Dị thế mặc liên
Chương 3 : 2: phục sinh
Từ khi bảy tuổi, cuộc sống nàng ngoại trừ giết chóc cũng chỉ còn lại cừu hận, cho đến khi nàng gặp phải hắn
Mặc Liên không biết mình ở trong không gian hỗn độn này trôi nổi bao lâu, đến khi ý thức của nàng muốn tiêu tán, nhưng lại nhớ đến khuôn mặt nhỏ khó chịu ngày hôm đó, linh hồn của nàng lại ngưng tụ
Hắn, chính là sự quyến luyến vĩnh viễn trong lòng nàng
ở trong không gian vô tận vẫn có thể duy trì chính mình, chậm rãi, nàng thích ứng được không gian, nàng có cảm giác kì dị là linh hồn chính mình cùng huyễn không gian bắt đầu dung hợp bỗng nhiên, tiếng sấm rền vang rơi vào tai nàng, nàng mở hai mắt ra
Tại sao lại có tiếng sấm? không phải nàng đã chết rồi sao?
Nàng bắt đầu cố gắng suy tư cùng lắng nghe, dần dần, một màn hình ảnh xuất hiện trong đầu nàng
Cuồng phong tàn phá, vân hải phun trào, ngói vỡ tường đổ đầy trời, đá tảng ở trong sa mạc ở trong hỗn độn, tuyên cổ thê lương mang theo Hắc Lôi trên không trung lấp lóe, là ban ngày nhưng âm u, tô điểm ngôi sao giống như bạch quang, tàn khốc mà tuyệt mĩ, chính là duy nhất trên thế gian
Bỗng nhiên, một đạo Hắc Lôi mang theo vạn phần khí thế hướng về sa mạc mà tới, ánh sáng ngôi sao quấn quanh Hắc Lôi, chỗ đi qua, không gian vô tình bị xé rách, đại địa cũng vì đó mà run rẩy, hiển nhiên một đòn là long trời lở đất
Nhưng hắc lôi đến giữa không trung đột ngột biến mất, một đạo âm thanh sắc bén đột ngột truyền tới từ trong trời đất, phảng phất cười nhạo Hắc Lôi vô năng
Đó là một viên giới tử cực kì thô sơ, chỉ có hào quang của ngôi sao mơ hồ quấn quanh ám chỉ sự bất phàm của nó
Giống như bị giới tử nho nhỏ kia làm cho tức giận, tầng mây đột nhiên tối sầm lại, Hắc Lôi lần thứ hai hạ xuống, từng đường, ở góc nhìn của thiên địa đan dệt thành hình võng, sa mạc bắt đầu rạn nứt phá nát, lộ ra tầng dưới là một tầng xương thú, thẳng tới ngàn dặm, hủy diệt tựa hồ chỉ trong chớp mắt
999 vạn đạo hắc lôi đan xen hạ xuống, bầu trời mênh mông phảng phất chỉ còn lại một mảnh hỗn độn, nhưng khi Hắc Lôi chạm vào đến trung giới, tất cả biến mất
Không!
Phải nói là bị hút vào trong đó!
Giới tử ánh bạc mãnh liệt lẳng lặng trôi nổi giữa không trung, thật giống như ăn no mà run lên, không cam lòng từ từ quay về, tầng mây tràn ngập sự khiêu khích, sau khi xoay chuyển hai vòng trên không trung lập tức biến mất
Cuồng phong đột nhiên dừng, vô số ngọc cốt, đá vụn chậm rãi bao trùm bên trên sát vách, ngoại trừ cái hố to rộng đến mười triệu dặm*, phảng phất như chưa có chuyện gì xảy ra, lại trở về hoang vu
Linh hồn Mặc Liên bởi vì sét đánh chịu rất lớn xung kích, chậm rãi mất đi tri giác
--
Mặc thành ở Á Đặc Lan đế quốc, phía Bắc Lan Thẻ đại lục, Mặc thành đang trong mùa đông, khí trời hết sức khô ráo lạnh giá, nhưng thảm thực vật, rừng rậm xung quanh Mặc thành dị thường tươi tốt, chủ yếu bởi vì hoàn cảnh địa lí đặc biệt của Kình Long Sơn Mạch. Bên trong Kình Long Sơn Mạch có khoáng sản tài nguyên phi thường phong phú, đồng thời cũng có các loại ma thú tụ tập
Mặc thành chính là siêu cấp gia tộc, chính là đất phong của Mặc gia, là gia tộc rèn đúc nổi tiếng trên Á Đặc Lan đế quốc, thậm chí là cả đại lục, diện tích vô cùng rộng lớn, khí thế hùng vĩ
Đêm đó, cách Mạc thành trăm dặm, Ma Thú ngang dọc Kình Long Sơn Mạch giáp biên giới rừng rậm tụ tập lại một chỗ, một nữ hài thương tích khắp người không thể động đậy mà nằm lạnh lẽo bên trên nham thạch, một con ó* ở trong bóng tối tựa hồ đợi thêm chút nữa để xác nhận, chỉ cần nàng đứt khí liền chia cắt thi thể
* con ó: Chim ó Buteo buteo cùng họ với đại bàng nhưng có nhiều điểm khác đại bàng. chim ó nhỏ hơn đại bàngChim ó sống hoang dã, săn mồi, ăn thịt sống, tăng tốc như tên bắn trên sức nâng của gió, đậu trên các cây trung bình, trơ cành để dễ quan sát con mồi. Chuột đồng, chuột nhắt, rắn mối, chim nhỏ, gà con và những loài gặm nhấm nhỏ đều nằm trong danh sách các món ăn yêu thích của loài chim này.
Làn da trắng xám, trên trán có vết máu, tay nhỏ vô lực buông xuống đều biểu thị sinh mệnh nữ hài đang lặng lẽ từ trần
Trong đêm đông lạnh lẽo, như hoa tuyết tan rã lẳng lặng biến mất
Một cơn gió mạnh xẹt qua, thân thể cô bé bỗng nhiên có ánh bạc mãnh liệt. Sauk hi ánh bạc hoàn toàn biến mất, lông mi chậm rãi mở, bên trong đôi mắt to trong suốt là một mảnh mê ly
Trước mắt là một phần hắc ám hỗn độn, sau khi chờ thị lực thích ứng, nhìn nham thạch màu hoa râm trước mắt, nghe tiếng gào thét của con ó hí lên, nàng tựa hồ có chút mê man. Mãi đến khi từng trận đau đớn trên người truyền đến, linh hồn bị xé rách giống như dung hợp lại, nàng bị ép đọc kí ức của thân thể này, từng hình ảnh yên lặng truyền phát tin, cho đến khi nàng tiếp nhận toàn bộ tiêu hóa
Ký ức của chủ nhân thân thể cùng trải nghiệm khắc trong lòng nàng, nàng tuy rằng tuổi còn nhỏ quá nhưng loại thống khổ vô biên cùng dãy giụa làm cho Mạc Liên cảm động lây, ghi lòng tạc dạ
Làm tất cả chậm rãi, bình tĩnh lại, nữ hài mới nở nụ cười thoải mái, nguyên lai mình xuyên qua rồi, hơn nữa là thế giới cường giả vi tôn dị thế
Không biết trùng hợp hay là ý trời, tên bé gái, cũng là Mặc Liên!
“Mặc Liên? Phế vật?”
Tiếng nói non nớt nhưng cũng bị phá nát, nữ hài tử nhíu mày
“Mặc Thụy Lâm, đối với tiểu hài tử cũng xuống tay tàn nhẫn như vậy?”
Ở dưới ánh trăng bàng bạc, nhìn giới tử màu đen trên tay trái, tâm nàng không ngừng được nhảy lên. Đây chính là vật phẩm duy nhất phụ thân Mặc Vân của “Mặc Liên”để lại, tuy chỉ là giới tử thông thường, nhưng làm cho nàng cảm thấy từng tia nắng ấm áp, hiện nay các nàng đã hòa hợp cùng một người
Không để ý đến vết thương bên môi, một vệt ý cười tàn nhẫn ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn mở “Bắt đầu từ hôm nay, không còn là Mị Ảnh của tổ chức, chỉ còn lại Mặc Liên! Yên tâm, tiểu tử, ta nhất định sẽ báo thù cho ngươi”
Mặc Liên là nữ nhi duy nhất của Mặc Vân, con trai thứ ba của gia chủ Mặc Gia Mặc Tề Phong
Tam thiếu gia Mặc gia Mặc Vân, truyền kì của toàn bộ Lan Thẻ đại lục
Truyền kì này không phải vì hắn có kinh tài diễm thế cỡ nào, mà bởi vì hắn là tuyệt thế phế vật (= = )
Phải biết, ở Lan Thẻ đại lục, tuy rằng nắm giữ gen huyền giả là số ít, nhưng nữ tử của siêu cấp gia tộc có thể di truyền 90% gen, đây chính là nguyên nhân sâu xa của một ít gia tộc phồn thịnh ở Lan Thẻ đại lục
Nhưng Mặc Vân xác thực là kỳ hoa của một trong số đó
Hắn không chỉ không tu luyện được huyền lực thiên phú, thậm chí ngay cả đấu khí cũng không có cách nào tu hành, làm người thì xử sự quái dị không thể tả, càng không bị điều lệ ràng buộc, ngang nhiên khiêu khích uy nghiêm Mặc gia gia tộc, lúc 18 tuổi thì bị gia tộc xóa tên (lạy vài cái đã )
Mọi người dần dần lãng quên Mặc Vân theo thời gian, một cô gái ôm một nữ hài vừa ra đời đi tới Mặc gia, lấy ra vật chứng của Mặc Vân, cầu Mặc gia thu dưỡng hài nữ Mặc Liên. Mặc gia đối với điều này vẫn xem thường, nhưng vì Mặc gia thái tổ không đành lòng, liền lưu lại Mặc Liên. Người Mặc gia bị vướng quyền uy của thái tổ, vẫn chưa phản đối
Nửa tháng sau, nữ tử vì có bệnh nặng nên tạ thế
Lúc Mặc Liên năm tuổi tiến hành kiểm tra giám định thuộc tính, không chỉ gen huyền giả biến thành sắc tro, hơn nữa trong khí hải cũng là một mảnh hỗn độn, vừa không mảy may huyền khí, cũng không có chút giọt nhỏ đấu khí, thậm chí ngay cả kinh mạch cũng không thông thoải mái, có khả năng không sống hơn 20
Tuy rằng kết quả giám định đã ở trong dự đoán của người nhà họ Mặc, nhưng sự kiêu ngạo của bọn họ tuyệt đối không cho phép trong nhà lại xuất hiện một Mặc Vân bình thường phế vật. Trên thực tế, cơ thể Mặc Liên là tuyệt thế phế vật, nhưng cũng có bản lĩnh gặp qua sẽ không quên, bất cứ sự vật gì xem qua đều có thể khắc họa hoàn chỉnh trong đầu, nhưng chuyện này cũng không hề thay đổi địa vị ở trong lòng người Mặc gia
Kì thực Mặc Liên sinh sống dưới sự bao bọc che chở của Mặc gia thái tổ, nhưng vết thương nhỏ vết thương lớn vẫn không ngừng, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng. Mặc gia thái tổ phê chuẩn, phần lớn thời gian nàng ở huyền thư các Mặc gia
Cho đến nửa năm trước, thời gian Mặc Liên mười tuổi, Mặc gia thái tổ bế quant u luyện, người nhà họ Mặc bắt đầu tùy ý làm nhục nàng, Mặc Liên ở Mặc gia sinh hoặt thậm chí súc sinh cũng không bằng, rốt cục, Mặc Liên bị người đánh đập đến trọng thương, cuối cùng, bị vứt bỏ ở nơi hoang dã
Truyện khác cùng thể loại
353 chương
500 chương
115 chương
157 chương
15 chương