Địa Phủ Lâm Thời Công
Chương 173 : Trái ý trời
Lưu Anh Nam luôn biết rằng trên thế giới có rất nhiều kỳ nhân dị sĩ. Người đẹp đạo cô hiển nhiên chính là một người trong số đó, kiếm gỗ đào, chuông gọi hồn trong tay nàng ta có thể xem như bảo vật thông linh. Chỉ là, trên thế giới này bất kể bạn pháp thuật cao siêu đến đâu thì cũng không thể nghịch thiên đổi mạng, ý trời không thể trái.
Hơn nữa rõ ràng đạo hạnh của người đẹp đạo cô vẫn chưa đủ. Ít nhất từ ánh mắt nhìn chi phiếu và tiền mặt ban nãy của nàng ta thì có thể nhìn ra tâm tư cô nàng không thanh tịnh, còn có lòng tham. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T. r. u. y. e. n. y. y chấm cơm.
Đương nhiên con người không phải thánh hiền, ý nghĩ đòi hỏi thiết thực cũng rất bình thường. Ngay cả Đường Tam Tạng đi Tây Thiên lấy chân kinh còn phải để lại Tử Kim Bát gán nợ nữa cơ mà. Quỷ sai ở Địa Phủ cũng cần đút lót, cái gọi là: Diêm Vương dễ gặp Tiểu Quỷ khó dây chính là đạo lý này.
Cho nên con người ta sống trong thế tục bị vật chất mê hoặc cũng rất bình thường. Nếu chịu khó phấn đấu kiếm tiền thì việc đó chả sao cả, nhưng nếu vì lòng tham mà đi theo con đường không chính đáng, nhất là lợi dụng công việc để kiếm lời, đó đương nhiên không phải việc nhỏ.
Cảnh sát có lòng tham sẽ mất đi sự công chính, bác sĩ có lòng tham thì liên quan tới mạng người. Mà thế ngoại cao nhân như người đẹp đạo cô có lòng tham thì sẽ bí quá hóa liều, không tự lượng sức.
Lúc này chuông gọi hồn trong tay người đẹp đạo cô vang lên leng keng, tiếng vang hệt như trời long đất lở vậy, rung đau cả hai tai người ta. Bảy tấm linh phù xoay tròn rất nhanh quanh người cô nàng, chợt thấy nàng ta ném kiếm gỗ đào ở tay khác xuống, đưa ngón trỏ vào trong miệng rồi cắn toạc đầu ngón tay, máu tươi chảy dài, Lưu Anh Nam nhìn mà hít một hơi lạnh.
Nên biết, thân thể con người có ý thức bảo vệ một cách tự chủ, nhưng khi gặp phải cơn đau không thể chịu đựng, con người ta sẽ ngất đi. Cho nên nói, muốn cắn rách ngón tay mình gần như không có khả năng, khi bạn cảm nhận được cơn đau thì tự nhiên sẽ rút tay ra, hoặc giảm lực xuống.
Sự thật đã chứng minh, thần côn không dễ làm, mà đã làm thì đều là những việc khiêu chiến cực hạn của nhân loại!
Chỉ thấy người đẹp đạo cô cắn rách ngón trỏ của mình, máu tươi chảy ồ ạt. Nàng ta ngồi xuống, dùng máu tươi vẽ bừa lên đất, nền đá hoa được vẽ đầy những phù chú méo méo mó mó, theo một tiếng quát lớn của nàng ta, những phù chú màu máu kia bỗng tỏa ra ánh sáng vạn trượng khiến người ta không mở mắt nổi. Không lâu sau, một cơn gió lạnh thấu xương thổi tới khiến người ta không rét mà run. Lại nhìn phù chú màu máu tỏa ánh sáng kia, ánh sáng đang tắt dần, từ từ quay về hư vô, phù chú màu máu cũng không thấy đâu, đá hoa trên đất cũng không thấy đâu, mà xuất hiện một lỗ đen. Đưa mắt nhìn, hệt như vũ trụ ngân hà bao la, nhìn không thấy đáy, thần bí khó lường.
Mọi người chỉ có thể nhìn được cảnh này nhưng Lưu Anh Nam lại nhìn thấy nhiều hơn nữa. Hắn nhìn thấy trong lỗ đen ấy có oan hồn đang lởn vởn, đường xuống Suối Vàng thênh thang bằng phẳng, hoa Bỉ Ngạn từng bông nở rộ.
Không ngờ người đẹp đạo cô thật sự có tài, lại có thể nối liền U Minh. Song bản thân nàng ta cũng là sắc mặt trắng bệch, thân thể run rẩy, hành vi trái ý trời này cô nàng rất khó duy trì, xem ra đây là đang liều mạng.
Cùng lúc đó, chuông gọi hồn lại vang lên lần nữa. Lưu Anh Nam không hề hay biết về những phương pháp này, có điều khi tiếng chuông gọi hồn lại vang lên thì linh hồn vốn đã sắp tách khỏi thân thể của Hồng lão không ngờ thật sự ổn định lại, từng chút từng chút quay về cơ thể.
Pháp thuật thần diệu cỡ này khiến Lưu Anh Nam nhìn mà khen không dứt miệng, mắt thấy sức sống của Hồng lão càng lúc càng tràn đầy, đúng là có công hiệu khởi tử hồi sinh.
Song, dẫu sao đây cũng là chuyện tranh giành mạng sống với trời, làm trái ý trời. Ngay khi người đẹp đạo cô muốn làm phép, lập tức sắp khởi tử hồi sinh khiến linh hồn Hồng lão quay về, thì trong lỗ đen thông thẳng U Minh kia bỗng truyền tới một chuỗi âm thanh rít gào của lệ quỷ, rồi đột nhiên gió lạnh thổi ào ào, đất bằng dậy sóng, nơi không xa biển lửa ngút trời, hệt như Thiên Kiếp đáng sợ sắp buông xuống.
Người đẹp đạo cô cắn hàm răng, một ngụm máu tươi phun lên chuông gọi hồn, tiếng chuông càng vang vọng, rung trời động đất. Nhưng đúng vào lúc này, trong lỗ đen có thể thông thẳng U Minh, tiếng rít gào càng lúc càng lớn, một ngọn lửa màu đen ngút trời trào ra từ trong lỗ đen hệt như núi lửa bộc phát, như núi sụp sóng gầm cuốn trôi đất trời, nhiệt độ cực nóng kia lại không ảnh hưởng tới làn da, chỉ thiêu đốt linh hồn.
Lửa Địa Ngục đáng sợ chính là sự trừng phạt dành cho hành vi nghịch thiên đổi mạng của người đẹp đạo cô. Lửa Địa Ngục ngập trời hệt như sợi xích bắt hồn vòng quanh người đẹp đạo cô, thiêu đốt linh hồn nàng ta. Minh Hỏa uy lực vô cùng tận trực tiếp thiêu cháy chuông gọi hồn trong tay nàng ta thành tro bụi, linh phù quay quanh bên người thì ngay cả tro cũng không lưu lại, biến mất vô hình, người đẹp đạo cô bị Minh Hỏa nuốt chửng.
Cùng lúc đó, Hồng lão vừa có dấu hiệu chuyển biến bỗng ho ra ngụm máu lớn, sức sống thoáng cái héo rút, sắc mặt xanh mét, hai mắt nhắm chặt, hệt như thoáng cái mất hết tất cả sức sống.
Biến cố bất thình lình dọa choáng váng tất cả mọi người, Hồng Hà và em trai nhào lên người Hồng lão gào khóc. Em trai Hồng Hà vừa khóc vừa truy hỏi mật mã cửa chống trộm dưới hầm, không biết là đang khóc cha mình hay là khóc đồ vật trong tầng hầm.
Lưu Anh Nam cũng hoang mang. Lần này hắn tới là theo lời dặn dò của má má cùng tâm nguyện của tất cả cô nhi trong Mái Ấm Đôi Cánh. Lúc trước Hồng lão không muốn lộ mặt nhận lời cảm tạ, nhưng lúc này, trong giai đoạn cuối cùng của sinh mạng, những đứa trẻ mang ơn cứu mạng của ông như Lưu Anh Nam gì thì gì cũng phải nói một tiếng cảm tạ với ông.
Bất kể nói thế nào cũng không thể để Hồng lão chết một cách vô cớ như thế. Lưu Anh Nam có thể nhìn thấy linh hồn ông đang từng chút từng chút rời khỏi thân thể ông, cũng có thể nhìn thấy dương khí toàn thân ông đang tắt dần. Hắn không biết đạo thuật thần tiên gì, cũng không biết làm thế nào đưa linh hồn người trở lại thân xác, nhưng thấy vừa rồi người đẹp đạo cô hình như thật sự có thể khống chế linh hồn ông cụ, cho nên vì để nói lời cảm ơn với Hồng lão, cộng thêm người đẹp đạo cô nghịch thiên đổi mạng bị trời phạt, hắn khó tránh khỏi phải giúp đỡ hai người một lần.
Đám người có mặt ở đây đều hoảng sợ giật mình, ngay cả đám đạo cô cạnh pháp đàn cũng bị dọa chạy, ngọn lửa nóng bỏng trực tiếp thiêu đốt linh hồn người, mọi thứ xung quanh đều bình yên vô sự, nhưng hễ là sinh vật có linh hồn lại vô cùng đau đớn.
Mọi người vô cùng hoảng sợ. Hồng Hà và em trai Hồng Hà khóc lóc thất thanh, chỉ có một mình Lưu Anh Nam dợm bước không nhanh không chậm như vào chỗ không người, đi thẳng vào trong Minh Hỏa màu đen.
Minh Hoa cường đại hệt như xích sắt bắt hồn, xoay tròn bao vây người đẹp đạo cô vào trong đó. Lúc này sắc mặt người đẹp đạo cô trắng bệch, cả người mềm oặt trên đất, hai tay ôm đầu, chịu đựng nỗi đau linh hồn bị thiêu đốt. Mà ở bên cạnh nàng ta xuất hiện hai bóng người cao to cường tráng, một vị toàn thân quấn dây xích đen, một vị tay cầm đinh ba, một vị thì đầu trâu, một vị thì mặt ngựa.
- Tu sĩ lớn mật, dám tự tiện giúp người phàm nghịch thiên đổi mạng, bóp méo sinh tử, làm trái đạo trời. Hôm nay bổn tọa hủy ngươi mười năm đạo hạnh, đoạt ngươi ba mươi năm dương thọ, ngươi hãy tự lo lấy thân. –Vị đầu trâu giọng ồm ồm nhưng vô cùng uy nghiêm, đinh ba trong tay lấp lóe ánh đen muốn cắm vào Thiên Linh của người đẹp đạo cô!
Đúng vào lúc này, chỉ nghe một tiếng quát lớn truyền tới:
- Xin hãy đâm nhẹ!
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
629 chương
80 chương
501 chương
58 chương
197 chương