Tuân Dương lần đầu tiên từ khi lên làm thư ký của Cố Hạo Khương lại có suy nghĩ là không muốn đi làm!    Chỉ tại Jasper khiến hắn cảm thấy muốn tránh mặt.    Suy nghĩ lại mà nói thì đúng là dạo này Jasper có nhiều hành động lạ thật.    Tuân Dương uể oải suy nghĩ thì có một bàn tay to lớn đặt lên vai mình, khỏi nói cũng biết đây là ai:    "Jasper..."    "Ừ!"    "Tôi đã suy nghĩ và hiểu rồi."    Jasper gật đầu:    "Tiếp đi."    Tiếp cái đầu anh, đừng có biểu hiện như một cái máy nữa có được không?    "Tôi... Tôi cảm thấy hai ta không thể đâu."    Mặc dù đã biết trước câu trả lời nhưng mà Jasper vẫn không thể nhịn được, sắc mặt hắn lập tức trầm xuống:    "Lý do!"    Tuân Dương cảm thấy vạch đen đầy đầu, còn hỏi lý do nữa! Hắn là thẳng nam, thẳng nam đó! Làm sao lại cùng một nam nhân yêu nhau được? Mặc dù hắn không bài xích quan hệ đồng tính, nhưng là từ trước đến nay hắn luôn muốn có một cuộc sống bình thường, có một người vợ hiền cùng hắn quán xuyến gia đình, cùng chăm sóc những đứa con của họ, thử hỏi làm sao hắn có thể cùng Jasper được?    "Tôi thật sự không có... không có tình cảm với anh, vả lại... vả lại..." Vả lại anh là nam đó!    Nháy mắt sắc mặt của Jasper càng lạnh hơn, hắn nắm lấy cổ tay của Tuân Dương, gằn lên từng chữ:    "Không có tình cảm thì dần dần sẽ có, em cứ từ từ mà thích ứng đi!"    Thích ứng? Thích ứng là sao?    Ban đầu hắn còn không biết ý của Tuân Dương là gì, nhưng tối đó rốt cuộc hắn đã hiểu rồi...    "Jasper! Anh đang làm cái quái gì vậy hả?"    Vốn hôm nay Cố Hạo Khương cho hắn nghỉ sớm một hôm, hắn còn định tối nay sẽ đi dạo phố mua ít đồ cá nhân, nào ngờ vừa mở cửa ra đã thấy hai cái vali đen lạ hoắc trước mặt.    "Từ hôm nay anh sẽ ở đây." Jasper hai tay xách hai cái vali lên, tiến thẳng vào phòng của Tuân Dương.    Tuân Dương chỉ còn biết trợn mắt há hốc mồm, một chữ cũng không thốt lên nổi!    Đợi đến khi Jasper bày biện đồ ăn ra trước mặt, hắn mới hoàn hồn nói:    "Anh như vậy là đột nhập bất hợp pháp!"    "Từ này dĩ nhiên không đúng. Nào, nếm thử thức ăn xem có vừa miệng không!"    Không đợi Tuân Dương tiếp tục phản bác, Jasper đã đút thức ăn vào miệng của Tuân Dương.    Tuân Dương theo bản năng liền nhai lấy, nào ngờ vị cũng không tệ tý nào!    Thật đói...    Tuân Dương nhìn mỹ thực trước mặt, vẫn là ăn xong mới tính đi...    Cũng vì vậy mà hắn không để ý thấy khóe miệng Jasper nhếch lên thành một đường cong mờ ám. ------------------------    "Anh không được phép ở đây! Nè nè... Có nghe tôi nói không đó!"    Jasper khoác chiếc áo khoác dày lên người, sau đó cũng tiện tay khoái lên cho Tuân Dương:    "Đi thôi! Không phải em muốn đi mua ít đồ sao?"    Tuân Dương á khẩu, đến việc này mà hắn cũng biết sao?    Tuân Dương bất đắc dĩ phải đi theo hắn, hai người tiến vào siêu thị gần nhà, dọc đường cũng chả nói chuyện nhiều, chỉ là có không ít ánh mắt nhìn chằm chằm bọn hắn. Nói đúng hơn là nhìn Jasper.    Các cô gái trẻ đi ngang qua đều nhịn không được phải ngoái lại nhìn hắn một cái.    Tuân Dương có phần ghen tỵ, cũng không kiềm được mà đánh giá Jasper lại một lần.    Jasper thú thật là người vô cùng ưu tú, tuy nước da hắn có hơi ngăm đen, nhưng như thế càng khiến hắn trông nam tính hơn hẳn, khuôn mặt lạnh lùng, đường nét lại nam tính vô cùng. Thân hình thì càng khỏi nói, hắn là tiêu chuẩn cơ bắp!    Dạng người như hắn bất kể cô gái nào gặp qua cũng phải e lệ ngưỡng mộ, rất tạo cho người ta cảm giác an toàn, đáng để dựa dẫm.    "Có phải thấy anh rất đẹp trai?"    Jasper giọng nói mang theo ý cười nhàn nhạt làm cho Tuân Dương có chút xấu hổ. Hắn vội vàng chối bỏ, nhưng trong lòng lại đang so sánh bản thân với Jasper.    So ra thì Tuân Dương nhìn như một tiểu thụ không hơn không kém!    Nghĩ như vậy khiến Tuân Dương rùng mình một trận.    Siêu thị cuối tuần tương đối đông người, nhưng bọn hắn là hai người đàn ông, vẫn không cảm thấy có chút trở ngại nào.    Hai người ghé vào quầy thực phẩm trước, Tuân Dương nhớ lại tủ lạnh nhà mình chắc không còn bao nhiêu thức ăn, nên mua cũng tương đối nhiều.    Sau đó Jasper đột nhiên đẩy xe về phía vật dụng cá nhân. Nhìn hắn lấy bàn chải, khăn lông mà không biết để làm gì.    "Vali của anh chỉ chứa quần áo và một ít đồ lặt vặt khác, những thứ này là nên mua."    Tuân Dương: "..." Tôi có nói để anh sống ở nhà tôi hay sao?