Sân bay Hải Thành.
Khi tiếng chuông điểm mười hai giờ chậm rãi vang lên, Cố Nam Nam cuối cùng cũng nặng nề kéo mi mắt lên từ trên máy bay đi xuống.
Lúc này ngay giữa đại sảnh trung tâm của máy bay, trên màn hình chính đang trực tiếp một cuộc hôn lễ thịnh thế, nữ duyên dáng xinh đẹp, nam....
Hai mắt Cố Nam Nam gắt gao nhìn chằm chú vào màn ảnh lớn phía trên. Phong thái hơn người của chú rễ, không phải ai khác, mà chính là bạn trai của cô.
Mới hôm qua thôi hắn còn gọi điện thoại cho cô, ở trong điện thoại hắn ân cần hỏi han cô, tình thâm ý thiết, chỉ một ngày trôi qua, hắn đã lấy người khác rồi?
Anh chờ đó Du Minh Tuấn! Cô cũng muốn tự mình đi xem xét một chút, trước mặt cô, cuộc hôn lễ này sẽ kết thúc như thế nào.
Bởi vì cô đi quá nhanh, không cẩn thận bị người khác đụng phải, nhưng không có thời gian nên cô cũng không để ý đến.
"Đứng lại!"
Một cô gái kéo lấy cổ tay cô, "tiểu thư đụng vào người khác không biết nói xin lỗi sao?"
Cố Nam Nam dừng bước lại, đang chuẩn bị nói xin lỗi, chợt nhìn thấy người đàn ông trước mặt, cũng cùng một dạng với Du Minh Tuấn, gương mặt tuấn tú giết người không đền mạng khiến cô ghê sợ, Cố Nam Nam không biết làm sao, lập tức nổi giận.
Những lời nói thoát ra từ miệng cũng thay đổi khẩu vị.
"Vị tiểu thư này, phiền cô khi đi đường hãy đem theo mắt của mình, là anh ta đụng tôi, anh ta mới là người phải nói xin lỗi".
"Cô là đang nói thế nào đây chứ? Còn không mau nhanh lên..."
Cô gái còn chưa kịp nói xong, Cố Nam Nam đã bỏ qua đem lời nói của mình hỏi tiếp, "Muốn bồi thường tiền có phải không?".
Cô đang có việc gấp, không có thời gian để hao phí nữa.
"Đây là danh thiếp của tôi, anh cầm chắc đi, đến bệnh viện mà kiểm tra, đến lúc đó lập tức gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ trả tiền thuốc men, được chưa hả?".
Cố Nam Nam không cho đối phương có cơ hội nói tiếp, tự nói thầm, "vốn dĩ đã là nhân mô cẩu dạng, kỹ thuật diễn xuất cũng thật quá kém mà, tự nhiên chơi nổi lên đi ăn vạ? Không bằng đi làm Ngưu lang chẳng phải là tiền đến nhanh hơn sao, thật là, xui xẻo tận cùng."
Đi ra sân bay, Cố Nam Nam hết sức bình tĩnh ung dung gọi một cú điện thoại cho Lâm Khả Nhi, "Khả Nhi, giúp mình đính một trăm vòng hoa, gửi đến Hải Thành Mountain Resort. "
Có rất nhiều người đón taxi trước cổng sân bay, cô đã chờ đợi rất lâu vẫn không gọi được xe nào.
Cố Nam Nam có chút sốt ruột, nếu đi trễ hôn lễ sẽ kết thúc, vậy còn trò gì hay để xem?
Hết đường xoay sở, thật trùng hợp cô thấy kẻ mới vừa rồi ăn vạ cô, anh ta cùng người phụ nữ của hắn đi ra, đang đi về phía một chiếc xe mang phong cách thể thao.
Gương mặt Cố Nam Nam tỏ vẻ khinh bỉ, dựa vào hãm hại lừa gạt người khác mà còn dám mang siêu xe đi rêu rao khắp nơi?
Đang lúc người đàn ông lên xe muốn đóng cửa lại, Cố Nam Nam bước trước hắn một bước leo lên ngồi ở vị trí phó lái, hướng về phía hắn khuôn mặt nửa tươi cười, "Tiểu ca ăn vạ, cho tôi đi một đoạn! "
Người đàn ông trầm mặt, nhấp môi một cách đẹp mắt, không nói.
Đến cô gái ngồi phía sau giương nanh múa vuốt nói với cô, "Tôi nói cô thế nào lại không biết xấu hổ như vậy, vị trí kế bên ghế lái cũng là cô có thể ngồi sao? "
Phải biết rằng cái vị trí kia, trừ cô ta ra ai cũng không có tư cách ngồi.
Cố Nam Nam liếc một cái, "Chính cô không có bản lĩnh ngồi ở đây thì câm miệng đi, phách lối cái gì?" sau đó quay đầu sang ghế lái nói với tiểu ca ăn vạ, "Dù sao anh cũng đã tìm tôi ăn vạ, chỉ cần chở tôi đi một đoạn, tôi cho anh nhiều tiền là được."
"Tổng......" vẻ mặt cô gái phẫn nộ.
Lúc này người đàn ông mới lên tiếng, "Đi xuống"
Âm thanh này thật ma mị dễ nghe, lạnh lùng kiêu căng, làm màng nhĩ của cô rung động, nhưng thật đáng tiếc hắn ta không phải là một người đàn ông trung thực.
Cố Nam Nam từ trong túi xách lấy ra một tờ một trăm, đập vào trong tay hắn: "Đã đủ chưa?"
"..."
Thấy hắn không nói, Cố Nam Nam lại lấy ra thêm một trăm nữa, "Vậy cho anh thêm một trăm, thế nào?"
Người đàn ông lạnh lùng, trong giọng nói có nhiều tức giận: "Cút!"
Cố Nam Nam móc hết tiền ở trong túi xách ra, cuối cùng định đem tất cả tiền nhét vào trong túi áo ngay ngực hắn, kết quả thất thủ chạm phải nơi không nên chạm, trên mặt hắn âm trầm dọa người, không nói hai lời lập tức vặn cửa xe như vặn cổ gà, ném cô ra ngoài.
Truyện khác cùng thể loại
88 chương
20 chương
40 chương
116 chương
145 chương
104 chương
45 chương