xem có phải trước khi chết từng có hành vi xxx hay không!
Tên ẻo lả làm việc bình tĩnh quả quyết, trước sau vẫn áp chế gã tình nhân về khí thế. Nhưng gã đàn ông này vẫn luôn mang vẻ thành thục vững vàng, như Lã Vọng buông cần.
Rất nhanh cảnh sát của hai đội đã mang cả đoạn thu hình giám sát và thi thể lên, lại lần nữa đặt thi thể về hiện trường xảy ra vụ án. Song qua sự kiểm tra của pháp y lại không tìm ra dấu vết từng có hành vi xxx. Tên ẻo lả nhíu mày với gã tình nhân, gã tình nhân rất bình thản:
- Tôi là người đàn ông có vợ có con, cho nên về mặt này phải vô cùng cẩn thận. Cho nên mỗi lần tôi đều dùng biện pháp an toàn.
Gã tình nhân không nhanh không chậm lấy ra một hộp BCS từ trong túi, như để chứng minh hắn ta không ở hiện trường vậy. Tên ẻo lả nhìn về phía pháp y, pháp y lắc đầu, ý bảo nếu đeo bao, hơn nữa người trong cuộc đã tử vong quá sáu giờ thì thân thể đều xảy ra biến hóa rất lớn, rất khó kiểm tra ra kết quả chính xác.
Tên ẻo lả lại nhìn về phía người đàn ông kia, vẫn là bộ dạng trấn định như núi, lạc quan tự nhiên. Thẩm Phong nghiến răng nghiến lợi muốn lôi thẳng hắn ta về chơi trò bịt mắt. Từ góc độ nhân tính thì thấy, hiềm nghi hắn ta giết người càng lúc càng lớn, chỉ là vẫn chưa tìm thấy động cơ giết người và hung khí giết người.
Nhưng sau khi họ xem xong hình ảnh giám sát từ 6 đến 8h thì vụ án càng đi vào ngõ cụt. Bởi vì hình ảnh ghi lại rõ ràng thời gian từ khi vào cửa tới khi rời khỏi của gã tình nhân, vả lại sớm hơn cả thời gian tử vong pháp y phán đoán. Hầu như tất cả mọi người đều cho rằng gã đàn ông này không hề bị tình nghi, chỉ có Thẩm Phong vẫn nghiến răng ken két, một mực chắn chắn là hắn ta.
Mà vào lúc này tên ẻo lả bỗng đi đâu mất rồi quay lại. Không biết từ lúc nào trong tay lại nhiều thêm một chiếc máy ảnh rất cũ kỹ, còn phải lắp ống kính, tay điều chỉnh tiêu cự. Gã đi thẳng tới hiện trường xảy ra vụ án. Thi thể của Lương Mỹ Thần giống như lúc vừa được phát hiện, dang hai tay hai chân nằm trên chiếc giường lớn bị máu tươi nhuộm đỏ. Có điều khi mới nhìn, nếu không nhìn vết thương đẫm máu trên cơ thể cô mà chỉ nhìn gương mặt cô thì giống như đang ngủ say, vẻ mặt an bình. Nhưng hiện tại trên khuôn mặt của thi thể cô không ngờ lại xuất hiện vẻ oán hận. Lưu Anh Nam cũng có thể cảm nhận được linh hồn ở bên người đang gia tăng oán niệm, mà tên ẻo lả giơ máy ảnh chụp hai tấm ảnh vào thi thể. Lưu Anh Nam chỉ nghe thấy Lương Mỹ Thần ở bên cạnh phát ra một tiếng thét hoảng sợ, sau đó không ngờ biến mất không thấy đâu!
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
40 chương
20 chương
1509 chương
41 chương