Dị Giới Thú Y
Chương 44 : Tiên tri Thú tộc
Kết cấu của ngọn núi A Cổ Lạp giống như một tòa nhà chọc trời, Long tộc không sống ở quanh núi mà đục vào sâu trong núi, tạo nên một nơi thế ngoại đào viên.
Sở Thiên vừa bước chân vào núi A Cổ Lạp, chợt cảm thấy như bản thân quay về thời hoang sơ, lòng núi dạng hình trụ, ở chính giữa là một quảng trường, không gian bên trên đục rỗng, thông thẳng lên đỉnh núi A Cổ Lạp, ánh mặt trời to như miệng chén từ trên đỉnh núi chiếu xuống. Quanh quảng trường là các căn phòng và cung điện đủ hình dạng, những kiến trúc này dựa vào vách núi vươn lên tầng tầng lớp lớp, nhiều không đếm xuể.
Vô số ma pháp thạch điểm xuyến đầy trên vách núi, ánh sáng dịu nhẹ tràn ngập khắp lòng núi, những con Cự Long kẻ thì đáp xuống quảng trường, kẻ thì bay lên trên cao, có khi ngẫu nhiên nhìn thấy được bóng dáng một con người, không cần nói cũng biết đó là Cự long cấp chín có thể hóa thành hình người.
Sau khi Khắc Lạp Khắc vào trong núi, thì để Sở Thiên lên lưng, Sở đại thiếu gia lúc này đã được trải nghiệm cảm giác làm Long kỵ sĩ, phải biết rằng đây là cơ hội ngàn năm khó gặp, Long tộc kiêu hãnh không dễ gì để kẻ khác cưỡi lên lưng mình, nhưng lần này lại rất đặc biệt, vì nơi mà Khắc Lạp Khắc muốn đưa Sở Thiên cần đến nằm ở tầng trên của núi A Cổ Lạp, Cự long muốn lên đến nơi cũng phải bay mất mấy phút, mà Boeing 747 của Sở Thiên tạm thời đã bị tịch thu rồi, không lẽ lại để khách của Long Hoàng phải trèo lên đến đó? Vì vậy Khắc Lạp Khắc đành phải chịu khó một phen vậy.
Một người một rồng từ từ bay lên, Khắc Lạp Khắc cũng nhân cơ hội này để giới thiệu về núi A Cổ Lạp: "Núi A Cổ Lạp chia làm hai khu vực là bên trong và bên ngoài, bên ngoài là nơi cư trú của Á Long thú cấp thấp, chúng phụ trách canh giữ những kẻ xâm nhập từ bên ngoài, còn bên trong lòng núi mới là thế giới của Long tộc chúng ta."
Do thực lực của Long tộc chia làm nhiều mức từ Ấu long (rồng con) cấp bảy đến Long Hoàng cấp mười, nên khu vực hoạt động trong lòng núi cũng không giống nhau." Nói xong, Khắc Lạp Khắc lượn một vòng, để Sở Thiên nhìn thấy rõ quang cảnh chung quanh, "Đây là nơi ở của Ấu long cấp bảy, trên đó là chỗ của Cự long cấp tám bình thường, còn những Long tộc cấp tám khác thì sống trên tầng cao nhất."
Sở Thiên nghe theo chỉ dẫn của Khắc Lạp Khắc quan sát kỹ nơi ở của Long tộc, bụng thầm nghĩ: Long tộc đúng là một nơi coi trọng thực lực! Kiến trúc trên vách núi phân rõ thành ba cấp bậc, nơi cư trú của Cự long cấp thấp rất bình thường, nhưng đến chỗ của Cự long cấp tám, kiểu dáng kiến trúc không thua gì dinh thự của quý tộc trên đế quốc, đến chỗ của Cự long cấp tám thì đã có thể sánh ngang với cung điện hoàng gia Khải Tát rồi.
"Còn Long Hoàng bệ hạ sống ở chỗ nào?" Sở Thiên đang rất háo hức muốn biết nơi ở của Long Hoàng tráng lệ đến thế nào.
"Điện hạ và các trưởng lão nghị viện tối cao sống trên các tầng cao nhất, lần này ngài và các anh hùng khác được sắp xếp ở tầng dưới cung điện của bệ hạ". Khắc La Khắc trả lời.
Nghị viện tối cao? Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Không lẽ Long tộc cũng sống theo chế độ dân chủ? Sở Thiên bắt đầu cầu nguyện cho Long Hoàng Á Lợi Tư Thác Đức, hiện giờ Sở Thiên đang rất căm ghét hai chữ dân chủ, bây giờ hắn là qúy tộc cao cấp, thuộc giai cấp thống trị trong chế độ phong kiến, làm sao có thể tình nguyện nghĩ đến hai chữ dân chủ chứ?
"Hiện nay đã có những ai đến rồi?" Sở Thiên nghĩ nên tìm hiểu tình hình trước để dễ tiến hành công việc.
"Ngài là người thứ ba, đến trước ngài có Mai Lâm pháp thần của vương quốc Ai Nhĩ Thâm và La Ân tiên tri của Thú tộc"
La Ân? Sở Thiên nheo mắt cười, món nợ Ba Tư Đằng còn chưa tính đủ, có cơ hội sẽ làm khó cái tên đáng chết nhà ngươi mới được! La Ân có địa vị rất cao trong thú tộc, thậm chí còn cao hơn cả An Đông Ni ở Khải Tát, vì vậy hắn không thể không biết chuyện Ba Tư Đằng thống lĩnh quân thú tộc tấn công Sở Thiên, rất có khả năng chính hắn ta là người sai khiến! Dù cho hắn không liên quan đi nữa, nhưng thấy đồ đệ của bạn cũ bị tấn công, hắn không chịu cảnh báo một tiếng, thật quá đáng! Khi Sở Thiên đang suy tính cách nào để có thể trả đũa La Ân thì Khắc Lạp Khắc đã ngừng lại, "Ngài Phất Lạp Địch Nặc, đã đến nơi rồi!"
Sở Thiên nhảy xuống khỏi lưng rồng, nhìn quanh một lượt, thấy đã lên đến đỉnh A Cổ Lạp, lúc nãy nhìn thấy ánh sáng lấp lánh chiếu ra, đã sánh ngang với đỉnh vòm của đấu trường lớn ở Khải Tát. Trên vách núi rải rác mấy tòa biệt thự tráng lệ, lên trên nữa là cung điện của Long Hoàng Á Lợi Tư Thác Đức. "Ngài Phất Lạp Địch Nặc, đây là chỗ của ngài!" Khắc Lạp Khắc chỉ vào một căn biệt thự giới thiệu.
"Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Ta rất thích nơi này!" Sở Thiên khiêm tốn trả lời, nhưng cũng nói thêm, "Nhưng ta muốn được đi thăm ngài La Ân trước đã, ngài ấy vốn là bằng hữu của sư phụ ta - ngài An Đông Ni!"
"Được thôi, hãy theo ta, nhưng mà ngài La Ân không thích chỗ này, chúng ta tôn trọng thói quen của ngài ấy nên đã sắp xếp cho ngài ấy ở dưới đây một tầng".
Khi Khắc Lạp Khắc đưa Sở Thiên đến chỗ ở của La Ân, Sở đại thiếu gia liền hiểu ngay lý do La Ân và An Đông Ni có thể trở thành bằng hữu của nhau rồi, thì ra bọn họ đều thích tự ngược đãi bản thân mình, thích ở nhà tranh vách lá.
"Không làm phiền các vị nữa, khi cần rời khỏi đây thì hãy gọi ta!" Khắc Lạp Khắc nói rồi đưa cho Sở Thiên một viên ma pháp thông tấn thạch, làm cho Sở Thiên vốn thích lớn tiếng hò hét không khỏi buồn phiền!
Đợi Khắc Lạp Khắc đi rồi, Sở Thiên quay người lại, gõ cửa, nói một cách khách khí: "Ngài La Ân có ở đó không? Phất Lạp Địch Nặc của đế quốc Khải Tát xin cầu kiến!" Tuy là Sở Thiên đến để hỏi tội, nhưng cũng không thể không lịch sự một chút, dù sao La Ân cũng là pháp thần cấp chín, tuy lực tấn công của Tiên tri còn kém hơn cả Tế Tự, nhưng nghe đồn rằng mỗi nhà tiên tri đều nắm giữ một loại sức mạnh thần kỳ, vì vậy Sở Thiên không thể không cẩn thận một chút!
"Vào đi, ta đã biết là ngươi sẽ đến để hỏi tội ta mà!" một giọng nói già nua nhưng rất đỗi mê hoặc vang lên, đồng thời cánh cửa cũng tự động mở ra!
Thần côn! Đây mới đích thực là thần côn thật sự!! Sở Thiên nghĩ thầm, xem ra mình còn phải học hỏi nhiều hơn nữa!
Sở Thiên mỉm cười, bày ra một bộ dáng thần côn, đường hoàng bước vào, bên trong có một cái bàn gỗ thô, một cái ghế cũ, còn có một cái giường gỗ rộng! Một sư tộc thú nhân già nua ăn mặc giản dị đang ngồi trên ghế nhìn Sở Thiên.
"Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! sư phụ của vãn bối…" Sở Thiên chuẩn bị nói từ chuyện An Đông Ni, nhưng chưa kịp nói xong thì đã bị La Ân cắt ngang, "An Đông Ni rất tốt, cái đó ta đã biết rồi!"
"A a!" Sở Thiên cười ngượng ngập, trình độ thần côn của lão già này quả không vừa! " Vãn bối từng nghe qua đại danh của người…"
"Ta đã biết ngươi định nói gì rồi," Lão sư tử già lại ngắt lời Sở Thiên, bình thản nói: "Ta còn biết, trong lòng ngươi đang trách ta chuyện Ba Tư Đằng!"
Cái này… Sở Thiên không biết nói gì nữa, "Chuyện của Ba Tư Đằng không có liên quan đến ta, tuy ta không báo cho ngươi biết, nhưng không phải ngươi cũng được lợi rất nhiều sao?"
Lão già này sao lại biết được? Sở Thiên lừa Ba Tư Đằng mới có ba ngày, mà Ba Tư Đằng giờ còn đang đợi cứu viện ở đầm lầy Trần Nê, La Ân ở núi A Cổ Lạp làm sao biết được tin chứ? Mà Sở Thiên đã soát người của Ba Tư Đằng rồi, không hề có vật truyền tin nào khác!
"Ngươi còn có gì muốn nói nữa không?" La Ân hỏi.
"Hết rồi!" Sở Thiên buồn bã đáp, lão già này bản lĩnh thần côn thật đáng sợ, mình ngay cả cơ hội nói cũng không có!
"Uhm, vậy ngươi hãy về đi!"
Sở Thiên ngoan ngoãn quay người bỏ đi, nhìn theo bóng lưng của Sở Thiên, La Ân lẩm bẩm: ông bạn An Đông Ni à! Cả đời này của ông làm chuyện đúng đắn nhất chính là đã thu nhận được một đồ đệ tốt.
Truyện khác cùng thể loại
4944 chương
50 chương
81 chương
443 chương
90 chương
78 chương