Di Châu - Oản Đậu Giáp (3s, Cao H)
Chương 15
Editor: Thư Thư
Mọi người đoán xem có được không??
___________
Ân Ly ngước mắt nhìn, không rõ biểu tình trên mặt hắn là thế nào. Cùng lắm là nàng im lặng mặc hắn chà lau, chuyện kia cũng đã làm. Lau tay thôi thì có gì không thể.
Bầu không khí dịu dàng duy trì không bao lâu thì tác dụng của rượu một lần nữa đánh ập đến. Gậy thịt cương cứng, Tuân Du cười khổ, đem cái tay mới vừa lau khô dán vào hạ thân:
"A Di...thực xin lỗi..."
Ân Ly thấy tên Thất vương gia này rất cổ quái, lúc trước vừa uy hiếp vừa dụ dỗ nghĩ mọi cách để chiếm tiện nghi của nàng, da mặt dày như tường thành. Nay lại nhỏ giọng xin lỗi, đối với nàng rất dịu dàng. Trước sau như hai người khác nhau. Nhưng phải nói biểu hiện bây giờ của hắn làm nàng không thể mặc kệ được.
Nàng nghe lời giơ cánh tay mỏi rã lên tiếp tục loát động.
Lần này không thuận lợi giống lần trước, nàng vuốt gần một canh giờ nhưng hắn vẫn không chịu tiết ra, hai cánh tay đều đau nhức khó chịu.
Tuân Du cũng không hơn mấy, hắn cảm thấy hạ thân như mất một lớp da, không có cách nào bắn ra, trướng đau khó chịu, khổ không nói nổi.
Hắn kề sát tai Ân Ly rên rỉ: "A Di...A Di...Giúp ta..."
Ân Ly bất đắc dĩ nói: "...Còn có thể giúp như thế nào?"
Bản thân đã giúp hắn, nhưng không có hiệu quả, nàng cũng không còn biện pháp nào.
Tuân Du giơ tay lên, ngón cái vuốt ve đôi môi hồng nhuận của nàng, ánh mắt thâm thúy lưu luyến, lộ ra vẻ thâm tình: " A Di, liếm ta..."
Ân Ly bừng tỉnh, dùng miệng? Nàng cúi đầu nhìn vật nóng bỏng trong tay, nói thật là nó rất xấu, một thân tím đen, gân xanh vờn quanh. Đã như vậy còn rất lớn nữa, muốn nàng dùng miệng, thật khó có thể hạ khẩu.
Tuân Du thấy nàng nhăn nhó, trên mặt viết rõ chữ "Không muốn", cười khổ một tiếng rồi nhắm mắt lại:
"Nàng không muốn thì thôi, không sao cả..."
Ân Ly liếc qua nhìn vẻ mặt của hắn không tốt lắm, trên người bị thương còn phát tác lâu như vậy. Hạ thể cứng rắn, có thể thấy được chỗ tróc da lộ ra tơ máu.
Nàng nuốt nước miếng, nhắm mắt, hạ quyết tâm. Thôi, ai bảo mình lấy rượu cho Vương gia lau vết thương, bây giờ bồi tội với hắn vậy.
Ân Ly cúi đầu, kề sát hạ thân của Tuân Du. Từ từ vươn đầu lưỡi hồng nộn đến nấm đầu. Thật ra rất tốt, gậy thịt tuy hơi đáng sợ nhưng không có mùi lạ, sạch sẽ bóng loáng. Khi bị nàng liếm thì run rẩy thoạt nhìn cũng rất đáng yêu.
Tuân Du run lên, bụng dưới căng chặt, mở mắt khó tin. Thấy cái đầu nhỏ đong đưa chôn giữa hai chân hắn, hạ thân truyền đến từng đợt khoái cảm, làm hắn không không chế được chính mình.
"...Ưm...A Di, liếm cái lỗ nhỏ được không..." Mỗi lần nàng liếm qua nấm đầu, sẽ vô tình trúng mắt mã khiến hắn khó kiềm chế.
Ân Ly dừng một chút, nghe lời đem đầu lưỡi đến lỗ nhỏ liếm móc, tiếng rên rỉ vang lên, nàng hoảng sợ, cho rằng mình làm đau hắn. Vội vàng dừng lại ngước mặt lên nhìn thử.
Khuôn mặt nàng đỏ bừng, đôi mắt to tròn ươn ướt, ẩn mang xuân tình sau đó lại ra vẻ vô tội. Tuân Du rũ mắt, thú tính lại tăng lên, trong lòng thầm mắng: Đúng là tiểu yêu tinh! Hận không thể đè nàng dưới thân, lập tức ăn nàng.
Không được, hắn chỉ có thể than thở, nhẫn nại áp đầu nàng xuống:
"A Di, phía dưới cũng cần liếm, giúp ta được không..."
Hắn luôn bày ra vẻ ôn nhu hỏi nàng "Được không", khiến nàng rất khó cự tuyệt, cúi đầu xuống háng tiếp tục liếm lên. Gậy thịt bị nàng liếm láp trở nên vô cùng cứng rắn
Một tay Tuân Du vuốt tóc nàng, một tay nhàn rỗi nắm lấy tay nàng xoa nắn hai viên thịt.
Ân Ly học rất nhanh, có thể vừa liếm vừa xoa. Tay nhỏ bao quanh, nhẹ nhàng xoa dịu làm hai viên thịt trở nên căng trướng
"...Ưm..." Tuy không gãi đúng chỗ ngứa nhưng hắn vẫn rất thoải mái. Ân Ly lại không thấy thế, liếm nửa ngày cũng không thấy hắn có động tĩnh, nàng nghi ngờ có phải vương gia cố ý chỉnh nàng không.
Cuối cùng không nhịn được, ngẩng đầu hỏi hắn:
"Vương gia, còn bao lâu nữa?"
Ánh mắt hắn đỏ lên, đang thoải mái thì nàng dừng lại, hận không thể ấn nàng xuống nhét cự vật thô dài vào miệng nhỏ của nàng, mãnh mẽ đâm vào mới thấy tốt.
Nhưng nào dám, hắn phải luôn cẩn thận với nàng, sợ làm nàng đau rồi sinh ra sợ hãi. Ngón cái xoa nhẹ đôi môi đỏ kia, giọng nói khàn khàn:
"Nếu ngậm lấy chắc có thể mau một chút, được không A Di.."
Lại nữa, Ân Ly cố nén kích động muốn chửi ầm lên. Nhưng nàng sợ lát nữa hắn sẽ đổi ý bày trò khó hơn, nói như cho nàng lựa chọn thật ra đều là ý của hắn!
Nàng liếm rất lâu, gương mặt đỏ bừng. Nếu tiếp tục sợ là miệng cũng không khép lại được. Dù sao cũng đều liếm, ngậm một chút cũng không sao, chỉ cần hắn có thể nhanh lên một chút.
"Lời này đều là thật?" Ân Ly hoài nghi hỏi
"Tất nhiên rồi..." Tuân Du nhỏ giọng đáp, vốn dĩ là một tên nam nhân cao to mạnh mẽ, bây giờ nhìn có vài phần suy yếu.
Hít thật sâu, nàng mở miệng ra ngậm vào, gậy thịt rất to, nàng lại không có kinh nghiệm, ngậm vào khó khăn vô cùng. Gương mặt nàng cứng nhắc, đều là do hắn tự mình đẩy vào.
Tuân Du đau tím mặt, không dám phát ra tiếng, sợ dọa đến nàng. Cho nên đau cũng ráng cắn chặt răng.
Cuối cùng nàng cũng có thể đem vật kia nhét được phân nửa vào miệng. Cái miệng nhỏ bị nhét đầy, nàng không biết nên làm thế nào, đành giương mắt to ẩm ướt lên nhìn hắn.
Tuân Du nâng mông lên, ngửa đầu ra sau. Hai mắt híp lại, trên mặt vừa sướng vừa đau. Vươn tay kéo gáy nàng ấn xuống, Ân Ly hiểu ý hắn, thử di chuyển phần đầu, răng môi vuốt ve cự vật.
"Ưm..." Mỗi lần vuốt, tiểu nha đầu lại vô tình cắn xuống làm hắn đau ứa mồ hôi, cái lưỡi nhỏ không biết học theo ai lướt qua nấm đầu, chọc hắn run rẩy không ngừng. Với hắn mà nói, Ân Ly chủ động như vậy làm hắn mê muội muốn chết.
Hắn bị nàng mê hoặc đến hoa mắt, lâm vào cơn xoáy tình dục không thể khống chế. Cái mông căng chặt, kìm nén xúc động muốn nâng mông lên ép sâu vào trong miệng nàng.
Toàn thân Tuân Du căng cứng như đá, thở hổn hển, ngực phập phồng kịch liệt. Kéo theo tay nhỏ của nàng an ủi phần thân gậy lộ ở bên ngoài đang chịu sự văng vẻ.
_______
Cmt của mọi người là động lực của Thư tiếp tục đó nhaaa 🙆♀️🙆♀️
6/08/2020
Truyện khác cùng thể loại
48 chương
93 chương
115 chương
22 chương
72 chương
65 chương