Cố Hạo Khương thật sự cảm thấy con mình chỉ thừa kế được nhan sắc của ba nó, còn về tính cách thì...     Ví như lúc cậu nhóc vào mẫu giáo, tương đối là nhiều bạn.     "Hạo Tư, hôm nay đến phiên mình làm bạn gái cậu nha!"     Một cô bé con trắng nõn chạy đến, vừa thấy Vân Nghê dắt tay cậu nhóc xuống xe là cô bé liền chạy đến, giống như là sợ có người đến trước vậy!     Vân Nghê gương mặt vẫn mỉm cười, nhưng nội tâm lại đang gào thét!     Tại sao nhóc con nhà cô lại thích đi trêu hoa ghẹo nguyệt thế này!     Chưa cảm thán xong, theo sau cô bé khi nãy lại có thêm hai bé gái nữa, so ra cũng đáng yêu không kém.     "Cậu đừng có mà xạo, hôm nay là đến phiên mình mới đúng!" Một trong hai cô bé nói.     Cô bé còn lại không chịu thua:     "Không đúng! Là đến phiên tớ!"     Cô bé ban đầu giậm chân không chịu:     "Các cậu thật xấu, hôm nay Hạo Tư là của mình!"     Hạo Tư làm vẻ mặt như người lớn, thở dài nói:     "Hình như hôm nay là đến bạn học Tuệ Nhi, các bạn đừng có mà hâm mộ mình như thế, cứ chờ xếp hàng đi, rồi sẽ lại đến lượt thôi!"     Vân Nghê lảo đảo xém té, cũng may có Cố Hạo Khương đỡ lấy:     "Anh đã nói phải cẩn thân rồi mà, đây là khung cảnh quen thuộc..."     Vân Nghê lắc đầu, vẻ mặt vẫn là chưa tin nổi:     "Em chỉ là không thể tin mà thôi. Em hỏi anh, khi còn nhỏ có phải anh cũng như thế không hả?"     Cố Hạo Khương không thay đổi sắc mặt, nhanh chóng nói:     "Làm gì có."     "Có thật không?"    Hai người tiếp tục thảo luận vấn đề này cho đến khi về đến nhà.     Thú thật mà nói Cố Hạo Khương ưu tú như thế làm sao không có người theo đuổi chứ? Chỉ là hắn trước sau như một, không cho người ta cơ hội đã nghiêm khắc cảnh cáo trước rồi...     Thật ra cũng oan ức cho cậu bé nhà chúng ta, nhóc chỉ là cảm thấy bạn nữ nào cũng tranh giành mình hết, mắc công có đổ máu cho nên mới bảo mỗi ngày một cô mà... Có ý tốt chứ bộ!        Vốn Hạo Tư cảm thấy như thế này rất tốt, vì mình đẹp trai nên mới có nhiều bạn nữ ủng hộ! Nhưng mà sau này chính cậu lại hối hận, bởi vì con đường chinh phục nửa kia của mình gặp không ít gian truân trắc trở đâu...     Một câu chuyện mới bắt đầu khi Cố Hạo Tư vào lớp 3...     "Hôm nay lớp chúng ta có một bạn mới. Bạn ấy là con lai đó nha, các em nhớ giúp đỡ bạn thật nhiều nhé!"     Cô giáo trẻ vừa nói với cả lớp xong liền ngoắc tay về phía cửa lớp, sau đó có một thân ảnh nhỏ nhắn tiến vào, khiến cả lớp trầm trồ ồ lên:     "Woa... Bạn mới thật xinh đẹp!"     "Bạn ấy có tóc màu cam kìa..."     "Cô ơi, con muốn ngồi với bạn ấy!"     Cả lớp nhao nhao lên, nhưng mà cô bé này trên mặt vẫn không có biểu tình gì ngạc nhiên, đôi mắt sáng vẫn nhìn bao quát cả lớp.     "Em hãy tự giới thiệu về mình đi nào."     Cô bé gật đầu, giọng nói cất lên vô cùng trong trẻo, khác hẳn với vẻ mặt cố tình ra dáng người lớn nãy giờ.     "Xin chào, mình tên là Ngọc Á Vi."     "Hết rồi sao?" Cô giáo ngạc nhiên hỏi.     Á Vi gật đầu.     Cô giáo cười nhẹ, bổ sung thêm:     "Á Vi vừa từ nước D trở về, em ấy còn nhỏ hơn các em một tuổi cho nên các em là em bé ngoan, phải nhớ giúp đỡ Á Vi nhé!"     "Vâng ạ!"    Cả lớp đồng thanh khiến đồng tử Á Vi hơi giãn ra, cái miệng chúm chím nãy giờ mới hé lên một nụ cười mỉm.     Trong khi cô giáo đang tự hỏi nên cho Á Vi ngồi ở đâu thì một cánh tay đưa lên rất cao, không chờ cô giáo gọi tên, Cố Hạo Tư đã nhanh chóng nói:     "Cô ơi, cho bạn mới ngồi kế con này!"     Cô giáo thấy bên cạnh Cố Hạo Tư còn một chỗ trống thì gật đầu đồng ý, nhưng mà...     "Thưa cô, em... muốn ngồi với một bạn nữ ạ."      Cô giáo suy nghĩ một lúc cũng đồng ý, rồi cho cô bé ngồi cạnh một bạn nữ kính cận bàn trên.     Cố Hạo Tư lần đầu tiên bị một bạn nữ xa cách, trái tim nhỏ bé bắt đầu rỉ máu. Tại sao bạn ấy không chịu ngồi với cậu?     Đây là bạn nữ dễ thương nhất mà Hạo Tư gặp nha, thật sự cậu bé chưa gặp bạn nữ nào mà khiến tim mình đập lên liên hồi như Ngọc Á Vi đâu!     Trong lớp, cả mấy bạn khác lớp nữa, có bạn nữ nào mà không muốn gần gũi Cố Hạo Tư này chứ? Á Vi đúng là đặc biệt mà... ----------------------------     "Tại sao em không chịu ngồi với anh?"     Cố Hạo Tư bực bội không chịu được, tại sao lại không muốn ngồi gần mình chứ? Vả lại mình cũng thích bạn nữ này a...     Ngọc Á Vi trợn mắt, sau đó mi tâm nhíu lại, dáng vẻ này thật giống một bà cụ non.     "Tại sao tôi lại phải ngồi chung với cậu chứ? Vả lại cậu không thấy khi cậu ra lời đề nghị đó thì có cả mười mấy tia lửa điện chiếu thẳng vào tôi sao? Tôi mà đồng ý lũ con gái kia mà chịu để tôi yên mới lạ!"     Nói xong liền ban cho Cố Hạo Tư một ánh mắt khinh bỉ. Cố Hạo Tư lại bị đả thương, nhưng mà lần này cũng không tệ như khi nãy.     Cậu nhóc nhìn bóng dáng nhỏ nhắn của Ngọc Á Vi dần đi xa, bỗng cảm thấy tim đập nhanh hơn một nhịp...