Địa Phủ Lâm Thời Công

Chương 25 : Sau này còn gặp lại

Chị Hai thoáng cái rút tay mình về, thân thể yếu ớt suýt nữa ngã sấp mặt. Lưu Anh Nam tay mắt nhanh lẹ vội vàng đỡ nàng, chị Hai vùng vẫy, ghé mắt liếc hắn hừ nói: - Chị mày biết đàn ông chẳng có ai tốt cả. - Chị xem, chị lại hiểu lầm rồi. –Lưu Anh Nam bịa đặt: - Tôi đây chính là dùng hành động thực tế chứng minh. Tôi là một người đàn ông tư tưởng tác phong đều chính phái, cho dù tôi cầm bàn tay nhỏ mềm mại không xương của chị, nhưng lại không có bất kỳ ý xấu nào, giống như tôi nhìn thấy chị lộ hàng, tôi sẽ chủ động nhắc chị. Lưu Anh Nam hất hất cằm về chỗ cọ vào cây khi nãy. Chị Hai cúi đầu nhìn, lúc nãy quá sốt ruột không ngờ lại mắc sai lầm về phương hướng, cô nàng che quần áo ở đằng sau mông, lại lộ ra đằng trước. Viền tơ màu đen và da thịt trắng bóc trộn lẫn với nhau, toàn bộ chiếu vào trong mắt Lưu Anh Nam. Chị Hai vội vã điều chỉnh phương hướng, quay đầu trừng mắt với Lưu Anh Nam: - Chú mày nhìn thấy rồi? - Đương nhiên, nếu tôi không nhìn thấy sao tôi biết chị lộ hàng, sao tôi có thể báo cho chị biết chứ, nếu tôi không báo thì sẽ càng nhiều người nhìn thấy… -Lưu Anh Nam hợp tình hợp lý nói, thực ra căn bản không nhìn thấy thắng cảnh quan trọng nào, cho nên mới nhắc nhở nàng ta. Chị Hai còn muốn nói gì đó, chợt nghe thấy tiếng bước chân càng lúc càng gần. Từ trong bụi cây ngay cạnh chui ra hai người, một nam một nữ, ôm ôm ấp ấp, anh anh em em, chỉ nghe cô gái kia ỡm ờ, ngả ngớn nói: - Đừng mà, đừng ở đây, nếu bị người khác nhìn thấy thì sao? - Không sao đâu, điều này chẳng phải chỉ vì anh, mà là dẫn em cùng nhau cảm nhận thiên nhiên đó. –Gã đàn ông lừa dối một cách đường hoàng. Nói xong vừa vặn nhìn thấy Lưu Anh Nam và chị Hai dìu lẫn nhau, gã đàn ông thấp giọng nói: - Đấy em xem, hai vị đàn anh đàn chị này vừa thể nghiệm qua niềm sung sướng do thiên nhiên mang tới. Xem đấy, bây giờ ân ái cỡ nào, điều này có thể xúc tiến tình cảm đó… Tuy giọng gã đàn ông rất thấp nhưng vẫn bị chị Hai và Lưu Anh Nam nghe thấy. Chị Hai đỏ mặt, vô lực giãy dụa, cô nàng dựa vào sức của mình căn bản đứng không vững, cũng chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn, bị người khác coi thành "đàn chị dã chiến" rồi! Lưu Anh Nam dìu cô nàng đi thẳng đến bể tắm của mình, mở cửa, dọn dẹp cho nàng ta ngồi ở trên chiếc giường đơn của mình. Trong nháy mắt, Lưu Anh Nam có thứ cảm giác bừng tỉnh mấy đời. Chiếc giường đơn này gửi gắm biết bao nhiêu giấc mộng của hắn, nhưng trong hai ngày ngắn ngủi, đầu tiên có Lăng Vân sau có Thường Đình, đều là đại mỹ nữ hạng cực phẩm, lần lượt ngồi lên chiếc giường đầy "vết tích của đàn ông". Hai cô gái này một người giàu nứt đố đổ vách, lại thích làm người khác vui, một người bối cảnh vững chắc, dùng tàn nhẫn nổi danh. Một người thanh thuần dịu dàng, một người sexy nóng bỏng, nhìn qua hoàn toàn khác nhau, hai cô gái nóng lạnh đôi bờ lại có đặc điểm giống nhau. Đó chính là ghét đàn ông, có điều với thân phận, nhan sắc như họ, cho dù không có ám ảnh tâm lý thì cũng có cảm giác ghét đàn ông. Lưu Anh Nam muốn làm mối cho họ, đầu tiên từ cầm tay bắt đầu bồi dưỡng , sau đó thành đôi thành cặp, sau đó 3P, rồi… - Chị Đình, tìm được chị rồi! Lưu Anh Nam đang YY đầy óc, bỗng cửa bị va mạnh ra, may mà ban sáng thay là hàng cao cấp, bằng không lại bị đụng vỡ. Một đám đàn ông xăm rồng xăm phượng xông vào, ai nấy trong tay đều cầm vũ khí. Có điều không hề có dấu vết ác chiến gì, một gã đàn ông xăm rồng trong đó bước lên nói: - Chị Đình, nửa ngày nay chị đi đâu vậy, bọn em sốt ruột chết mất. Thủ hạ của tên Lương thiếu kia mang vũ khí tìm tới cửa rồi. - Đánh với bọn chúng chưa? –Chị Hai hỏi. - Chưa. –Gã đàn ông kia lắc đầu nói: - Bọn em chuẩn bị làm lớn một trận với chúng, nhưng chúng nhận một cú điện thoại liền thoái lui. Sau đó anh Cả gọi điện tới nói, cha của Lương thiếu kia đột ngột chết ở trên tỉnh. Cảnh sát đã xác định là báo thù, đồng thời công bố bối cảnh xã hội đen của y. - Ha ha, người ta chết đều truy tặng liệt sĩ dũng sĩ gì đó, tên này sau khi chết lại truy tặng thêm một cái bối cảnh xã hội đen. –Lưu Anh Nam không nhịn được bật cười, Lương thiếu kia từng nói, thế lực của cha gã ở tỉnh cực lớn, làm nên từ xã hội đen, thân phận đàng hoàng, còn là ủy viên trung lập (giữa chính và tà). Lần này thì hay rồi, quá tà rồi. Lưu Anh Nam bật cười khi người gặp họa, một đám người bên cạnh lại hung ác nhìn chằm chặp hắn. Họ đều là lăn lộn giang hồ, cuộc sống dựa vào lưỡi dao liếm máu, kết cục sẽ không tốt hơn Lương thiếu và cha gã là mấy, lời của Lưu Anh Nam chẳng khác gì nói với bọn họ. - Thằng nhãi mày làm gì? Muốn chết à? –Một gã giơ dao bầu ra dấu về phía Lưu Anh Nam. Lưu Anh Nam quả thật không sợ tên này, cười lạnh muốn đứng dậy. Mà lúc này chị Hai lại đứng lên trước, thuận tay đẩy Lưu Anh Nam ngồi xuống, chỉ chóp mũi hắn nói: - Chú mày ngoan ngoãn cho chị chút, nhớ kỹ lấy, sau này phí bảo hộ giao hàng tháng, bằng không chú tự chịu lấy hậu quả! Nói xong, chị Hai không ngó ngàng đến vẻ mặt của Lưu Anh Nam, xoay người nói: - Được rồi, đừng chấp nhặt với nó, nó là "mối hàng" chị vừa mở rộng. Lương thiếu và cha gã đều toi rồi, sau này cả vùng này chính là địa bàn của chúng ta! Mọi người vừa nghe Lưu Anh Nam là mối hàng, vậy cũng không truy cứu nữa làm gì. Xã hội đen ra ngoài lăn lộn cũng là cầu tài, có thể không đánh nhau thì ai muốn động thủ chứ. Đây rõ ràng là chị Hai giải vây cho hắn, nhưng Lưu Anh Nam không biết thật giả. Bây giờ nếu xã hội đen nói thu tiền, so với những ngành chức năng kia còn giữ lời hơn, có đôi khi thu thuế, thu phí quản lý đều có thể muộn vài ngày hoặc một tháng đều không tới, nhưng xã hội đen thì đảm bảo đến rất đúng hẹn. Lưu Anh Nam cũng không thừa tiền hiếu kính bọn họ, vội vã nói: - Chị Hai, chỗ tôi là kinh doanh nhỏ lẻ, thật sự không có gì cần bọn chị bảo vệ. Tôi thấy như vậy đi, tôi viết cho chị một mảnh giấy, sau này chị dựa vào mảnh giấy này đến chỗ tôi tắm rửa hết thảy miễn phí, còn có thể phục vụ mát xa khác phái miễn phí cho chị. Ví dụ như cầm tay, xoa bóp chân gì đó! - Chú… -Khuôn mặt chị Hai thoắt cái đỏ bừng, ánh mắt đám đàn ông bên cạnh nhìn hắn giống như nhìn người chết vậy, hôm nay Lương thiếu chính vì câu nói này mà đắc tội chị Hai. Có điều Lưu Anh Nam biết, chị Hai nhất định đã phát hiện ra Lương thiếu cho thuốc cho nàng ta mới hạ độc thủ. Cho nên cả nửa ngày như vậy, nàng ta không hề cảm thấy mất tự nhiên và xấu hổ với việc mình cọ vào cây. Nhưng thủ hạ của cô nàng không biết những việc này, chỉ chờ chị Hai ra lệnh một tiếng là động thủ. Nhưng khiến họ kinh ngạc chính là, chị Hai chẳng những không hạ lệnh động thủ, ngược lại xoay người rời đi, lúc đi đến cửa còn nói: - Lần sau ta tới nhớ phải đun nước nóng hơn chút, ta thích tắm nước nóng. - Chị yên tâm đi. –Lưu Anh Nam vỗ ngực cam đoan: - Chẳng những nước phải nóng, mà nhân viên mát xa cho chị cũng là tay nghề tốt nhất, do ông chủ tự mình phục vụ cho chị, đảm bảo chị hài lòng.