Địa Phủ Lâm Thời Công

Chương 283 : Điểm mẫn cảm

Cả người Diệp Tinh như than cháy nhào vào trong ngực Lưu Anh Nam, một tay ôm cổ Lưu Anh Nam, một tay khác túm bàn tay hắn để ra sau lưng mình, vòng eo nhỏ nhắn lộ ra bên ngoài, cô túm ngón tay Lưu Anh Nam ấn một cái không nặng không nhẹ vào đúng eo, nhất thời giống như mở khóa vậy, Diệp Tinh run rẩy cả người, nóng rực như lửa, đằng sau truyền tới tiếng bủm bủm, vài luồng khí thể màu đỏ sậm bằng mắt thường có thể thấy, bị bài tiết ra ngoài, tiêu tan không thấy đâu. Lưu Anh Nam vô cùng khiếp sợ, không ngờ rằng chiêu này lại dễ sử dụng như vậy. Càng không ngờ tới chính là, eo cũng có thể trở thành điểm mẫn cảm. Lưu Anh Nam ấn liên tiếp vài cái, Diệp Tinh mỗi lần đều phản ứng mạnh mẽ, run rẩy cả người, hơi thở như lan, cố nhịn không kêu thành tiếng, trong cổ họng vang lên ọt ọt kỳ quái, dường như đè nén nỗi kích tích vô hạn, đồng thời cũng có càng nhiều khí thể màu đỏ sậm bị bài tiết ra. Chỉ có điều sau khi ấn sáu bảy lần, Diệp Tinh đã quen với cường độ kích thích này, hiệu quả cũng biến mất, nhưng Diệp Tinh lại hơi hơi khôi phục trong cơn tình dục cực đại. Cô lập tức rèn sắt khi còn nóng, giơ một chiếc chân lên cao, cong đùi khoác lên cánh tay Lưu Anh Nam, vừa vặn khiến tay hắn có thể nắm chặt lấy mắt cá chân nhỏ nhắn trơn bóng của mình. Chân cô nàng rất mảnh khảnh, mắt cá chân mượt mà, Lưu Anh Nam cầm vào trong tay cảm giác kích cỡ nó không kém thần binh của mình là mấy. Không cần Diệp Tinh phân phó, hắn vô ý thức vuốt vuốt trên dưới một cái, Diệp Tinh nhất thời như bị sét đánh, khí thể màu đỏ sậm trong nháy mắt bài tiết ra vài chục luồng, có điều bài nhiều thì thanh âm cũng càng lớn, Lưu Anh Nam dường như tìm thấy món đồ chơi hay vậy. Hắn là một tên hèn mọn thấp kém 100%, trước khi không có nhiều vận đào hoa như vậy, hằng ngày chỉ có thể dựa vào ngắm tranh ảnh để tiếp xúc với khác giới, hằng ngày nhìn người đẹp nude nhìn đến đôi Âm Dương Nhãn đầy tơ máu, từng người đẹp trong ảnh hoàn mỹ gần như mộng ảo, hệt như Tiên nữ trên chín tầng trời. Rất rất nhiều người đều vô ý thức cho rằng, người đẹp, nữ thần trong sáng hoàn mỹ thực sự, là hoàn toàn không biết cất tiếng khóc, nhổ nước bọt, ngoáy mũi, rất nhiều trạch nam có thể tiếp nhận ảnh nóng của nữ thần, nhưng tuyệt đối sẽ không tiếp nhận ảnh nữ thần ị đái. Hôm nay Lưu Anh Nam xem như được mở rộng tầm mắt, chung quy có cơ hội nhìn thẳng vấn đề, người đẹp cũng là người, cũng cần ăn uống ị đái, âm thanh đánh rắm còn rất vang dội cơ mà! So sánh với việc người đẹp ăn uống ị đái, Lưu Anh Nam càng cảm thấy hứng thú với điểm mẫn cảm của người đẹp, đây là cơ sở đời sống tình dục của hai người. Rất nhiều chuyên gia và một vài người kinh nghiệm phong phú từng cùng nhau nghiên cứu, vào lúc xxx, vuốt ve là rất quan trọng, đương nhiên chẳng phải là vuốt lung tung. Giống như Lưu Anh Nam, tập trung vào chỗ trọng điểm, sẽ khiến lên đỉnh càng nhanh, thời gian kéo dài càng lâu. Cho nên nói, nắm giữ điểm mẫn cảm của phụ nữ rất quan trọng, chỉ có điều điểm mẫn cảm này có rất nhiều, phân bố khắp cả người. Ví dụ như Diệp Tinh, có ở eo, mắt cá chân, khuỷu tay, nách, vành tai, thậm chí là lỗ mũi. Một số người nghiện ngoáy mũi, rảnh rỗi là ngoáy, thậm chí có thể ngoáy ra khoái cảm, bởi vì đây cũng là vị trí điểm mẫn cảm rất phổ biến. Dưới sự gợi ý của Diệp Tinh, Lưu Anh Nam một hơi tìm thấy 38 điểm mẫn cảm, hai tay vung vẩy, thoắt trên thoắt dưới, thoắt trái thoắt phải, thoắt trong thoắt ngoài, thoắt sâu thoắt nông, sử hết chiêu số trong người. Nhất thời, trong phòng trang điểm nho nhỏ, chỉ thấy Lưu Anh Nam chưởng ảnh tung bay, kình khí mênh mông, hệt như Phật đà ngàn tay, hàng ma trừ yêu. Ngoài đó ra, còn có từng tiếng rên rỉ, thở dốc của Diệp Tinh, khi thì ngọt ngào dễ nghe, khi thì cao vút rõ ràng, lại phối hợp với tiếng "bủm bủm" dài ngắn không đồng nhất, cao thấp không phân, tổ hợp thành khúc nhạc tuyệt diệu. Theo hàng đống khí tình dục bị bài trừ, Diệp Tinh vốn nên càng lúc càng tỉnh táo lại chẳng hề có chuyển biến tốt nào. Lưu Anh Nam cũng rất buồn bực, lẽ nào mình phán đoán sai? Đúng vào lúc này, Diệp Tinh bỗng túm tay hai tay Lưu Anh Nam, có thể cảm giác được sức từ hai bàn tay của cô, hệt như muốn tiến hành một chiêu cuối cùng. Lưu Anh Nam hoàn toàn bị cô khống chế, chỉ thấy hai tay mình bị cô nàng vân vê lôi kéo, ép lên hai ngọn núi của cô, hắn vô ý thức nắn một cái không nặng không nhẹ… Chỉ nghe Diệp Tinh ứ một tiếng, cả người ngã ụp vào ngực Lưu Anh Nam, hô hấp dồn dập, cả người run rẩy, mặt đỏ như gấc, hai mắt mơ màng, không ngừng thở hổn hà hổn hển, hệt như vừa mới xxx xong. Nhưng theo Lưu Anh Nam thấy, cô vẫn đang tăng vọt tình dục, Lưu Anh Nam không nhịn được nói: - Đây là thế nào? Sao tôi cảm giác cô hình như vẫn thừa nhiệt tình thế nhỉ? Diệp Tinh suy yếu ngước mắt nhìn thoáng qua hắn, nói: - Nói nhảm, đám khí tình dục từ ngoài tới lúc vừa rồi sớm đã bị loại bỏ sạch sành sanh, nhưng liên tục bị anh sờ mó trước trước sau sau, trên trên dưới dưới, bây giờ phát tiết ra là dục vọng của bản thân tôi… Lưu Anh Nam đổ mồ hôi, vội vàng buông cô ra nói: - Điều này không thể trách tôi, tôi chỉ vì giúp cô thôi, nếu không cô sẽ nổ tan xác mà chết. Cô cùng đừng nghĩ nhiều, cứ coi như bác sĩ chữa trị cho cô, cứ coi như anh rể và cô em vợ chơi đùa với nhau. Diệp Tinh yếu ớt đẩy hắn ra, hít sâu vài hơi, rốt cuộc đã giảm bớt tâm tình xúc động. Dẫu sao cảm xúc của mình còn ở trong phạm vi khống chế, vả lại lúc này nhìn Lưu Anh Nam cũng không còn là hoàng tử bạch mã, tiểu sinh anh tuấn, anh rể mập mờ nữa rồi. Lại qua một hồi, Diệp Tinh hoàn toàn khôi phục nhưng khuôn mặt vẫn đỏ phừng phừng. Đây vẻn vẹn là lần thứ hai cô gặp Lưu Anh Nam, lần thứ nhất bị hắn xxx ở trong mộng, lần này lại bị hắn sờ khắp người trong hiện thực, đây rốt cuộc là số mệnh trời định hay là trùng hợp? Hơn nữa, tuy ban nãy là bài trừ khí thải, nhưng dẫu sao cũng là đánh… Mà còn một hơi đánh mấy trăm quả, có dài có ngắn, có vang có xịt, có không mùi có thối, cả quá trình Lưu Anh Nam nhìn rõ rành rành, còn xấu hổ, còn quẫn bách hơn cả việc bị hắn sờ khắp toàn thân. - Chuyện hôm nay không được nói cho bất cứ ai, nếu để lộ đồn tiếng gì, tôi không để yên cho anh đâu! –Diệp Tinh thực không biết nói thế nào cho phải, chỉ có thể túm cổ áo hắn hung ác cảnh cáo. Lưu Anh Nam vội vàng dựng ba ngón tay thề thốt: - Xin thề với trời, đánh chết tôi cũng không nói. - Hứ, gặp anh biết ngay chẳng phải việc tốt lành gì! –Diệp Tinh hung ác nói, vương tay túm lấy một chiếc áo gió trên mắc áo ở bên, che chắn mình thật chặt rồi xoay người rời đi. Lưu Anh Nam cũng theo ra ngoài. Trong hành lang, chỉ nghe thấy trường quay vẫn ồn ào náo nháo, con trẻ khóc người lớn kêu, tiếng la hét, tiếng mắng chửi liên tiếp vang lên không dứt bên tai, mọi người tận tình giải tỏa cảm xúc tiêu cực trong lòng. Mỗi người đều có oán hận, đều có bất mãn đè nén quá lâu rồi. Song họ đóng cửa hò hét, mắng chửi, phát tiết một hồi cũng không tệ, ít nhất còn tốt hơn việc mượn danh nghĩa yêu nước đi làm hại đồng bào mình. Diệp Tinh không quan tâm những việc này, đi thẳng xuống tầng. Tình hình tầng dưới cũng không tốt hơn là bao, Thực Khí Quỷ nổ tung, đủ mọi khí cảm xúc hỗn loạn bị nó hấp thu, người trong cả tòa nhà đều bị ảnh hưởng. Người đang ủ rũ, oán trách, phẫn nộ đâu đâu cũng có thể thấy. Lưu Anh Nam không dám ở lại thêm, đi theo Diệp Tinh xuống tầng, nhỡ đâu chờ họ tỉnh lại, phát hiện hắn chẳng phải ông chủ của công ty DDVP thì gay. Song càng gay go hơn chính là, hắn vừa xuống tầng một với Diệp Tinh, Diệp Tinh mặt đầy ửng đỏ chưa tan, mặt Lưu Anh Nam thì như hoa đào, đầy vẻ đáng khinh cùng nụ cười đắc ý. Hai người đi một trước một sau, đặc biệt là trời hè mà Diệp Tinh còn khoác áo gió, hình như bên trong không mặc gì cả, thoạt nhìn lại giống như hai người đã hẹn trước, đang muốn tìm nơi không người để hẹn hò. Dưới tình huống dễ khiến người ta hiểu lầm như vậy, hai người đi đâu không đi lại gặp phải Hồng Hà đeo máy ảnh, vẻ mặt hí hửng vui sướng, hệt như vừa trúng xổ số vậy. Nhưng vừa nhìn thấy trạng thái của hai người, đôi mắt cô lập tức trợn lên, phụ nữ trước khi bị xxx đều là Bạch Tuyết công tử, trong lòng đầy ảo tưởng về mối tình ngọt ngào, phụ nữ sau khi xxx đều là Sherlock Holmes, ngày ngày sưu tập chứng cứ của đàn ông, nhạy bén đến vậy, khí thế ép người, uy vũ bạo ngược đến vậy…