Địa Phủ Lâm Thời Công
Chương 77 : Xôn xao
-Mau nhìn kìa, có người nhảy lầu!
Theo một tiếng hét to, mọi người không màng đến cô gái váy đỏ biến mất quỷ dị kia nữa, vội vàng nhìn men theo hướng người nọ chỉ. Đó là một tòa nhà vừa mới xây xong tầng bốn còn chưa có cửa sổ, chưa có nóc nhà. Ở trong đống xi măng sắt thép mọi người nhìn thấy một người đàn ông áo rách quần thủng đứng ở trên nóc nhà, lộ ra hàm răng trắng muốt, quay đầu nhìn cảnh núi tuyệt đẹp xa xa, sau đó không chút do dự nhảy xuống. Lại có phóng viên vác camera lao tới, nhưng ngay cả một bóng người cũng không nhìn thấy.
Liện tục hai sự kiện đẫm máu lại không có người chết. Mọi người bắt đầu hoảng sợ, đặc biệt là cách đó không xa còn có vô số hài cốt chất thành đống. Mọi người không nhịn được nhớ tới lời Lưu Anh Nam nói ban nãy, nơi đây chẳng phải nơi chôn cất gì cả mà là cửa vào của Âm Tào Địa Phủ, chỉ có vô số du hồn dã quỷ từ nơi đây đi về cõi U Minh.
Đương nhiên cũng có người không tin tà, bắt đầu tìm tòi kỹ lưỡng. Ngay cả dưới bánh chiếc xe tải kia đều tìm, tài xế xe tải nọ vẫn chưa hết hoảng sợ, nhưng sau khi anh ta phát hiện cô gái váy đỏ nọ không thấy đâu thì trực tiếp gào một tiếng rồi hôn mê bất tỉnh.
Không chỉ có cô gái váy đỏ mà cả người đàn ông nhảy lầu ban nãy cũng không thấy tung tích đâu cả. Mọi người hoàn toàn hoảng loạn, đám phóng viên đều điên lên, lật xem file chụp ảnh ban nãy hết lần này tới lần khác, mọi người rõ ràng nhìn thấy rành rành nhưng trong camera lại chỉ có tòa nhà trống trơn và chiếc xe tải đột ngột giẫm phanh…
Mọi người không nhịn được bắt đầu tin lời của Lưu Anh Nam. Đặc biệt là nữ phóng viên xinh đẹp kia, cô ả run rẩy giơ micro lên không dám nhìn thẳng vào Lưu Anh Nam. Nhưng Lưu Anh Nam lại chủ động vỗ vai cô nàng nói:
- Tiểu thư, xin cô nhấc chân lên, cô giẫm lên gậy chống của bà lão này rồi kìa!
Hả? Người đẹp phóng viên sửng sốt, vô ý thức cúi đầu nhìn. Quả nhiên nhìn thấy dưới gót giầy của mình có một chiếc gậy chống bằng gỗ, bên cạnh còn có một bà lão vô cùng già cả, hốc mắt hõm sâu hệt như bộ xương khô đang ngồi. Người đẹp phóng viên vội vàng nhấc chân, bà lão vươn cánh tay khô quắt cầm gậy chống lên, lộ ra hàm răng trắng ởn về phía cô nàng, sau đó đi về phía đống xương khô, trong nháy mắt liền biến mất không thấy đâu…
Người đẹp phóng viên thoáng cái sững sờ, cũng không biết là bị dọa choáng váng hay là thần kinh cứng cỏi, hoặc quá ư chuyên nghiệp. Cô nàng vẫn không quên giơ micro hỏi Lưu Anh Nam:
- Xin hỏi anh, đây… đây là chuyện gì xảy ra?
Những phóng viên khác cũng lạnh hết cả người, da dầu tê dại nhìn Lưu Anh Nam. Hết thảy những điều này thực sự không cách nào dùng tri thức của họ để giải thích, nhưng Lưu Anh Nam lại rất khinh thường lườm mắt một cái, nói:
- Tôi sao biết chứ?
- Thế anh là ai? –Nữ phóng viên run giọng nói, sực nhớ vừa rồi Lưu Anh Nam nói hắn từ bên dưới trèo lên…
Quả nhiên, bị cô nàng hỏi như thế Lưu Anh Nam liền căng thẳng, vội vàng dựng một ngón tay kề bên môi, hắn thần bí thấp giọng nói:
- Suỵt… Nhỏ giọng thôi, tôi rất vất vả mới chạy ra khỏi bệnh viện tâm thần. Nếu bị họ phát hiện thì chắc chắn sẽ bắt tôi về!
Hả? Mọi người thộn ra, Lưu Anh Nam lại có vẻ lo lắng hơn, hắn cười gian nói:
- Tôi vốn dĩ muốn trốn ở dưới đó, ai ngờ đâu bị các người phát hiện. Họ khẳng định cũng sẽ tìm tới, tôi phải chạy mau thôi!
Nói xong Lưu Anh Nam rất ung dung tách đám người ra rồi tung tăng chạy. Tất cả phóng viên chụp ảnh đều vô ý thức dùng ống kính ngắm vào hắn, ghi lại toàn bộ thân hình đáng khinh, bước đi đỏm dáng của hắn.
Lưu Anh Nam ngồi trên taxi rốt cuộc thở nhẹ một hơi. Song tinh thần hắn không hề được thả lỏng, bởi vì sự việc đang phát triển theo một hướng không hề hay biết. Đầu tiên có Quỷ Ăn Phân hóa trang thành Trinh Tử, hôm nay lại xuất hiện Quỷ Sắc Dục chủ động tấn công chị Hai. Những con ác quỷ thời viễn cổ ngay cả trong địa ngục đều không tồn tại này vì sao lại xuất hiện liên tiếp, hơn nữa mang tính tấn công rất mạnh chứ.
Công tử áo đen hôm đó, cô gái quyến rũ hôm nay, họ lần lượt báo cho Lăng Vân và Thường Đình, bảo họ đừng can thiệp vào khu Nam nội thành nữa. Sau khi bị hai cô gái từ chối thì gặp phải ác quỷ tấn công, như vậy hai con ác quỷ thời viễn cổ này có quan hệ gì với họ hay không đây? Hai người này một người đeo mặt đá lưỡi hái, một người mu bàn tay xăm ma quỷ, nhưng nhìn thế nào cũng là người sống sờ sờ, họ có năng lực khống chế quỷ ư? Còn có "Địa Ngục Đen" trong truyền thuyết kia phải chăng thật sự tồn tại?
Lưu Anh Nam cảm thấy một luồng hơi lạnh quái lạ, sự việc đã hoàn toàn vượt qua phạm trù hắn hiểu biết. Hơn nữa các đại ca trong Âm Tào Địa Phủ chẳng phải đi tổng công ty học bồi dưỡng thì chính là tạm thời đi công tác. Tuy trước khi đi Thôi Phán Quan cho hắn rất nhiều pháp bảo khắc chế oan hồn lệ quỷ, nhưng bây giờ thoạt nhìn, cảm giác giống như muốn để một mình mình đối mặt với mưa rền gió dữ sắp cuốn tới vậy…
Lo được thì lo, lo không được vậy thì đành chịu. Làm tốt công việc chính là biểu hiện của trách nhiệm, còn về vượt khỏi phạm vi năng lực, cho dù không có các đại ca của Âm Tào Địa Phủ thì vẫn có anh giai Thiên Đạo tận hết chức trách nữa cơ mà. Anh giai ấy chắc sẽ không trơ mắt nhìn ác quỷ hại người chứ?
Lưu Anh Nam thả lỏng tâm tình, trở lại bể tắm của mình. Đã hai ngày không kinh doanh, cho dù vừa mới kiếm được một khoản nhỏ nhưng vẫn lãng phí vô ích một con búp bê bơm hơi trong ước mơ, phải kinh doanh thật tốt để cố gắng kiếm về mới được.
Mở cửa kinh doanh đồng thời cũng mở chiếc máy tính đểu của hắn. Quả nhiên, tin tức về sự kiện thần quái ở công trường lần này được đưa lên ào ạt, có điều đa số là truyền bá trong forum, trước mắt vẫn chưa có bất kỳ nhà truyền thông uy tín nào đưa tin.
Có điều không lâu sau, do sự kiện gây xôn xao ở trên nên rất nhiều người đều phát lên hình ảnh dùng điện thoại ghi lại khi đó, giấu là giấu không nổi. Những công ty truyền thông chính thức từ sự im lặng lúc ban đầu biến thành tranh nhau đưa tin cướp trang đầu. Mà hiện trường đã có sự tham gia của cảnh sát, phong tỏa hiện trường để cho các chuyên gia đứng ra bắt đầu nghiên cứu lai lịch của chỗ xương cốt này. Text được lấy tại https://Đêm đó, chương trình "tin tức nhanh" có tỷ lệ phát sóng cao nhất trong vùng phát tin tức này ra, hơn nữa còn phát theo hình thức phim chuyên đề. Nhưng khi những xương khô đáng sợ này xuất hiện trên màn ảnh, không chỉ khiếp sợ cả thành phố mà còn khiếp sợ cả nước. Bởi thế, một chuyên gia uy tín của giới khảo cổ trong nước đã xuất hiện, cuối cùng xác định những hài cốt này là xác người chết vì bệnh truyền nhiễm thời viễn cổ bị chôn tập thể.
Lưu Anh Nam đương nhiên sẽ không cảm thấy hứng thú với đám chuyên gia. Có điều khiến mắt hắn tỏa sáng chính là người chủ trì bộ phim chuyên đề, chính là nữ phóng viên hôm nay phỏng vấn hắn. Lúc này cô nàng dày công hóa trang, mái tóc ngắn kiểu lá sen cặp ở sau tay, lộ ra một khuôn mặt trái xoan xinh xắn, hàng mi nhỏ cong cong, đôi mắt như nước, mũi ngọc đáng yêu, môi đỏ rực rỡ như hoa hồng, nụ cười trong sáng, đoan trang quý phái, bên dưới phụ đề viết "người chủ trì chuyên đề Hồng Hà". Đừng nói Lưu Anh Nam, ngay cả chuyên gia bên cạnh cũng nhìn chằm chặp cô nàng. Chỉ là Hồng Hà rất sắc sảo, chờ sau khi chuyên gia giải thích về tình huống của hài cốt xong liền hỏi thẳng:
- Xin hỏi chuyên gia, hôm nay ở hiện trường, không chỉ chúng tôi mà còn có rất nhiều công nhân ở công trường khi đó đều nhìn thấy một cô gái váy đỏ bị xe đâm, một người đàn ông nghèo túng nhảy lầu, còn có một bà cụ chống gậy. Nhưng ba người họ đều biến mất quái lạ, xin ngài có thể dùng khoa học để giải thích về hiện tượng này được không?
Truyện khác cùng thể loại
58 chương
3725 chương
101 chương
36 chương
572 chương
184 chương