Editor: May
“Tiểu Vị Ương, em cười ngây ngô cái gì?”
Trong không khí nhiệt độ tăng vọt, giọng nói hoa lệ từ tính của người đàn ông vang lên, mang theo một tia lười biếng, nghe cực kỳ gợi cảm.
Thịnh Vị Ương cả kinh, tay không tự giác dùng sức, vì thế, cứng rắn túm chặt đứt một đám tóc cầm trong tay.
Vị đại thiếu kiêu ngạo nào đó lại lấy chân đá nước ở trong bồn tắm, chỉ là không có hận không thể tát bay cô mắng cô giống như trước kia, mà là rất ai oán rít gào,
“Bà xã, đau a a……”
Thịnh Vị Ương lại bị dọa nhảy dựng, nhanh chóng rút tay về, không nghĩ tới lại kéo một cái, vài tiếng đứt đoạn quỷ dị mơ hồ vang lên, lại túm chặt đứt vài sợi.
Hoàng Phủ Bạc Ái, “……”
Mặt anh tuấn vặn vẹo không nỡ nhìn thẳng.
……
Khuôn mặt Thịnh Vị Ương đỏ lên, lau sạch bọt xà phòng lúc nãy vung tay dính lên chóp mũi của Hoàng Phủ Bạc Ái, còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ nói,
“Ai bảo anh đột nhiên làm em sợ, xứng đáng!”
Vì thế, khóe môi Hoàng Phủ Bạc Ái run rẩy một cái, phi thường lãnh đạm nói một câu,
“Trong tay nâng bánh bột bắp, cưới cái người vợ ngu xuẩn thành cẩu……”
……
“Phốc……” Thịnh Vị Ương suýt đau đến sốc hông.
Cô cũng không cảm thấy tức giận, chỉ cảm thấy buồn cười, đặc biệt buồn cười, càng làm càn nhéo lấy chóp mũi của anh, lau sạch bọt thơm dính ở khắp nơi,
“Ba tuổi, lời này của anh nghe được từ chỗ nào?”
Truyện khác cùng thể loại
850 chương
214 chương
19 chương
152 chương
20 chương
532 chương
87 chương